Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 190: Hướng về gia đình nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:40:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiện đường thôi ạ, cháu cũng đưa cho cha ở bên ."

Quý Kiến Quân mang ấm nước ấm nhà. Lúc , liền hỏi: "Bây giờ trời lạnh quá, bác cả ở đây quen ?"

Hiện tại, cơ bản là bác cả của ở luôn núi, chỉ xuống núi tắm rửa và ăn cơm, thời gian khác đều canh giữ trong rừng cây ăn quả.

"Quen chứ, quen?" Bác cả Quý .

Chăn bông và áo gối mà cháu trai mua cho ông đều còn mới tinh tươm, vô cùng ấm áp. Tuy rằng nhiệt độ núi thấp thật sự, nhưng ông hề thấy lạnh một chút nào.

Lại cháu trai đưa nước táo đỏ kỷ tử lên, chẳng hiểu nấu cách nào mà ngọt lịm thơm ngon, uống xong cả cứ ấm ran lên.

Hai bữa nay, ông Quý, cũng chính là em kết nghĩa lâu năm của ông, còn kéo ông qua nhà dùng thịt dê hầm, khiến cả ông cứ ấm sực.

Tuy cả ngày ông đều ở núi, việc ít, nhưng ông cảm giác cơ thể khá hơn nhiều, hơn nữa căn bản cũng chẳng chuyện gì phiền lòng. Trong nhà tuy đôi ba chuyện lặt vặt, nhưng giờ ông chỉ về nhà ăn bữa cơm, chẳng phiền đến ông mấy. Quý Kiến Quân chuyện với bác cả của đàn lợn: "Chờ đến hai mươi tháng Chạp hãy thịt mấy con lợn ."

"Cũng sắp đến ." Bác cả Quý gật đầu .

Hiện tại là ngày mồng hai tháng Chạp. Chỉ hơn nửa tháng nữa là thể xuất chuồng. Mà hơn nửa tháng , khi còn cảm giác dài hơn cả mấy tháng ròng. Kiến Quân trại gà xem một , bàn giao việc chăm sóc ba con ch.ó coi vườn trái cây, lúc mới về.

Cũng giống như bây giờ cha Quý Quý trông coi vườn trái cây, núi cũng nuôi ba con. Đến hôm nay, chúng đều thành những con ch.ó lớn vạm vỡ. Mặc dù lanh lợi bằng lũ Đại Hắc, nhưng cũng là những con ch.ó ngoan, thông minh hơn hẳn giống chó thường.

Bởi vì Quý Kiến Quân là phụ trách mang đồ lên cho ăn, nên đối với Quý Kiến Quân, chúng cực kỳ thiết.

Chuyện Bác gái Lý ngấp nghé đến xin việc lâu dài thì Kiến Quân chẳng buồn đề cập, vì thấy cần thiết.

Bác cả tuổi, cần gì bận lòng chuyện con trai nữa?

Đến lúc đó, sẽ thẳng với Kiến Hà: việc lâu dài thì thể thu xếp cho nó một chân. nếu nó nghĩ là em họ của thể ăn , nhận tiền mà , thì cứ thử xem .

Ngay cả ruột, vợ mà còn nể, thì hà cớ gì nể một em họ chẳng quan hệ đặc biệt nào như nó?

Sau khi bước sang tháng Chạp, trời càng ngày càng lạnh. Đến đêm mười lăm tháng Chạp, trời bắt đầu lất phất tuyết rơi.

rơi nặng hạt, lớp tuyết thậm chí còn chẳng cần quét dọn mái nhà.

Ở nơi của bọn họ, mặc dù sẽ tuyết rơi, nhưng tương đối ít. Chỉ cần tuyết rơi trong mười ngày nửa tháng thôi cũng coi là quá nhiều.

Mấy năm gần đây, chẳng trận tuyết nào đáng kể.

Giống như năm ngoái, năm nay Kiến Quân cũng mua ít cam ngọt từ miền Nam về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-190-huong-ve-gia-dinh-nho.html.]

Thấy vẫn ngọt lịm như năm ngoái, mới vác bốn thùng về. Vẫn theo lệ cũ, cha Quý một thùng, vợ bên một thùng, còn hai thùng thì nhà giữ để ăn.

Cha Quý chẳng gì. Các cụ giúp việc cho con trai, con trai cũng hết lòng hiếu kính, nên các cụ cũng chẳng câu nệ gì mà nhận.

Ngược , Mẹ Tô bên vẻ ái ngại, với : "Giờ con còn đang nợ nần nhiều như , chuyện nhà bên con chẳng cần bận tâm gì, món gì ngon vật lạ cũng đừng vội nhớ đến . Chẳng lẽ thiếu mấy thứ đồ ăn thì sống nổi ?"

Mẹ Tô thấy con rể mang nhiều đồ đến, trong lòng cũng thấy ngại ngùng chút ít. Quý Kiến Quân liền : "Mẹ đừng ngại, mỗi thùng cam thôi mà, cứ giữ ăn dần. Nhờ truyền dạy cách muối trứng, giờ bán chạy lắm ạ!"

