Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 224: Đi du lịch ở thủ đô?
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bị Quý Kiến Quân sai bảo như trâu như ngựa, Quý Kiến Hà chạy xe ba bánh giao hàng, tiện thể cũng lo luôn chuyện thanh toán tiền bạc.
Mang tiền đem về cho Quý Kiến Quân. Quý Kiến Quân cầm lấy tiền, đếm kỹ càng ngay tại chỗ. Anh sợ Quý Kiến Hà ý đồ gì với tiền , nhưng đối với Quý Kiến Quân mà , cũng tuyệt đối bất kỳ ý đồ nào khác.
"Sau , em cứ chuyên tâm việc giao hàng hóa thôi, còn chuyện tính toán sổ sách, cứ để lo liệu là ." Quý Kiến Quân .
"Được." Quý Kiến Hà đương nhiên sẽ ý kiến gì. Dù cũng đỡ chạy thu tiền, như cũng bớt cho khối chuyện phiền phức.
Đợi Quý Kiến Hà , Quý Kiến Quân mới mang tiền về giao cho vợ . Cũng nhiều nhặn gì, chỉ vỏn vẹn hơn tám mươi đồng. "Thế nhưng, hiện tại nhiều tìm đến để lấy hàng, bởi lẽ nhiều mua hơn, cũng đồng nghĩa với việc nhiều hàng chở thẳng về tận nơi. Nhờ , doanh thu từ khoản vận chuyển cũng tăng lên đáng kể. Năm nay thịt heo tăng giá ít, sang năm chắc nhà nhà đều đua nuôi heo mất thôi." Tô Đan Hồng nhận tiền đếm với chồng.
Tô Đan Hồng chợ mua thịt heo, nay giá lên tới ba đồng một cân. Giá thì đây? là đắt như trời , ai mà xót ruột chứ?
Quý Kiến Quân gật đầu: "Nếu cứ đà , giá heo năm tới chắc chắn sẽ giảm. Nhà nhà đều nuôi, giá chẳng giảm mới là lạ."
"Thế sang năm còn nuôi nhiều ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Cũng nuôi nhiều, chừng mười con thôi." Quý Kiến Quân hiển nhiên tính toán đấy. Năm nay heo béo , ăn phát đạt, nhưng sang năm giá thị trường lẽ sẽ còn hời như . Tuy , vẫn giữ một ít để nuôi, dù chuồng heo để trống cũng phí. Đàn heo núi béo mẫm cả , con nào con nấy đều hơn ba trăm cân. Ba trăm cân vẫn còn là nhẹ, chắc chắn còn nặng hơn nữa, cân lên mới chính xác .
Bước sang tháng mười một, công việc của Quý Kiến Quân cũng dần bớt căng thẳng hơn. Mặc dù nhiều sản nghiệp khiến lúc nào cũng tất bật, nhưng thời điểm , chút thời gian nghỉ ngơi.
Nhân Nhân lên núi tìm Yên Nhi học vẽ, còn Tề Tề nóng ruột đợi , bám theo cha ngoài lái xe hóng gió.
Tô Đan Hồng đang ở nhà thêu thùa, thêu một nửa thì Chân Miêu Hồng đến chơi. "Sao trong nhà chỉ mỗi em ? Hai đứa Nhân Nhân và Tề Tề ?" Chân Miêu Hồng .
"Dạ, Nhân Nhân lên núi , Tề Tề thấy cũng chẳng chịu yên, đòi cùng cha ngoài hóng gió chị." Tô Đan Hồng , rót cho chị một ly táo đỏ. "Hôm nay chị thời gian đến chơi ?"
Chị Hồng bây giờ cũng bận rộn nhiều việc, ít khi ghé thăm.
"Cũng gần đến năm mới , năm nay chị tính ở đây đón Tết, nên đến thăm hai đứa Nhân Nhân và Tề Tề một chút." Chân Miêu Hồng , đem quà đặt lên bàn.
"Chị đến đây chơi là , còn bày vẽ quà cáp chi?" Lúc Tô Đan Hồng mới chú ý, chị mang theo khá nhiều thứ lỉnh kỉnh, nên cô thốt lên.
"Đây đều là sữa bột nhập khẩu chị mua từ Thượng Hải mang về đó, em nhớ pha cho Nhân Nhân và Tề Tề uống. Chị bảo đảm là uống sữa sẽ chóng lớn, khỏe mạnh!" Chân Miêu Hồng .
Tô Đan Hồng cùng chị trò chuyện hồi lâu, cô cũng ít tin tức ích từ Chân Miêu Hồng: "Một năm qua thứ phát triển vượt bậc . Chị thì thôi, chứ em ngoài thì khó mà hình dung . Bên ngoài đổi nhiều. Cho nên chị mới đến đây hỏi em và Kiến Quân, đến Bắc Kinh xem thử ? Thiên An Môn, Vạn Lý Trường Thành, đều thể tham quan. Cả nhà cùng chơi, chụp ảnh lưu niệm."
Tô Đan Hồng : "Hiện tại chúng em gì thời gian? Mấy ngày nay đều bận rộn tối mặt tối mũi."
"Hai đứa cứ mỗi ngày đều bận rộn kiếm tiền, nhưng kiếm tiền chẳng là để hưởng thụ ? Chẳng lẽ cứ cắm đầu mãi? Nhân Nhân và Tề Tề cũng còn nhỏ, nếu em mang thai nữa, thì em càng thể ." Chân Miêu Hồng .
