Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 21: Gia Đình Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:26
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em còn rõ ? Anh ba , đừng cái bộ dạng hồ ly tinh của cô mê hoặc, dắt mũi chứ!” Quý Vân Vân hừ . Tô Đan Hồng , nhàn nhạt đáp: “Ngày thường mang đến đây nào là thịt dê, thịt bò, thịt heo, còn trứng gà nữa, cô em chồng đây chẳng lẽ một miếng cũng ăn ? Nếu ăn thì những lời ? Dù cũng là sắp thi đại học cơ mà.”
Từ lúc về nhà đến giờ, ở mặt cô âm dương quái khí thì thôi đành, nhưng giờ giở cái trò mặt Kiến Quân, thật khiến chướng mắt!
Cô hiếu thảo, nhưng để hiếu thảo với loại như Quý Vân Vân cô ! Về nhà lâu , cứ bày cái bộ mặt khó ở đó thì cho ai coi chứ!
Quý Vân Vân nghẹn họng.
Ngày thường đồ ăn mang sang phần cô ? Lấy lý do sắp thi đại học cần bồi bổ, cô ăn nhiều nhất, hơn nửa đó đều chui bụng cô cả . Mới về mấy ngày mà nước da cô trắng hồng lên trông thấy đấy chứ... “Hóa là ăn mà, ăn thì những lời của cô là cho ai ?” Tô Đan Hồng ngữ khí nhàn nhạt như cũ.
Mẹ Quý thấy tiếng ồn ào bên ngoài liền , thấy con trai.
“Kiến Quân, con về ?” Mẹ Quý vui vẻ reo lên.
“Mẹ ơi, xem! Con mới một câu mà phụ nữ xổ một tràng !” Quý Vân Vân bất mãn .
Mẹ Quý bộ véo tai cô: “Con còn mau về phòng !”
Quý Vân Vân càng thêm bất mãn, : “Dựa mà mỗi chị tới con tránh , dựa chứ!”
Tô Đan Hồng thêm lời nào. Quý Kiến Quân cau mày liếc mắt vợ một cái. Tô Đan Hồng hiểu vì , trong lòng dâng lên một nỗi xót xa, đây là đang trách cô ?
“Mẹ, ở nhà con còn việc, con về nốt cho xong.” Tô Đan Hồng xoay về nhà.
“Vợ ơi…” Quý Kiến Quân vội vàng gọi với theo.
“Đi thì , ai thèm lạ gì cô đến!” Quý Vân Vân như một con gà chọi thắng trận, lạnh .
“Cái con bé c.h.ế.t tiệt ! Để xem đánh c.h.ế.t con hả? Đồ chị dâu ba của con cho đều chui hết bụng con , cái đồ bạch nhãn lang!” Mẹ Quý tức đến nỗi vớ ngay cây chổi, định đánh cho đứa con gái suốt ngày kiếm chuyện gây sự một trận. “Mẹ ơi, hôm nay giao thừa, đánh con bằng chổi là con cả năm gặp xui xẻo đấy ? Con mà thi đại học đậu, đến lúc đó con nhất định sẽ oán trách suốt đời!” Quý Vân Vân hét lớn.
Mẹ Quý tức giận đến mức hét lên: “Cái con ranh c.h.ế.t tiệt , đợi qua năm sẽ xử lý con!”
“Mẹ, đừng tức giận, Vân Vân vẫn còn nhỏ mà.” Quý Kiến Quân , thôi chứ cau mày trừng mắt Quý Vân Vân.
“Kiến Quân, con mau về an ủi Đan Hồng . Bên việc gì , con cứ khuyên nó đừng chấp nhất con bé .” Mẹ Quý vội vàng .
Quý Kiến Quân trong lòng cũng định về, nhưng mới đến đây, nên : “Đan Hồng sẽ oán giận Vân Vân ạ.”
Mẹ Quý : “Hồi nãy ở trong phòng cũng loáng thoáng dăm ba câu. Mấy lời con nhỏ Vân Vân con đừng tin gì. Đan Hồng hiện giờ khác xưa nhiều lắm , đối xử với và bố con chê , hàng xóm láng giềng ai cũng rõ. Con nhỏ c.h.ế.t tiệt đúng là cái đồ bạch nhãn lang vô ơn mà, cần quản nó gì , tương lai gả nó là xong chuyện!”
“Mẹ ơi, ruột của con đấy? Con thấy ai trọng nam khinh nữ như bao giờ! Bây giờ là xã hội mới, nam nữ bình đẳng, phản đối phân biệt đối xử!” Quý Vân Vân .
“Vân Vân, em dám chuyện với như ư!” Quý Kiến Quân nhíu mày .
Quý Vân Vân vẫn sợ ba từng bộ đội , cô hừ một tiếng, liền trở về phòng, cầm một hộp kem dưỡng da soi gương bôi trát lên mặt.
