Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 205: Mứt dâu tây

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quý Vân Vân để một câu "Ai thèm vườn cây nhà cô!", đó thì tức tối bỏ .

Tô Đan Hồng chẳng hề để tâm đến việc . Lúc Mẹ Quý trở thì thấy con gái bà .

"Cô út thèm lên vườn cây nhà con nữa thì bỏ về ." Đối với chồng, Tô Đan Hồng luôn kính trọng bà. Còn những lời chế giễu của Quý Vân Vân, cô chẳng hề để bụng.

Bình sữa mạch nha mà cô mua về biếu chồng, xem như tròn hiếu. Còn chồng cô cùng cha chồng uống, đem cho ai, đó là quyền tự do của bà, cô hề bận tâm những chuyện nhỏ nhặt . đối với câu của Quý Vân Vân, Tô Đan Hồng trực tiếp thuật y nguyên cho chồng . Mẹ Quý liền lên tiếng: "Đừng bận tâm đến nó gì, chẳng đáng để con tức giận."

Bà xem như thấu , đứa con gái mà vợ chồng bà hết mực yêu chiều nuôi lớn, quả thực là một kẻ vô ơn bạc nghĩa.

Sữa mạch nha nó , bà liền cho. đứa con gái đầu mặt chị dâu bà – chồng cô trực tiếp cho.

Tuy rằng bà Đan Hồng sẽ đem loại chuyện nhỏ để ở trong lòng, nhưng dù trái tim là bằng xương bằng thịt chăng nữa, Mẹ Quý dù cũng thật sự thất vọng vì đứa con gái phụ lòng .

Đối với đứa con gái , chuyện nuôi dưỡng nó từ nhỏ thì gì. Toàn bộ thôn, đừng bộ thôn, phóng tầm mắt mấy thôn chung quanh, con gái ăn học tử tế nhiều năm như nó, mấy ?

Thế nhưng những việc xa xôi , gần đây nhất nó lấy chồng, của hồi môn thì , nhưng vợ chồng bà lén lút đưa riêng cho nó ba trăm đồng.

Ba trăm đồng tiền, đó là một khoản tiền lớn đến nhường nào chứ?

Năm đó Kiến Văn đến mượn năm trăm đồng để mua nhà, cuối cùng lùm xùm đến mức nào? Nếu năm đó Đan Hồng cầm bốn trăm đồng, chia cho hai em Kiến Văn mỗi một trăm đồng, để Kiến Văn tự bỏ thêm ba trăm đồng nữa, thì chuyện đó liệu thành công ?

bà cùng chồng trực tiếp cho ba trăm đồng để cho nó giữ tiêu xài.

Hơn nữa mấy trai của nó mỗi cho hai mươi đồng, tính cũng ngót nghét bốn trăm đồng.

Nhìn xem, con gái gả , mấy ai đãi ngộ như nó, mà nó đối xử với như thế nào?

Mẹ Quý ngẫm cảm thấy mệt mỏi trong lòng, bà cũng bận tâm, thực sự bận tâm nữa. Đã gả , , tự nó gánh chịu .

Tô Đan Hồng cũng giải thích thêm cái gì. Có lẽ chồng cô cũng đoán , cô sẽ mấy lời dễ với cô út . Có những lời, cần quá rõ ràng.

Cầm lấy dâu tây, Tô Đan Hồng liền xuống núi.

Mẹ Tô dạo khá nhàn rỗi, hơn nữa gần đến mùa dâu tây, nên bà đến nhà con gái chơi. Bà mang theo một bao bánh quẩy do chính tay bà rán, thơm giòn, đặc biệt hấp dẫn.

Yên Nhi và Nhân Nhân đều thích ăn, nhưng tiếc là Tô Đan Hồng cho các cháu ăn nhiều. Ăn một chút là cô bắt các con uống nước hoa kim ngân. Mẹ Tô bảo: "Làm gì chuyện chiều chuộng đến . Hồi xưa mấy đứa con bánh quẩy mà gặm còn chẳng đủ chứ!"

"Các cháu còn nhỏ, chờ lớn ăn nữa cũng muộn. Để Kiến Quân về thì để ăn ." Tô Đan Hồng .

"Kiến Quân mang theo Tê Te ngoài ?" Mẹ Tô hỏi.

"Ra ngoài ạ. Thằng bé ở nhà chờ . Cứ để nó vui chơi một thời gian, qua đợt con sẽ bắt nó học chữ." Tô Đan Hồng đáp.

Nghe , Mẹ Tô lên tiếng: "Mới bé tí tẹo thế thì học hành gì. Chờ lớn thêm chút nữa cũng muộn con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-205-mut-dau-tay.html.]

Lớn thêm chút nữa thì còn ai giữ chân mà học!

Tô Đan Hồng cũng chẳng tranh cãi với cô, cô chuyển sang chuyện trứng gà muối: "Lần con học cách muối trứng gà, giờ trứng gà thêm một nguồn tiêu thụ nữa, bán khối là khác."

