Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 208: Khi anh đào chín

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa sang tháng năm, mùa dâu tây cũng dần bước cuối vụ. Tô Đan Hồng dùng một chút dâu tây còn sót để mứt hoa quả, giữ dỗ dành lũ trẻ, là coi như xong mùa dâu.

mà dâu tây bây giờ mất màu, còn tươi rói, trong khi dưa hấu thì ngập tràn thị trường, bày bán khắp các ngả đường.

Đến giữa tháng năm, dưa hấu bắt đầu chín rộ.

Ông Tần bên đó đến lấy hàng, Tô Tiến Đảng bên cũng đến lấy. Phần còn dư , Kiến Quân liền mang qua cửa hàng ở khu Đại Học bên , nơi bác Cao cùng mấy khác đang chờ đợi sẵn.

Vài trái dâu tây cuối vụ ăn còn thấy vui vẻ, bây giờ tới mùa dưa hấu, nhưng mà dưa hấu năm nay quả thật ngọt!

Cửa hàng của Quý Kiến Quân ở khu Đại Học , bây giờ cũng tấp nập khách , đặc biệt những đến đều là các cụ già hoặc trung niên. Họ đều tìm đến nơi để mua hàng.

Đồ tươi ngon, giá cả chăng, điều quan trọng nhất là ăn xong cảm thấy khỏe khoắn, khoan khoái.

Bác Cao Quý Kiến Quân bây giờ nhận thầu đất, đích tự tay trồng lúa và các loại hoa màu khác, ông lập tức bảo Kiến Quân đến chuyện. Ông cần , ông nhất định mua hai trăm cân gạo.

Gạo, đó là loại gạo xay xát kỹ, trắng tinh, thơm ngon. Hai trăm cân, đúng là một con nhỏ. Quý Kiến Quân bảo Quý Kiến Nghiệp tiện miệng nhắn với bác Cao rằng hai trăm cân thì , nhưng hứa sẽ cấp cho ông năm mươi cân, thể nhiều hơn, dù cũng để những khác nếm thử chứ?

Bác Cao chê Kiến Quân keo kiệt, nài nỉ mãi, cuối cùng cũng khiến chịu nhượng bộ, đồng ý cung cấp một trăm cân. hiện tại ngay, đặt . Dưa hấu đang mùa cao điểm, ngày nào cũng xe chở đến bán ở khu Đại Học. Kiến Quân mấy ngày nay cũng bận rộn ngớt, Quý Kiến Nghiệp mang dưa hấu bán ở khu Đại Học xong, đó trở về liền lái chuyến xe tiếp theo đến thành phố Giang Thủy bán.

Mỗi ngày đều nhiều dưa hấu, đặc biệt mùa cao điểm.

Liên tục năm sáu ngày, sản lượng dưa hấu cao ngất ngưởng. Sau đó, mỗi ngày cũng chỉ còn bán chừng nửa xe. Đến cuối tháng năm, trong nhà chỉ còn vài cây giống dưa hấu đang nảy mầm. mà vài cây Quý Kiến Quân cũng tính toán bán, để cho gia đình ăn dần.

Mở đầu bận rộn, kết thúc thảnh thơi. Bởi vì khi qua mùa dưa hấu, thì cũng đến mùa đào chín.

Không chỉ vườn cây ăn quả đầu tiên đào, khu vườn thứ hai cũng trồng nhiều cây đào. Khi đào bắt đầu chín, sản lượng ở khu vườn thứ hai nhiều bằng khu vườn đầu, nhưng ai ngờ đào của cả hai vườn nhiều đến thế.

Mẹ Tô cùng chị dâu cả Tô đều Quý Kiến Quân nhờ vả đến giúp đỡ. Không chỉ Mẹ Tô, còn nhà họ Tô trong thôn kéo thêm một vài đến. Mẹ Tô cũng gọi thêm mấy chị em thiết đến hỗ trợ. Đương nhiên, bà cũng dặn dò kỹ lưỡng, nhất định để ai giở thói gian dối việc qua loa. Đây chính là việc cho con rể quý của bà, nếu gọi gì đến, thì còn mặt mũi nào mà con rể nữa?

Còn thím Lý cũng đến. Thím Lý chính là của Lý Trí, chồng của Quý Vân Vân.

bên Kiến Quân bận rộn, cho nên liền nằng nặc đến. Mẹ Quý tuy rằng chút ý kiến với con gái , nhưng cũng là khúc ruột bà rứt , bà cũng con gái ở nhà chồng lưu chút ấn tượng .

Mẹ Quý tự nhiên vô cùng hoan nghênh thím Lý, còn cần lặn lội từ xa đến.

Thím Lý : “Bà thông gia ơi, bà cần cùng khách khí như . Lý Trí và Kiến Quân nhà bản lĩnh như thế, đến đây giúp một tay đáng là bao?”

Vừa nãy, Kiến Quân còn biếu nhà chúng hai quả dưa hấu to, hiện tại đến đây giúp đỡ, sá gì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-208-khi-anh-dao-chin.html.]

