Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 201: Chia một con heo

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:31:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thả bộ cá con trong đập chứa nước, Quý Kiến Quân để Tô An Bang và bác Hứa bắt đầu cho ăn. Hai chiếc thuyền, tuy điều một chiếc để đó dùng, nhưng mỗi một chiếc thì cũng nhanh chóng, dù đập chứa nước cũng lớn. "Một chỗ chung quanh núi, cho cá ăn xong thì đào hố. Một thời gian sẽ chở một đợt cây giống quả đây trồng xuống." Chờ bọn họ cho cá ăn xong, Quý Kiến Quân . Có hai cái đỉnh núi, tuy rằng đều lớn nhưng Quý Kiến Quân đều dự định gieo cây ăn quả, cũng nên lãng phí đất. Hơn nữa, nếu như gieo cây ăn quả xuống, đến lúc trời mưa xuống thì nước trong bộ đập chứa nước đều sẽ vẩn đục hết.

“Đập chứa nước cũng cần sửa sang một chút mới .” Bác Hứa châm điếu thuốc, với Quý Kiến Quân.

“Vâng, cháu ạ. Có điều, sửa sang đập chứa nước chuyện nhỏ, đến lúc đó chắc phiền bác Hứa giúp cháu tìm một vài thanh niên ở thôn Đại Oa.” Quý Kiến Quân trả lời ông.

Bác Hứa gật đầu: “Chuyện cháu cứ yên tâm, chỉ cần tiền công thì họ đều sẵn lòng .”

Tô An Bang vội hỏi: “Kiến Quân, bên cũng thể giới thiệu mấy thanh niên qua đây hỗ trợ, đều là việc giỏi giang đấy.”

“Được, chờ đến lúc sửa chữa, cứ gọi họ qua.” Quý Kiến Quân gật đầu.

Cái đập chứa nước quả thực chút cũ kỹ, cũng dự định năm nay sẽ trùng tu nó. Có điều hiện tại vẫn tiền, hơn nữa cũng đúng mùa bận rộn. Chờ năm nay qua , đến lúc đó tiền, cũng nhàn rỗi hơn, chúng sẽ bắt tay sửa chữa.

Bởi vì cách từ đập chứa nước đến thôn Tô Gia hề gần, mỗi ngày mất gần một tiếng đồng hồ, vì lẽ đó Quý Kiến Quân dứt khoát mua cho Tô An Bang một chiếc xe đạp cũ, tuy dùng qua nhưng vẫn còn .

Còn như bản Quý Kiến Quân, mấy mua bán hàng hóa, cũng đủ tiền để mua một chiếc xe ba bánh mới.

Thôi thì đành , trong nhà chỉ một chiếc xe cơ bản đủ dùng. Chiếc xe tải lớn thì Quý Kiến Nghiệp nhà bên cần dùng để chở hàng, cũng chỉ thể sang bên Tô Tiến Đảng mà mượn. Chiếc xe vốn dĩ là mua, nhưng Tô Tiến Đảng trả tiền, xe đương nhiên thuộc về . Giờ thì , chính mua thêm một chiếc nữa, việc đều thuận tiện hơn hẳn.

Vào lúc họ ngoài thả cá, Tô Đan Hồng những thêm nước linh tuyền trong thùng nước mà còn đổ ít nước linh tuyền đập chứa nước. Sau , lâu lâu thêm một , cá con chắc chắn cũng sẽ lớn nhanh hơn nhiều. “Cá cá, cá cá.” Lúc chuẩn về, Te Te vẫn còn chút lưu luyến, cứ chằm chằm đập chứa nước mà gọi cá.

“Lần cha con đưa con đến đây nhé.” Tô Đan Hồng chọc ghẹo.

Te Te dù nhiều nhưng hiểu lời , rằng sẽ còn đưa bé đến đây, nên liền vui vẻ. Bé còn vẫy vẫy tay chào tạm biệt bác Hứa và Tô An Bang.

Một nhà ba về .

Sau khi về đến trong thôn còn gặp bác Lý, bác thậm chí còn thèm liếc họ một cái mà cứ thế về.

Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân cũng chẳng mấy bận tâm.

Họ đương nhiên bác Lý đây là , là vì Kiến Quân từ chối bà ? Lần đến chỗ việc, Kiến Quân nhận . Nay nhận, rõ ràng là nể mặt bà , cũng cho Kiến Hà nhà bà việc .

Về đến nhà, sắc mặt bác Lý chẳng còn tươi tỉnh. “Mẹ, bày cái mặt nặng như chì cho ai xem ?” Quý Kiến Hà, con trai thứ hai của bà , lên tiếng.

“Mới gặp cả nhà Quý Kiến Quân , trong lòng phiền muộn.” Bác Lý .