Chị cảm thấy Tô Đan Hồng quá an phận, chỉ giúp chồng, trông con, ngoài việc thêu thùa thì cô cũng chẳng nghĩ đến chuyện ngoài ngắm thế sự đổi .
Tuy rằng ngoài cũng khá mệt mỏi, thoải mái, thư thái như ở nhà, nhưng khi ngoài, ngắm vạn vật thì tâm trí cũng sẽ mở mang hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-224-di-du-lich-o-thu-do.html.]
"Vậy để chờ Kiến Quân trở về, em sẽ với ." Tô Đan Hồng .
Cô đối với chuyện bên ngoài thế giới rộng lớn , vốn chẳng mấy hứng thú. riêng Nhân Nhân và Tề Tề, cô sẵn lòng để hai đứa nhỏ thể bay cao bay xa, học hỏi khám phá nhiều điều mới mẻ hơn.
Chị Hồng Thiên An Môn và cả Vạn Lý Trường Thành, cô cũng tò mò nó . Dù Quý Kiến Quân sách thì những thứ đều , cô cũng những điều kể. Tô Đan Hồng cũng về chuyện ký hợp đồng nhận thầu đập chứa nước, Chân Miêu Hồng liền cảm thán: "Hai vợ chồng em tuy ngoài nhiều, nhưng cũng xoay sở bao nhiêu việc."
"Đâu chỉ là nhiều, là vô kể! Thật ngờ Kiến Quân thể gây dựng nhiều sản nghiệp đến , khó mà tưởng tượng nổi. Thảo nào là xuất từ quân ngũ, quả nhiên tầm và sự quyết đoán hơn ."
Chân Miêu Hồng cũng vội vã rời , chị lên núi tìm Nhân Nhân. Tô Đan Hồng cũng nhặt trứng gà tặng cho chị , nhưng thấy , Chân Miêu Hồng vội : "Thôi thôi, chị lấy . Chị đường xa, Kiến Quân cũng ở nhà, mang theo đường về vỡ hết cả."
Tô Đan Hồng : "Vậy chị mang mấy bình mật ong về ."
"Cái thì đó!" Chân Miêu Hồng .
Nhân Nhân cũng thích nuôi Chân Miêu Hồng của . Chân Miêu Hồng với cô bé: "Lần về với cha nuôi về con, cha nuôi của con để khi nào thời gian thì mang con đến nhà , cùng cha ăn cơm một bữa nhé." "Dạ, chờ con lớn thêm chút nữa, con sẽ với nuôi ạ." Nhân Nhân nghiêm túc gật đầu.
"Giỏi quá! Mẹ nuôi cũng sẽ chờ Nhân Nhân lớn nhé." Chân Miêu Hồng vui vẻ .
Chân Miêu Hồng vốn nhiều nơi, nên nhãn quan cũng sắc sảo hơn . Khi cùng Tô Đan Hồng xuống núi, chị hỏi: "Sau em định cho thằng Nhân Nhân học ở trường nào ?"
Tô Đan Hồng đáp: "Tiểu học thì em cứ cho thằng bé học ở thị trấn. Đến trung học thì sẽ tính cho nó lên thành phố lớn để học tiếp."
Chân Miêu Hồng băn khoăn: "Mặc dù tiểu học học ở thị trấn, nhưng chị sợ phương pháp dạy học ở đó còn lạc hậu. Đứa trẻ cần nền tảng vững chắc, rèn giũa từ tấm bé, thể để thua thiệt ngay từ vạch xuất phát ."
Tô Đan Hồng đáp: " nếu xa quá, em thể nào trông nom cho thằng bé ." Cô cũng thấu hiểu, rằng nền giáo dục ở vùng vẫn còn phần nào kém cỏi.
Chân Miêu Hồng liền : "Các trường học bên chỗ chị cũng tệ, là trường công lập cả." Chị vốn coi trọng thằng bé Nhân Nhân, thấy nó thông minh lanh lợi, tương lai chắc chắn sẽ rạng rỡ, nên hết lòng bồi dưỡng.
Còn mấy đứa con ruột của , đều lớn khôn, học xong trung học, đại học cả nên chị chẳng còn bận tâm gì nhiều. "Em nghĩ cần thiết như , cứ để thằng bé học ở đây cũng . Sau nếu nó bằng ai, thì tự khắc nó sẽ đường mà cố gắng." Tô Đan Hồng cảm kích ý của chị dâu, nhưng chuyện học hành của con, cô phiền chị .
Thấy cô ý định đó, Chân Miêu Hồng cũng chẳng cố ép nữa. Sau khi hai trò chuyện một lúc, thấy trời cũng ngả chiều, chị liền cáo từ trở về. Chờ Quý Kiến Quân đưa thằng Tề Tề về nhà, Tô Đan Hồng thuật lời đề nghị của Chân Miêu Hồng cho chồng . chỉ lắc đầu: "Vẫn là . Cứ để thằng Nhân Nhân học tiểu học ở đây là ."
Hai vợ chồng họ chung quan điểm.
"À , chị Hồng còn dặn dò, nếu thời gian rảnh thì đưa hai con em lên Thiên An Môn, Vạn Lý Trường Thành chơi cho , tiện thể mua sắm vài món đồ kỷ niệm nữa." Tô Đan Hồng thêm, giọng đầy vẻ mong chờ.
Quý Kiến Quân thoáng giật , chợt hiểu ý tứ của vợ . Anh cô, nhẹ giọng hỏi: "Vậy thu xếp việc một chút, chúng cùng Bắc Kinh một chuyến nhé?"
" thời gian ?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Chắc chắn chứ!" Quý Kiến Quân gật đầu quả quyết.