Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 223: Những ngày sau phải làm sao
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:23
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Vân Vân liền hậm hực trở về giường. Cuộc hôn nhân với đàn ông , vốn dĩ chẳng hề giống như cô hằng mong, chỉ bận rộn với công việc, cũng từng quan tâm đến nỗi lòng cô thế nào! "Chờ khi sinh con xong, em sẽ tìm việc !" Quý Vân Vân . Lý Trí nhíu mày, đáp: "Em cứ ở nhà lo chăm sóc cho con, vì thể đợt nghỉ hè năm nay, sẽ mở lớp phụ đạo..."
"Không, em sẽ !" Quý Vân Vân khẳng khái .
"Vậy đợi sang năm sẽ về thăm , cũng với , nhờ bà chăm đứa nhỏ giùm." Lý Trí cũng chỉ thể như . Quý Vân Vân hừ một tiếng, chẳng thèm để tâm đến nữa. Lý Trí lắc đầu, cũng thêm gì.
Về phần Mẹ Quý ở bên , bà cũng lo lắng gì, dù đứa con gái cũng gả , nếu sống thì về, thì cứ ở luôn đó. Hiện tại bà kiên quyết! Nhất là khi đến đứa con gái , bà cũng chẳng buồn bận tâm. Vì hôm nay bước mùa đông, cho nên Tô Đan Hồng cũng nhiều loại sủi cảo nhân đủ loại.
Te Tê thì thích ăn tôm tươi bóc vỏ, bé một tuổi rưỡi , răng nhỏ cũng bén hơn, khi ăn gà luộc cũng đòi gặm chân gà, ăn sủi cảo cũng dùng sức mà nhai. Hiện tại thể tự ăn mà còn cần đến đút, còn vẻ ghét bỏ, cho rằng khiến vướng tay vướng chân. Nhân Nhân thì kén ăn, cho gì nó cũng sẽ ăn, nhưng lẽ món thích nhất của nó chính là sủi cảo nhân thịt bò.
Còn với Quý Kiến Quân, chẳng kén chọn gì nhiều, bởi vì sủi cảo của vợ là thể nào chê , dù là nhân gì cũng đều ngon, đều thích.
Đan Hồng cũng mang đến biếu cha Quý một ít, Bác cả Quý cũng phân phần.
Bác cả Quý than thở : "Vẫn là ánh mắt của bà em thật tinh đời, kiếm cho thằng Kiến Quân một vợ gấp mấy nhà ."
Đây cũng là đầu ông những lời như , nhưng quả thực gì để chê trách. Vợ của Kiến Quân là cô con dâu hiếu thảo, món gì ngon cũng đều mang sang biếu. Dù em trai và em dâu của ông , chỉ nhỏ hơn ông hai tuổi, nhưng mà ông thấy cả hai trông trẻ hẳn, ắt hẳn là nhờ ăn ngon, mặc đây mà?
Mẹ Quý thích khác khen Tô Đan Hồng, nên bà cũng : "Bác cả đừng thở than như , em thấy vợ chồng của Kiến Xuyên cũng hiếu thảo kém ."
" là kém, nhưng mà hiện tại vẫn còn khả năng việc, cho nên cũng cần đến chúng nó nuôi dưỡng." Bác cả Quý cũng là liệu cơm gắp mắm, hiện tại tiền lương mỗi tháng của ông là hai mươi đồng. Ông để cho bản mười lăm đồng, còn năm đồng thì đem cất, hiện tại thì cũng tiết kiệm ít.
Ông tìm thời gian để lên thị trấn một cuốn sổ tiết kiệm, đến lúc đó thì ông mang tiền dành dụm bấy lâu bỏ sổ, chờ về già vẫn tiền để dưỡng già. Còn về phần hai đứa con: đứa con trai út thì ông thể nào trông cậy nữa, còn về phần đứa con lớn, ông cũng sẽ để nó chịu thiệt thòi quá nhiều. Nếu đứa con đó lòng hiếu thảo, thì tiền dưỡng già của ông sẽ giao cho nó.
Bác cả Quý khi ăn xong thì đến khu vườn cây ăn trái thứ hai, ông cũng tình cờ gặp đứa con trai cả của ở chân núi. Quý Kiến Xuyên thấy cha , : "Cha ở nhà chú Hai ăn cơm ạ?"
"Ừ." Bác cả Quý .
"Nhà của con sủi cảo, cho nên con định đến đây mời cha sang dùng bữa." Quý Kiến Xuyên .
Bác cả Quý gật đầu, : "Con lòng là cha mừng lắm , con cứ ăn , cha ăn ở chỗ chú Hai nhiều , giờ cũng ăn nổi nữa."
Quý Kiến Xuyên đành về, vợ của Quý Kiến Xuyên là Lí Hà Hoa chỉ thấy mỗi trở về, cho nên lên hỏi: "Cha ?"
"Cha ăn ở nhà chú Hai ." Quý Kiến Xuyên .
Lí Hà Hoa , cũng : "Lúc nãy em bảo sang đó sớm hơn một chút mà chịu , em cũng đoán cha ăn bên đó."