“Trong nhà còn mấy hộp nữa, đợi lát nữa con lấy mang qua cho .” Quý Kiến Quân thấy , liền .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-21-gia-dinh-quy-kien-van-va-van-le-le.html.]
Quý Vân Vân mắt sáng lên. Mẹ Quý vội vàng : “Không cần, cần . Mấy cái đều là Đan Hồng mang qua cả đấy, bằng thì con nhỏ gì đồ quý giá như mà dùng chứ?” Quý Vân Vân hừ một tiếng: “Hừ, chút kem dưỡng da thôi chứ gì! Con ở nhà chị dâu Tư, chị để con tự do lấy xài, chứ như cô , mang qua một hộp kem dưỡng da mà cứ cung phụng cô như thần !”
Mẹ Quý tức giận, đang mắng chửi thì bên ngoài truyền tới âm thanh.
Quý Kiến Văn, đang dạy học tại thành phố Giang Thủy, cùng với vợ là giáo viên tiểu học Vân Lệ Lệ, ăn vận thời thượng, mang theo quà Tết bước .
Vân Lệ Lệ trong tay ôm cô con gái nhỏ, còn Quý Kiến Văn thì đang chuyện với mấy cùng thôn ở bên ngoài.
“Kiến Văn.” Quý Kiến Quân cửa thấy, liền cất tiếng gọi em trai. Quý Kiến Văn thấy thì vui vẻ mặt: “Anh ba, về lúc nào ? Sao em gì cả?”
“Mới về tối hôm qua.” Quý Kiến Quân mỉm nhẹ.
Vân Lệ Lệ cũng chào hỏi, nhưng nghĩ đến nhà ba Quý, cô nhíu mày. Nếu dịp Tết, cô ước gì mỗi năm đều chẳng cần về. Chẳng qua quanh năm suốt tháng cũng chỉ mấy ngày, chịu đựng đôi chút cũng qua.
Thấy Kiến Văn và Vân Lệ Lệ đến, Quý Vân Vân mặt mày vui vẻ, cất tiếng gọi: “Anh tư, chị dâu tư!”
“Vân Vân, ôm giúp chị đứa cháu gái nhé.” Vân Lệ Lệ với Quý Vân Vân.
“Dạ, cháu gái nhỏ nhớ cô nhiều ?” Quý Vân Vân vội vàng ôm lấy đứa bé, .
“Mẹ ơi, phía đang sửa đường ? Con bộ thấy mệt mỏi ghê.” Vân Lệ Lệ với Quý.
Cả gia đình thằng tư về ăn Tết Quý vui vẻ hẳn lên, : “ là sửa đường, đoạn ngắn thôi, một lát là tới. So với chị dâu ba con thường xuyên bộ lên thị trấn, chẳng thấm .” Vân Lệ Lệ liền chu môi, thầm nghĩ, cái đàn bà thể bì với cô ?
“Mẹ ơi, hiện giờ cứ mở miệng là Tô Đan Hồng, chẳng cô chỉ cho ăn thôi ? Có đáng là bao mà cứ nhắc nhắc mãi thế?” Quý Vân Vân .
Mẹ Quý trừng mắt cô một cái.
Vân Lệ Lệ : “Mẹ ơi, con với Kiến Văn về, mang theo ít quà Tết, đều là đặc sản của thành phố Giang Thủy. Con đặc biệt mang về cho ba nếm thử. Mà , ba ạ?”
“Con lòng quá.” Mẹ Quý lớn: “Ba con sáng sớm ngoài , ông chút việc bận bên ngoài, chiều mới về.”
Ngoài cửa, Quý Kiến Quân và Quý Kiến Văn cũng bước .
Ngắm con trai một lát, Quý vội : “Kiến Văn đường chắc mệt ? Con nghỉ ngơi , nấu gừng đường đỏ cho các con uống cho ấm .”
“Mẹ, con nữa, con cũng uống!” Vân Lệ Lệ . “Không quên phần cô mà lo.” Mẹ Quý lớn đáp, liền pha gừng đường đỏ.
Quý Kiến Quân trò chuyện với Quý Kiến Văn, nhưng hiểu , cảm thấy phần nhàm chán. Khác hẳn , giờ đây cảm thấy như một ngoài cuộc.
“Mẹ ơi, con về , lát nữa con sẽ đưa Đan Hồng sang ăn cơm tối.” Quý Kiến Quân hướng về phía bếp vọng một câu, về nhà .
“Vân Vân, chú ba mà lạ ? Có vẻ để tâm đến cái cô .” Vân Lệ Lệ hỏi.
“Cái gì mà phụ nữ ? Đó là chị dâu ba!” Quý Kiến Văn nhíu mày . Vân Lệ Lệ chu môi, phớt lờ lời , chờ Quý Vân Vân trả lời.