Quý Kiến Hà đáp: “Vậy mắng nó một trận ? Nó cũng quá coi gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-201-chia-mot-con-heo.html.]

Nếu nhận thì bỏ , nay nhận , mà sang ngỏ lời hỏi han, Kiến Quân chẳng thèm nể mặt mũi.

“Nó giờ giàu , cần gì coi gì nữa chứ!” Bác Lý hừ một tiếng, vốn định chạy sang ầm ĩ một trận, nhưng nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn đành bỏ qua. Dù chồng bà cùng đứa lớn nhất vẫn còn đang việc bên đó mà.

Có điều trong lòng bà vẫn còn ấm ức mãi thôi.

“Mùi gì thế , vợ con ? Hôm nay con bé rửa chuồng lợn ?” Bác Lý ngửi thấy mùi khó chịu liền cất tiếng hỏi.

Năm nay bà nuôi hai con lợn trong nhà, quanh năm suốt tháng mùi trong nhà đều khó chịu khôn tả. hễ nghĩ đến giá thịt lợn thị trường hiện tại, bà đành bấm bụng chịu đựng. Hơn nữa, chẳng riêng gì nhà bà , năm nay ít nhà trong thôn cũng đều nuôi một, hai con như . Cũng chẳng còn cách nào khác, ai bảo thịt lợn bây giờ giá lên cao đến thế!

“Hôm nay con bé cảm thấy trong khỏe, bảo là chờ khỏe sẽ dậy việc.” Quý Kiến Hà đáp.

“Cái con dâu biếng !” Bác Lý liền mắng.

Nói liền qua gõ cửa. Vợ Quý Kiến Hà miễn cưỡng dậy, nhỏ nhẹ : “Mẹ, gì thế, con chỉ nghỉ ngơi một lát thôi mà.” “Đã sắp đến giờ cơm trưa mà cô còn nghỉ ngơi với ? Cô nghĩ là đứa ngu ngốc ? Lập tức dọn dẹp chuồng lợn ngay! Bằng thì bữa trưa cô cũng đừng hòng ăn!” Bác Lý gằn giọng.

“Không ăn thì ăn! Việc đó tự !” Vợ Kiến Hà đoạn, “rầm” một tiếng đóng sập cửa .

Bác Lý sững sờ, chợt giận tím mặt: “Trời ơi đất hỡi, con ranh dám chuyện với như ?” Sau đó bà sang đứa con trai còn đang ngây mà quát: “Kiến Hà, mau dạy dỗ vợ con ngay! Đến cả ruột mà nó cũng dám bất kính, nó đây là loạn !”

Quý Kiến Hà vén tay áo lên , chuẩn “dạy dỗ” vợ. vợ Kiến Hà hừ lạnh một tiếng: “Anh thử động một cái xem! lập tức ly hôn, ngoài tìm thằng khác!”

Một câu liền khiến Quý Kiến Hà chùn bước. Tuy , vẫn vặc : “Em em cái quái gì thế! Mẹ bảo em chút việc thì ? Em dám giở mặt với !” “ việc cũng , nhưng thì cũng chút lợi lộc chứ! Không lợi lộc gì thì đừng hòng động tay!” Vợ Kiến Hà hừ một tiếng.

“Làm lợi lộc chứ! Đến lúc đó lợn bán đều là tiền đấy thôi!” Quý Kiến Hà, với vẻ mặt như thể “cô ngu ngốc thật ”, .

Vợ Quý Kiến Hà liền trợn tròn mắt: "Đến lúc đó, tiền thực sự về tay chúng ?"

Chỉ khi tiền chắc trong tay cô thì cô mới coi là lợi. Nếu tiền rơi tay chồng, thì cô đừng mơ một xu nào.

Sau Tết về nhà đẻ, dặn dò, nhất định tìm một cơ hội thích hợp để ầm ĩ một trận, nếu thì đừng hòng lấy một đồng nào, còn mệt gần chết!

"Em cái gì , tiền trong tay còn là trong tay chúng ?" Quý Kiến Hà khỏi thốt lên.

"Con khỉ! Anh thử xin hai đồng , bảo mua mấy món ngon về cho ăn, xem cho !" Tô Quyên . "Thế nhưng trong tay chúng nếu tiền, chúng mua gì thì mua đó. Anh xem tiền trong tay , so với tiền trong tay , thể giống ?"

Quý Kiến Hà cho choáng váng, thẳng thắn hỏi: "Vậy em gì?"

"Em chia phần một con lợn. Chờ khi hai con lợn xuất chuồng , đến lúc đó một con là của với . Nếu , tuyệt đối nhúng tay ." Tô Quyên . "Làm chứ, chắc chắn sẽ đồng ý." Quý Kiến Hà hiểu rõ tính , .

Loading...