Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 228: Quay lại rồi
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mang về mấy thứ đồ lỉnh kỉnh đó gì, cứ chăm sóc cho Nhân Nhân và Te Te thật là ." Cha Quý con gái , liền đáp.
Cái món vịt Bắc Kinh gì đó, tuy ông cũng chút tò mò, nhưng ngoài phố xá vốn dĩ chẳng tiện chút nào, chi bằng tập trung chăm sóc mấy đứa cháu nhỏ thì hơn.
Quý Vân Vân : "Không còn ở nhà , gì mà lo lắng chứ?"
"Để sang năm em sinh nở xong xuôi, em , sẽ đưa em ." Lý Trí dịu dàng . Lời lọt tai đấy, nhưng Quý Vân Vân vẫn bĩu môi đáp: "Anh chứ thực tế ? Sang năm em nghiệp cấp ba, còn ở cữ, mà nữa?"
"Ở cữ xong liền đưa em ngay." Lý Trí khẳng định.
Khi cô nghiệp cấp ba, cũng sẽ xin nghỉ phép. Nghỉ liên tiếp cho đến tháng chín mới nhập học trở , hai tháng rưỡi liền, đáng giá lắm chứ.
"Lý Trí, con đừng con bé năng lung tung." Cha Quý nhíu mày, lắc đầu. Đứa con gái của ông đúng là tiến thủ, gả mà tính tình vẫn chẳng đổi. Đến lúc đó Lý Trí xin nghỉ ở cữ cùng, chẳng lẽ nó vẫn còn đòi hỏi gì ?
Có chăm sóc tận tình như , còn gì mà bất mãn?
Lý Trí chỉ , bắt đầu băm gà. Đừng tưởng chỉ giỏi cầm phấn bảng, dù cũng lớn lên ở thôn quê, mấy việc đồng áng nặng nhọc vẫn thoăn thoắt. Cha Quý thấy mà lấy hài lòng lắm.
Giống như Quý, ông cũng vô cùng yên tâm về rể . Phẩm chất của Lý Trí chẳng gì để chê bai, thím Thái mai mối quả là mối duyên hiếm !
Giữa trưa, mâm cơm bày thật phong phú, nào là nồi gà hầm thơm ngào ngạt, nào là đĩa thịt gà xào đầy ắp, còn trứng gà và vài món ăn dân dã khác, tính cũng năm sáu món.
Lý Trí ăn ngon miệng. Lúc trở về, Quý còn biếu một con gà sống cùng một rổ trứng gà để mang về huyện thành. Lý Trí dĩ nhiên là ngượng ngùng dám nhận, còn định đưa vợ mười đồng tiền nhưng bà kiên quyết bảo cất . "Cũng chẳng đồ đáng giá gì, con cứ cầm lấy mà dùng." Quý Vân Vân ở bên cạnh thì chẳng khách sáo, trực tiếp nhận lấy nhảy tót lên yên xe đạp. Lý Trí chào tạm biệt Quý, đèo Quý Vân Vân về. Trên đường , khẽ dặn vợ: "Cha tuổi cũng cao, em nên lễ phép với ông bà một chút." Thật thể cảm nhận hai già quý mến , hơn nữa cảm thấy cha vợ đều là những phúc hậu, so đo tính toán mấy chuyện nhỏ nhặt. Thế nhưng vợ , thì chẳng hiểu chuyện chút nào.
"Anh cần xen chuyện đó, đây là cha em, em cần giống như Tô Đan Hồng ." Quý Vân Vân bướng bỉnh . Thực tình, cô vẫn hài lòng với một con gà và một rổ trứng . Cô thầm nghĩ, Tô Đan Hồng nhất định sẽ trở về, đến lúc đó thì chẳng thể lấy gì nữa. Chi bằng nhân cơ hội mà lấy thêm một ít, tiếc là cô cho.
Lý Trí lắc đầu, gì nữa. " mà đồng ý với em , sang năm mang em Bắc Kinh du lịch đó." Quý Vân Vân nhắc.
Cô chẳng Tô Đan Hồng vượt mặt về bất cứ điều gì.
"Được , thôi." Lý Trí đạp xe .
Sau khi hai vợ chồng Lý Trí về, Quý liền kể chuyện với cha Quý: "Thằng Lý Trí đúng là đứa ."
Bà dám thẳng, nếu con gái nhất định sẽ mắng bà vài câu. Quả thật, Lý Trí là một trai hiền lành, tính. dù cũng là con dứt ruột đẻ , giờ bà chỉ tự nhủ rằng con gái phận , nếu thì tìm nhà chồng tử tế như chứ?
Cha Quý : "Bà rảnh thì chuyện với con bé đó một chút, bảo nó đừng rảnh rỗi sinh chuyện vặt, nếu rảnh thì mua chút đồ tẩm bổ cho thằng Lý Trí." Trước ông cũng chẳng thèm để ý mấy chuyện , nhưng khi về già mới thấm thía sâu sắc.
