Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 210: Nhà có tiền
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Vân thấy con gái xách về mấy quả đào thì vội vàng bảo: "Cuộc sống của con với Kiến Văn cũng còn túng thiếu, mua thứ hoa quả đắt đỏ về gì?"
"Dạ, cái là của ba bên nhà chồng con. Anh lên tận thành phố Giang Thủy bán đào, tiện thể biếu vợ chồng con một ít. Con mang sang biếu cha cùng thưởng thức." Vân Lệ Lệ tươi đáp.
Mẹ Vân , chợt nhớ năm ngoái con gái cũng từng mang đến. Bà tủm tỉm: "Năm ngoái mấy đứa nhỏ trong nhà nếm thử đều khoái lắm, ăn xong cứ đòi mãi thôi."
Vân Lệ Lệ gật đầu: "Vậy thì chia cho mấy đứa nhỏ ăn cùng cho vui ạ."
Sau đó, cô đổ đào đĩa, chẳng thèm liếc mắt chị dâu cả bên cạnh, tự tay rửa sạch đưa cho . Số lượng nhiều, chỉ chừng nửa cân. "Mẹ, nếm thử xem ạ."
Nếu bây giờ cô mà về, e là cô cũng chẳng dám động đến một quả. "Ngon thật." Mẹ Vân nhấm nháp, mãn nguyện. "Bác ba bên nhà con đúng là khéo tay, tài giỏi nữa."
" thế ạ, cả cái thôn Hạ Khê , ai mà chẳng đến danh tiếng của ? Giờ đây còn kiểu xếp hạng phú hộ như xưa nữa, chứ nếu là , chắc chắn xếp hàng đại phú hào ." Vân Lệ Lệ với vẻ tự hào mặt.
"Phát đạt đến ?" Mẹ Vân vốn chỉ hỏi dò cho chuyện, nào ngờ con rể khấm khá đến nhường . Chuyện quả thực khiến bà khó mà tin nổi!
Chị dâu cả Vân xong liền khẩy, mỉa mai: "Cô hai cứ như thể thổi phồng lên . Nếu bác ba tiền của đến thế, để vợ chồng Kiến Văn vay tiền của nhà ngoại để mua nhà cơ chứ!"
Chị vẫn ghim trong lòng món nợ năm trăm đồng bạc .
Hơn nữa, chuyện qua mấy năm trời, mà vẫn thấy vợ chồng nó trả một đồng nào!
"Đó là chuyện của đây, lúc họ còn phất lên như bây giờ. Nhất là chỉ trong vòng một năm qua, mà chị dâu ba bên bao nhiêu của cải, hiện tại đang thuê bao nhiêu ? Cũng mười mấy đấy!" Vân Lệ Lệ , giọng đầy vẻ thách thức. (Vốn dĩ, cô là con thứ hai trong nhà trai cả nên thường gọi là "cô hai". Hôm nay cô về đây cũng là để chấn chỉnh hai chị dâu, nhưng mà hiện tại chỉ mỗi chị dâu cả, còn thì thấy .)
Mười mấy ?
Chị dâu cả Vân bán tín bán nghi: "Cô hai càng ngày càng phét. Những chuyện ăn lớn như thế , đừng nhăng cuội!"
"Em đùa với chị gì? Là tại chị dâu cả chịu tìm hiểu đấy thôi. Anh ba bên nhận khoán hẳn hai quả đồi trồng cây ăn trái, mỗi quả đồi thuê bốn công nhân, là tám . Lại còn cái đập nước cũng hai trông coi nữa, đó là kể hai bên nhà chồng em và cả chị dâu bên đó cũng theo cho ba đấy. Anh hai thì đang lái chiếc xe tải lớn để chở hàng cho ba, cái xe thôi cũng đến năm sáu nghìn đồng bạc chứ chẳng ít ỏi gì , một ngày chở bao nhiêu là hàng hóa! Còn chị dâu bên của em cũng ba sắp xếp cho việc trong cửa hàng bách hóa . Chị dâu cả một tháng ba bên đó trả tiền lương cho công nhân là bao nhiêu ?" Vân Lệ Lệ , đoạn cuối còn nháy mắt đầy ẩn ý.
"Người ở quê thì bao nhiêu, mười mấy hai mươi đồng là cùng chứ gì." Chị dâu cả Vân tuy rõ cô em chồng đang khoe khoang, oai với , nhưng cũng nhịn mà buột miệng hỏi.
"Vậy thì chị dâu đoán trật lất nhé. Anh ba bên đó trả tiền lương cho mỗi công nhân những ba mươi đồng một tháng đấy!" Vân Lệ Lệ đắc thắng .
"Ba mươi đồng ư?" Chị dâu cả Vân xong liền ngẩn . Hiện tại chồng chị ở bên ngoài, bôn ba vất vả lắm mới kiếm ba mươi đồng một tháng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-210-nha-co-tien.html.]
" mà đó là mức lương của năm ngoái . Còn tiền lương của năm nay, trừ hai mới ở đập nước thì em chồng bảo rằng mỗi ba mươi lăm đồng đấy." Vân Lệ Lệ thấy vô cùng hài lòng khi thấy vẻ mặt kinh ngạc của chị dâu.
"Có từng việc thôi mà trả nhiều tiền lương đến thế?" Chị dâu cả Vân khỏi thắc mắc, giọng đầy khó hiểu.