Mẹ Quý mỉm , bèn kéo bà đến chỗ những cây đào. Những khác thì hái trò chuyện rôm rả, hái xong liền đem ngoài bán.

May mắn , ở Thành phố Đại Học, thứ quả ưa chuộng. Các cô chú, các bác ở đó đều thích ăn đào, chỉ lớn mà ngay cả các cháu nhỏ cũng mê mẩn.

Chẳng hạn như bác Cao, nổi tiếng là hào phóng, con cái đông đúc, đứa nào đứa nấy đều tài giỏi, thành đạt. Bác chẳng ngần ngại mua cả một rổ đào đầy ắp, gửi ngay cho cô con gái ở thành phố trong ngày.

Cũng thôi, gia đình bác Cao ai nấy đều điều kiện, nhà nào cũng điện thoại. Cháu trai cháu gái bên thành phố ăn món gì, bác đều thể mua ở đây gửi , vì chỗ tuyến xe khách chạy đến đó thường xuyên.

Hôm nay, bác Cao gửi một thùng đào , bên nhanh điện thoại gọi đến. "Cha, đây là đào cha mua ở cửa hàng Kiến Quân ạ?" Người gọi điện là cô con dâu cả, vòng vo mà thẳng vấn đề.

" , đào nhà Kiến Quân đó. Cha nếm thử , ngon miệng, nên mới gửi qua cho các con." Bác Cao đáp lời.

Tuy rằng con cái bác đều ở Thành phố Đại Học, nhưng cách cũng gần là bao, xe đường dài cũng mất hơn một giờ. Đặc biệt là mấy đứa con đều việc ở khu trung tâm thành phố, còn khu vực tuy cũng là vùng trọng điểm nhưng thể sánh bằng chốn phồn hoa đô hội . "Cha, bên Kiến Quân còn đào ạ?" Con dâu cả hỏi. "Không đủ ăn ? Một thùng đó là ít ỏi gì." Bác Cao liền đáp.

Quả thật ít. Những chiếc thùng đó là do Kiến Quân đặc biệt tìm chuyên riêng, bộ đều là thùng xốp giữ lạnh, mỗi thùng thể chứa tới mười cân. Bác gửi qua một thùng lớn, còn mấy thùng nhỏ hơn dùng trong nhà cũng chứa hai cân.

"Thì cũng ít thật, nhưng mà chị em con cũng chẳng dư dả bao nhiêu, cha . Ngày mai cha gửi cho con thêm hai thùng nữa nhé. Con sẽ giữ một thùng ở nhà, còn một thùng con mang lên đơn vị chia cho các đồng nghiệp ăn thử." Cô con dâu cả . Anh đào quả nào quả nấy đều lớn, hơn nữa ngọt lịm, hương vị đúng là chê .

Gần đây cô đang trong đợt xét duyệt thi đua, nên mang một thùng đào tới để tạo dựng chút thiện cảm với đồng nghiệp và cấp .

Bởi vì mỗi dịp Tết đến, các con đều biếu ông ít tiền mừng tuổi. Hơn nữa, bác Cao tự cũng lương hưu, cộng thêm khoản thu từ việc cho thuê nhà, nên cô con dâu cả mới dám mở lời như . "Được thôi." Bác Cao vui vẻ đồng ý.

Điện thoại đặt xuống bao lâu, vang lên nữa. "Cha, cha chuyện điện thoại với ai thế ạ?"

"Chị dâu cả con gọi điện đến đó." Bác Cao đáp, chắc hẳn là đứa con trai thứ hai của bác gọi đến.

"Chị dâu chắc chắn là bảo cha gửi thêm đào tới chứ gì?" Đứa con thứ hai liền hỏi. "Con cũng nữa ?" Bác Cao hỏi.

"Muốn chứ ạ, cha gửi cho con thêm ba thùng nữa nhé!" Đứa con thứ hai của bác .

Bác Cao hỏi: "Con nhiều như gì?"

"Để con ăn chứ. Hai đứa cháu song sinh của cha đó, con mới kịp nếm thử mấy quả chúng đưa, thì còn bọn nhỏ ăn sạch . Giờ chúng cứ mè nheo đòi mai ăn tiếp." Đứa con thứ hai .

"Ăn ngon thì ngon thật, nhưng cũng nên ăn quá nhiều con. Chúng nó mới đang nghỉ hè đúng ? Hay là cứ cho mấy đứa nhỏ qua đây chơi một chút. Cửa hàng của Kiến Quân giờ hoa quả đầy ắp, để bọn nhỏ đến đây ăn thật nhiều . Bác sĩ chẳng bảo chúng cần bổ sung thêm nhiều vitamin đó ?" Bác Cao .

Vì là song sinh, ăn uống đầy đủ khi còn nhỏ, nên hai đứa cháu sinh yếu ớt, còi cọc. May mắn là giờ khá hơn nhiều, bây giờ mới bắt đầu bồi bổ dần dần.

Loading...