Trước vợ của Kiến Quân chẳng mấy khi hiểu chuyện, chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện hiếu kính cha chồng. bây giờ thì khác, món gì ngon, cô đều bảo Kiến Quân mang sang biếu ông bà một phần. Chính vì thế mà hai ông bà già ăn uống đầy đủ, thường xuyên đồ tẩm bổ nên thể cũng hơn hẳn. Trước cứ đến mùa đông là ông cảm thấy khỏe, eo chân đều đau nhức, nếu gặp tiết trời tuyết rơi, đừng hòng sống yên qua ngày, cả đều ê ẩm.
Hiện tại tình trạng khá hơn nhiều, tuy vẫn còn chút thoải mái, nhưng ban đêm thể ngủ ngon giấc. Chẳng những ông bà như , ngay cả ông cả bên , từ khi thường xuyên sang ăn cơm cùng, thể cũng khỏe mạnh hơn hẳn ngày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-228-quay-lai-roi.html.]
Nhìn Kiến Quân mà xem. Thằng bé lụng chẳng mệt mỏi, cả ngày thời gian nghỉ ngơi, nhưng bởi vì ăn uống đầy đủ, nên nó là đứa khỏe mạnh nhất trong các em.
Còn thằng rể Lý Trí nhà , bởi vì công việc bận rộn, còn lo lắng cho việc dạy lớp chuyên điểm của trường, nếu như chịu chăm sóc bản , cứ để tiêu hao sức khỏe như , về già sẽ khổ sở thôi.
"Cứ để nó tự , chồng nó mà thương thì còn trông cậy ai nữa?" Mẹ Quý trầm ngâm. Con gái bà vốn lười biếng, mãi chẳng thông. Đến cả thằng con rể Lý Trí cũng chịu ít phiền toái vì nó. Chẳng cần , bà cũng con gái chăm sóc chồng cẩn thận, chừng còn liên lụy đến nó nhiều.
Chỉ là hiện tại gả chồng , thôi thì mặc kệ chúng nó tự sống .
Tuy , Kiến Quân cũng là một thằng con rể hiếu thuận. Nó còn lén đưa bà một trăm đồng, dặn bà mua xương hầm canh bồi bổ.
Một trăm đồng cũng chẳng ít ỏi gì, nhưng vợ chồng bà vẫn đồng đồng , thiếu thốn khoản đó. Có điều, con cái lòng hiếu thảo thì nên nhận lấy, nhưng bà cũng chẳng thể để vợ chồng nó thiệt thòi.
Hôm nay ba con gà cùng một rổ trứng gà đổi mười đồng tiền.
"Không Kiến Quân và Đan Hồng khi nào mới trở về?" Mẹ Quý hỏi.
"Khó dịp Bắc Kinh một chuyến, nhất định ở chơi mấy ngày cho thỏa thích chứ." Cha Quý đáp lời.
Mẹ Quý : "Kiến Quân bảo sẽ đưa hai chúng lên Bắc Kinh tham quan một chuyến, ông ?"
"Vẫn nên việc thôi, còn bao nhiêu chuyện cần như , chúng còn thể ?" Cha Quý .
Tuy rằng nhưng thể cho ? Bọn họ , vườn trái cây ai chăm sóc đây? Mẹ Quý gật đầu.
"Bà ơi, bác Ba với thím Ba bao giờ mới về ạ?" Vừa lúc , Yên Nhi cũng hỏi bà.
"Chắc vài ngày nữa." Mẹ Quý .
"Không thím Ba sẽ mang quà gì ho về cho cháu đây." Yên Nhi hì hì mà .
Lần Quý Kiến Quân đưa Tô Đan Hồng và hai thằng con trai Bắc Kinh, chỉ nhà Kiến Quân , ngay cả Yên Nhi cũng theo.
Yên Nhi còn nhỏ, thật cũng theo, nhưng vẫn là câu , nếu mang theo Yên Nhi thì cháu trai Quý Tiểu Đông cùng hai đứa cháu gái bên ngoại là Hiểu Trân, Hiểu Ngọc chẳng lẽ theo?
Vả , nếu đưa cả đám , vợ chồng Kiến Quân cũng chẳng thời gian nghỉ ngơi. Đây cũng kiếm cớ, cho nên dứt khoát, Quý Kiến Quân liền đưa bọn trẻ cùng. Một chuyến du lịch là để chơi đến vui vẻ, chứ để nảy sinh tranh cãi.
Quý Kiến Quân cùng Tô Đan Hồng khởi hành đầu mùa đông, khi về cũng gần cuối tháng 11.
Họ gọi xe trực tiếp về nhà. Đi ngoài một chuyến, cả nhà xem như mở mang tầm mắt, về đến nhà ai nấy đều thấy thoải mái hơn.