Trước trứng gà nhà cô vẫn bán chạy, nhưng giờ thêm trứng muối, thêm một mặt hàng mới, thơm ngon béo ngậy, bán đắt như tôm tươi.

Mẹ Tô : "Bán đắt là . Giờ đến hai nông trại gà, trứng bán mới là quan trọng chứ." Tô Đan Hồng liền cầm một bình mứt dâu tây mời cô ăn: "Đây là chồng con lên núi hái dâu tây về cho con đấy. Con tự mứt dâu tây, nếm thử xem."

Mẹ Tô cũng chẳng khách sáo, bà dùng tăm tre xiên một miếng mứt đưa miệng, tấm tắc khen: "Đấy, tay nghề của con gái khi lập gia đình đúng là khá hẳn lên. Hồi ở nhà thấy con !"

Xem kìa, hổ là con gái cưng của bà, khi lập gia đình thì cái gì cũng , ngay cả mứt dâu tây cũng tự tay .

Sau đó, Tô chợt nghĩ , vội hỏi: "Mứt dâu tây mà đem bán thì chắc chắn sẽ đắt hàng lắm đây!"

Tô Đan Hồng coi là việc to tát: "Giờ dâu tây bán chạy là , cần gì mứt cho tốn công."

Nếu như dâu tây bán , còn thể , chờ đến lúc qua mùa rộ dâu tây bán , khẳng định sẽ náo nhiệt, thế nhưng hiện tại dâu tây mới cũng đủ bán, mỗi ngày đều chở dâu tây tươi về, mỗi ngày đều bán sạch, còn lo lắng gì nữa chứ.

Vả , mứt dâu tây tốn công sức lắm, cô chỉ một ít để dỗ dành già trẻ nhỏ trong nhà thôi, chứ rảnh rỗi mà cái việc khổ cực .

"Nếu như mứt dâu tây bán , giá tiền thể tăng gấp đôi đấy." Mẹ Tô .

"Tăng gấp đôi con cũng bõ công như , cực khổ lắm ơi." Tô Đan Hồng .

Mẹ Tô chỉ tiếc rèn sắt thành thép, bà nhắc chuyện cũ: "Nếu gả cho Kiến Quân, nó hết mực cưng chiều thì cái tính ngang bướng của con cuộc sống sung sướng thế ? Cho chừa cái thói đắc ý !"

Tô Đan Hồng vốn tính lì lợm, liền đáp: "Vâng, con mà. Con ngày tháng , tất thảy đều nhờ con rể quý của , tóm là thế, ạ?"

Mẹ Tô mắng: "Lát nữa mang một bình về cho mấy đứa cháu trai của con nếm thử."

"Mẹ chơi hai ngày ?" Tô Đan Hồng lên tiếng. "Không con." Mẹ Tô lắc đầu. "Vậy ạ, lát nữa mang hai bình về, một bình tự giữ ăn nhé." Tô Đan Hồng .

"Đập chứa nước bên thằng An Bang việc thế nào ?" Mẹ Tô hỏi. "Kiến Quân cần cù chịu khó . Mẹ sai ." Tô Đan Hồng .

Mẹ Tô : "Hai đứa chúng nó mới riêng lâu , hiện tại vợ sắp sinh, còn thể ? mà thằng An Bang đó quả thực là đứa chịu khó lụng, nếu thì cũng chẳng gọi nó về giúp Kiến Quân gì."

"Để rảnh rỗi khi hết đợt bận rộn , đến lúc vợ sinh con, thể cho nghỉ. Để mỗi ngày nửa ngày, còn nửa ngày để chăm sóc vợ, tiền lương vẫn phát như thường." Tô Đan Hồng .

Gần đây hai ngọn đồi nhỏ cạnh đập chứa nước hiện đang khai hoang để trồng cây ăn quả. Quý Kiến Quân chở cây giống về đến nơi, đặt ở gần đập, và thường xuyên xem hai việc. Trông chứ hai ngọn đồi sẽ phủ xanh nhanh thôi.

Tô Đan Hồng tính toán, lúc nào đó sẽ qua một chuyến, tưới xuống cho một ít nước linh tuyền.

Lần Quý Kiến Quân đem cây giống chở về thả ở nhà một đêm, cô tự nhiên là tưới qua, điều tưới một nữa thì sẽ hơn.

"Làm gì chuyện phức tạp đến thế. Hồi xưa sinh thằng hai con xong mới ba ngày xuống giường cho heo ăn ." Mẹ Tô .

"Trước đây là đây, hiện tại là hiện tại mà." Tô Đan Hồng : "Đến lúc đó nếu rảnh rỗi, cũng qua hỗ trợ chăm nom một chút. Dẫu cũng là trong nhà, qua gần gũi một chút vẫn hơn." Người chăm chỉ chịu , thì cô chê .

Loading...