Được giúp đỡ con rể hiếu thảo, Mẹ Tô trong lòng cũng phấn khởi mặt, tủm tỉm : "Có chút việc cỏn con cũng nhắc đến ?"

Quý Kiến Quân vội vàng đáp: "Sao tính chứ? Nếu nhà, liệu chịu truyền nghề ? Con tận tình chỉ bảo, đó là phúc của con đó!"

Mẹ Tô lời lẽ đường mật của con rể thì vui như mở cờ trong bụng, bà nhận lấy cam nhưng vẫn quên dặn dò: "Lần đừng mua nữa, tốn kém lắm con ạ!"

Quý Kiến Quân chỉ xòa bảo: "Cứ mua về ăn là ." Sau đó vẫy tay chào vợ lái xe về. Mẹ Tô dõi theo bóng xe con rể khuất dần, trong lòng thầm ngẫm. Bà tự thấy chẳng khéo ăn khéo , cũng kiểu vợ lúc nào cũng quấn quýt bên con rể. nghĩ nghĩ , con ai cũng tình cảm, với Kiến Quân, bà thực lòng coi như con ruột của .

Quay , thấy đám cháu nhỏ đang mắt tròn mắt dẹt, nước miếng chảy ròng ròng vì mấy quả cam tươi rói. Có lẽ cũng cái tính phóng khoáng của con rể "lây" sang, bà Tô chẳng chẳng rằng, vội vàng lấy hai quả cam cắt cho chúng ăn. Đám cháu vốn chỉ dám mơ một múi là may mắn, giờ ăn cả miếng lớn thì mừng quýnh lên, tít mắt. Ngay cả chị dâu cả Tô cũng cảm thấy mừng lo. Mẹ chồng cô đưa cho cô hai quả, dặn dò: "Con mang về biếu ông bà thông gia ăn thử, năm nay Tết đừng về nhà nữa. Con và thằng Tiến Quân tích cóp chút tiền cũng chẳng dễ dàng gì."

Những lời quả thực trúng tim đen của chị dâu cả Tô. Vốn dĩ năm nay cô định về nhà ngoại ăn Tết , ruột cô cứ lằng nhằng đòi tiền, thật sự quá phiền toái.

Bởi , chị dâu cả Tô chẳng hai lời, lập tức cầm hai quả cam về nhà. Dĩ nhiên, cô còn khẽ cắn môi, bỏ tiền mua hẳn một hộp bốn quả trứng muối của chồng mang về.

, cam là quà biếu, nhưng trứng gà thì trả tiền mua. Bà thể cho cháu nội cháu ngoại ăn, ngay cả chị dâu cả Tô cũng thể ăn, nhưng nhà bên ngoại của cô thì đừng hòng một quả.

Sở dĩ biếu cam là vì thứ hiếm , dù chỉ mang về hai quả cũng là quý lắm !

Con dâu lớn thêm bốn quả trứng gà ư? Được thôi, trả tiền! Thôn của chị dâu cả Tô khá gần, cùng khu nhưng chỉ mất một buổi chiều là tới.

Sau khi ngoài buổi trưa, đến chừng năm giờ chiều, khi trời gần chạng vạng tối, cô trở về với sắc mặt rõ ràng vui vẻ.

Buổi tối, khi Tiến Quân trở về, chị dâu cả Tô liền kể với : "Tiến Quân , may mà hôm nay em lời mang cam biếu về sớm. Chứ mà đợi đến qua Tết mới về, chắc chắn chúng tốn ít nhất mười đồng!"

"Mười đồng ư?" Tô Tiến Quân , lập tức ngớ : "Mười đồng để gì? Chẳng lẽ ông bà ngoại định bòn rút của chúng ?!"

Chị dâu cả Tô thở dài: "Mẹ em đau chân, giờ đang liệt giường. năm nay em với là Tết chúng sẽ về thăm."

"Vậy em mang theo những gì qua đó?" Tô Tiến Quân vội hỏi.

"Cũng chẳng gì đáng kể. Em rể mang một thùng cam biếu, chồng cho em hai quả bảo mang về cho ông bà ngoại ăn. Ngoài , em còn bỏ tiền mua thêm bốn quả trứng muối của mang về, chứ thì..." chị dâu cả Tô bỏ lửng câu .

Nghe đến đây, Tô Tiến Quân mới nghiêm giọng: "Anh tin tưởng giao hết tiền bạc trong nhà cho em giữ, chỉ mong chúng sớm xây căn nhà tử tế để an cư lạc nghiệp. Thời tiết lạnh giá thế , vất vả lụng kiếm từng đồng tiền công mỗi tháng, em đừng nghĩ lung tung mà chi tiêu rõ ràng. Bên nhà em còn cả và hai đứa em trai nữa đấy!"

Loading...