"Cái gì mà từng việc? Ở trong vườn cây ăn trái còn cả chuồng gà, chuồng dê, chuồng heo nữa chứ. Không đến chuồng gà, chỉ tính riêng con gà trong các chuồng hai nghìn con . Còn heo thì ba mươi con, hiện tại mỗi con đều một tạ . theo lời chồng em , ba bên nuôi đàn heo đến tận cuối năm cơ, thì tính sơ sơ đến lúc đó mỗi con cũng ba tạ. Dựa theo giá lợn hiện tại, chị dâu nghĩ xem ba mươi con heo đáng giá bao nhiêu tiền?" Vân Lệ Lệ một tràng, thôi cũng đủ khiến phát thèm.
Trong mấy năm gần đây, giá thịt heo tăng vùn vụt, mỗi cân thịt lên tới hơn tám mươi xu. Năm nay cũng , chờ đến cuối năm thì chắc chắn giá lợn còn leo thang cao nữa.
Cho dù tăng giá chăng nữa, chỉ tính theo mức giá hiện tại thôi, thì một con heo ba tạ giá ba trăm đồng. Vậy ba mươi con heo, tính là gần một vạn đồng chứ còn gì nữa!
Số tiền nhiều đến cỡ nào chứ? Chị dâu cả Vân và cả Mẹ Vân đều choáng váng cả , nhà họ Quý bên , thế mà nuôi tới ba mươi con heo ư?
Mà giá thịt heo hiện tại tăng cao đến mức nào, cả hai họ đều rõ. Thật là khá, đến lúc đó, chẳng là của ăn của để lắm ?
"Vốn dĩ con định sang bác Ba bên để vay tiền, vay để trả cho , nhưng mà năm ngoái bác Ba nhận thầu đập chứa nước. Hợp đồng thầu đập kéo dài tận hai mươi năm, tiền ứng lên đến ba nghìn đồng, nên thiếu hụt. mà cứ yên tâm, đợi qua mùa trái cây , con sẽ sang gặp bác để mượn tiền trả ." Vân Lệ Lệ thẳng mặt bà chị dâu cả.
Chỉ vì món tiền năm trăm đồng , mà bố cô cũng chịu cảnh hai chị dâu bên nhà chồng lạnh nhạt, ghẻ lạnh.
Nói thật, trong bụng Vân Lệ Lệ cũng khỏi chút hổ thẹn, nhưng cô hối hận. Nếu hồi đó cô quyết tâm vay tiền , thì bây giờ cô và Kiến Văn chẳng nhà để ở. Với giá đất, giá nhà cứ tăng vùn vụt như hiện tại, hai vợ chồng cô gì đủ tiền mà mua nổi?
Riêng món nợ , cô và Kiến Văn sẽ trả hết, thiếu một xu. Hơn nữa, cô cũng luôn ghi nhớ ân tình của bố , từ nay về nếu họ cần gì, cô cũng sẽ hết lòng giúp đỡ mà chút đắn đo!
"Thôi cần, vội con. Cứ chờ khi nào con và Kiến Văn đủ tiền trong tay hẵng trả. Không cần con sang vay bác Ba bên , kẻo mang thêm một ân tình khác. Dù gì thì đây cũng là con gái của , Vân tất nhiên con gái mang nợ nữa. Mẹ cháu gái bên đó bây giờ vẫn đang ở quê, chắc chắn con bé cũng bác Ba bên chăm sóc."
" đó, dựa theo mức lương hiện tại của vợ chồng cô chú đây, thì thể để dành đủ tiền chỉ trong nửa năm để trả hết nợ chứ?" Bà chị dâu cả Vân cũng thấy ý kiến của Vân Lệ Lệ khá , nhưng nghĩ nghĩ , bà vẫn cảm thấy món tiền vay quá lâu . Hơn nữa, cho dù bây giờ lấy , cũng chẳng mua nhà, lấy thì ích gì chứ? Ngược , bà thấy bác Ba bên ngoại của em gái chồng, nếu duy trì mối quan hệ thì cũng chẳng tồi chút nào, còn lúc cần đến.
Hiện tại, tiền lương một tháng của Vân Lệ Lệ là ba mươi hai đồng, ngoài còn thêm các khoản trợ cấp khác nữa thì cũng ba mươi lăm, ba mươi sáu đồng, tính cũng tạm .
Ngày thường, hai vợ chồng thường ăn cơm ở căng tin của trường. Vì nhà riêng nên ở nhà thuê, mỗi tháng cũng chỉ tốn tiền điện nước, cùng một ít chi phí sinh hoạt lặt vặt. Tính mỗi tháng, cả hai cũng còn để dành gần sáu mươi đồng, nửa năm thì ba trăm sáu mươi. Hơn nữa, nếu bây giờ cô trả hết nợ bên , thì hai vợ chồng cô thể tận dụng hai tháng hè để mở lớp luyện thi, thu về một khoản thù lao đáng kể từ bên ngoài.
Cho nên tính đến nửa năm, khoản tiền cũng hề nhỏ. "Đến lúc , con chỉ cần trả tiền cho bác Ba là ." ý của Vân Lệ Lệ định đoạt.
Vốn dĩ cô nghĩ đến chuyện , nhưng thấy ở nhà bà chị dâu cả dành cho chút tôn trọng nào, cho nên cô thật sự kéo dài món nợ thêm nữa.