"Anh cũng nhà bên ăn cơm sớm đến thế , với cha thường tới lui nơi đó nhưng bao giờ chịu ở ăn ." Quý Kiến Xuyên , hiện tại mới năm giờ, ngày thường đều là năm giờ rưỡi nhà bên mới bắt đầu dùng bữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-223-nhung-ngay-sau-phai-lam-sao.html.]
"Bây giờ cha cũng ở luôn núi, mà cũng chẳng buồn ngó ngàng, thăm hỏi, cũng thật là..." Lí Hà Hoa nhíu mày .
Quý Kiến Xuyên : "Nói gì thì , cũng tính toán xong xuôi cả . Sau sẽ phụng dưỡng cha, còn thì để Kiến Hà lo liệu, cần bận tâm nhiều nữa." Hơn nữa còn cảm thấy cũng buông xuôi với cha . Nhìn cha hiện giờ xem, tóc bạc nhiều . Anh từ lúc mùa đông đến giờ, Kiến Quân thường xuyên sắc một chút táo đỏ, thanh yên mang đến cho cha uống, là để đả thông khí huyết, giúp khỏe mạnh.
Năm còn thiếu nợ nhiều, hiện tại thì già , tự hỏi, liệu đủ sức bù đắp cho cha ? Chỉ là điều kiện gia đình còn hạn hẹp, lắm con nhiều cháu.
cũng thấy rõ, Quý Kiến Quân cũng đối xử với cha của . Tuy rằng để cha ở núi, nhưng điều kiện ở nơi đó vô cùng . Trên tường còn treo một chiếc đồng hồ quả lắc lớn, thứ đó là ít tiền.
Nhìn tình trạng của cha hiện tại, thì so với đây khá giả hơn hẳn .
Lí Hà Hoa : "Ở nhà chú út, chắc cha cũng chẳng ăn uống ngon miệng . Hay là tìm thời điểm nào đó, với cha, để cha đến nhà chúng ăn, ?”
"Thôi , em ở cái làng bao nhiêu năm mà vẫn hiểu chuyện thế. Bao lâu nhà chúng mới ăn thịt, thức ăn của nhà chúng mà so bì với bên nhà chú út. Anh từng thấy phần cơm bên đó , bữa nào cũng trứng thịt." Quý Kiến Xuyên xua tay .
Lí Hà Hoa cũng gì nữa.
Quý Kiến Hà cùng Tô Quyên sủi cảo. Tô Quyên : "Cha của mỗi tháng đều đưa cho hai mươi đồng, còn mười lăm đồng còn thì mất ?" Chỉ qua là Quý Kiến Hà vợ đang toan tính gì . Anh tức giận : "Anh khuyên em đừng mơ mộng hão huyền nữa. Mười lăm đồng cha cũng chẳng đời nào đưa cho chúng !"
"Em tham lam tiền bạc của cha. Chẳng cha còn để dành để dưỡng già . em với , cha của thể ăn của em, nhưng còn thì em thề sẽ chẳng cho bà ăn một hạt gạo nào!" Tô Quyên .
Quý Kiến Hà đáp lời: "Chuyện đó còn xa lắm, hãy tính."
Anh ăn xong sủi cảo của , đó trở về giường . Anh cũng đang mệt c.h.ế.t đây. Mỗi ngày đều đến chỗ đập chứa nước để bắt cá. Quý Kiến Quân cũng thời gian quy định cho , nếu mang cá về đúng giờ, thì y như rằng sẽ cho ăn đòn trượt phát nào.
Mà đó, ngày nào cũng quần quật tu sửa đập nước, cùng vác đá nặng nhọc, việc đến mệt đứt , thế mà cũng chỉ nhận ba mươi đồng bạc. đó, đánh bao nhiêu trận khi thể vác đá?
Kể từ ngày đó đến nay, từng một ngày thảnh thơi.
Tô Quyên cũng mặc kệ . Cô chỉ là mỗi tháng đều đưa tiền, nếu thì cô sẽ để cho Quý Kiến Hà sống ngày nào! cô vẫn để cho Quý Kiến Hà chợp mắt buổi trưa, mới đến gọi giật dậy: "Anh còn chịu việc ? Dậy mau mà kiếm miếng cơm manh áo chứ!"
"Trên đời đàn bà nào ghê gớm như em chứ?!" Quý Kiến Hà nén nổi bực tức mà thốt lên.
Tô Quyên hiện tại cũng còn sợ . Cô thấu loại như , nên càng giữ thái độ cứng rắn. Cô : "Mau chạy giao hàng , thì tháng lấy gì mà đong gạo, lấy gì mà đổ dầu đây?!"
Quý Kiến Hà càu nhàu vài tiếng, nhưng cuối cùng vẫn đành ngậm ngùi lời mà rời . Quý Kiến Quân sắm cho một chiếc xe ba bánh, dùng để chở hàng hóa cho các cửa hàng quanh vùng và thu tiền hàng. Công việc bận rộn kể xiết. Trời sáng lạnh cóng, mà vẫn lội xuống ao bắt cá. Mãi đến giữa trưa mới về nghỉ ngơi, chợp mắt một lát bữa cơm, vội vàng chở hàng.
Sở dĩ sống đến bây giờ là nhờ mặc kệ chuyện. Hiện tại cho một xu dính túi, còn vợ thì cứ hăm he đòi ly hôn.
Ly hôn thì sống một . Haiz, một cô thế cô thì xoay sở đây.