Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 19: Quý Kiến Quân Trở Về Rồi

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:24
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt tới cuối năm.

Hôm nay trong thôn g.i.ế.c heo. Tô Đan Hồng còn từng tận mắt chứng kiến cảnh , nên theo Dương đại thẩm xem cho náo nhiệt.

Cứ tưởng là sẽ dọa sợ, nhưng sự thật chứng minh cô lo xa .

Năng lực thích ứng của cô quả thật tồi, cảnh đó mà chút mảy may, ngược lòng tràn đầy mong đợi đến lúc chia phần thịt. Cuối cùng, cô quyết định lấy hẳn nửa con heo.

Trong thôn tổng cộng g.i.ế.c sáu con heo, nhưng Tô Đan Hồng một lấy nửa con, chọc trong thôn ghen tị đỏ mắt.

Mẹ Quý mua một cái đầu heo, một dày heo, cùng với bộ lòng. Đây đều là những bộ phận ưa chuộng, nhưng Tô Đan Hồng lấy hẳn nửa con, chắc chắn sẽ chia cho bà một phần trong đó.

Phùng Phương Phương cùng Quý Mẫu Đan, cặp chị em dâu thấy, mắt sáng rỡ, liền lập tức ló đầu sang. "Đan Hồng , thím mua nhiều thế ăn Tết cũng hết . Chi bằng bớt cho chúng mấy cân ? Đại Oa gần đây thèm thịt phát sốt lên ." Phùng Phương Phương . " đó Đan Hồng, chia cho chúng . Nhiều như , thím với Kiến Quân hai cũng ăn xuể mà." Quý Mẫu Đan .

"Chị dâu cả, chị dâu hai, bên còn nhiều mà. Hai nếu , thể qua bên mua. Chừng còn chia cho ba , còn nhà đẻ của nữa, chia cũng còn nhiều ." Tô Đan Hồng , nhượng bộ nửa lời.

Làm rõ tâm tư của hai chứ? Ngày thường qua nhà hai ông bà bòn tiền thì gì, hiện tại còn dám đánh chủ ý lên đầu cô.

Đã một thì sẽ hai, nàng sẽ mấy chuyện dông dài vô ích nữa!

Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan thấy tấm vải bông hoa văn mắt nhưng đành bĩu môi, chỉ dám sang bên mua vỏn vẹn hai cân. Thực họ cũng mua nhiều, nhưng tiếc tiền dám.

Tô Đan Hồng nhờ bán thịt xẻ xương sườn và thịt từng khúc, dùng chiếc xe cút kít nhỏ kéo về nhà. Chiếc xe là bố chồng nàng mất công riêng cho nàng.

Về đến nhà, nàng biếu bố chồng hơn chục cân thịt. Lại chuẩn mười cân nữa mang sang nhà đẻ. Vậy là vơi non nửa thịt , phần còn nàng cất trữ, đợi Kiến Quân về sẽ món ngon cho .

Xong xuôi việc biếu thịt hai bên gia đình, nàng trở về nhà và bắt đầu tất bật.

Món bò viên, thịt heo viên thơm lừng bắt đầu tỏa , quấn quýt khắp gian nhà.

Bên nhà bác Dương, cô Dương sát vách đều ngửi thấy mùi thơm. Cô Dương liền sang gõ cửa, nàng đang thịt viên, lập tức xắn tay áo giúp một tay.

Có cô Dương phụ giúp nên việc nhanh hơn hẳn. Sau hai ngày tất bật, nàng chuẩn xong một thau đầy bò viên và một thau đầy thịt viên. Tô Đan Hồng múc một nồi lớn, trộn lẫn nửa bò viên, nửa thịt viên.

Nàng mang một ít sang biếu bố chồng nếm thử, phần còn cất trữ.

Ngoài còn sườn heo rim, hoành thánh với đủ loại nhân. Chỉ còn vài ngày nữa là Tết , thứ chuẩn đấy. Trời rét đậm thế , cũng sợ đồ ăn để ngoài hỏng. Cứ thế tất bật lo toan, thời gian thoáng cái trôi qua, gian bếp nhỏ đầy ắp những món ăn thơm ngon.

Trong nhà thứ đều sạch sẽ, ngăn nắp. Chú chó Tiểu Hắc chạy khắp sân tuần tra. Dạo , Tô Đan Hồng còn xích nó nữa, nhưng dù tự do, nó vẫn chạy ngoài, cùng lắm chỉ ở cổng ngóng một lát thôi, đúng là một chú chó giữ nhà.

Mỗi khách nhà đều nó chặn ở ngoài, đừng hòng mơ tưởng bước qua cổng.

Cô Dương sang đây bao nhiêu , nhưng vẫn Tiểu Hắc đối xử như lạ. Cô Dương từng oán trách vài bận, nhưng cũng vô ích thôi, chú chó vẫn theo ý , chuyện cứ là quen thì ưu ái chứ.

Tối hôm mổ lợn, tuyết rơi dày đặc. Đây là trận tuyết thứ ba trong năm .

Tuyết vẫn ngừng rơi cho đến tận đêm giao thừa. Tô Đan Hồng lo lắng tuyết lớn sẽ khiến Quý Kiến Quân gặp nguy hiểm đường về, càng băn khoăn liệu về kịp ăn Tết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-19-quy-kien-quan-tro-ve-roi.html.]

Nửa đêm hôm , chú chó Tiểu Hắc bỗng sủa lớn, tiếng sủa rõ ràng như đang vật lộn với ai đó. Tô Đan Hồng hoảng sợ, lập tức bật dậy, vội vàng mặc áo quần cầm cây gậy chạy vù ngoài.

"Dám cả gan mò đến nhà , để xem thằng ăn trộm nào chán sống thế !" Tô Đan Hồng mở toang cửa chính, gầm lên giận dữ. Bên nhà bác Dương, cô Dương cũng bật đèn sáng trưng, tiếng động liền mở cửa vội vã chạy sang.

"Đan Hồng, là đây." Giữa bóng đêm, tiếng Quý Kiến Quân vọng tới.

"Kiến Quân ư?" Tô Đan Hồng sững sờ.

"Gâu! Gâu!" Tiểu Hắc vẫn còn nhe nanh dữ tợn.

"Tiểu Hắc, đây là chủ nhân của mày đấy, mau lùi !" Tô Đan Hồng vội vàng bước tới, .

Thân hình cường tráng của đang đè chú chó xuống đất. Tiểu Hắc tuy hung hăng là thế, mà cũng là đối thủ của chồng nàng.

Thế nhưng Tiểu Hắc vẫn chịu nhận thua, nhe nanh trợn mắt trông cực kỳ dữ tợn.

Nghe Tô Đan Hồng , chú chó dường như hiểu ý, trong miệng phát tiếng ư ử.

Lúc Quý Kiến Quân mới từ từ buông chú chó . Tiểu Hắc quả nhiên phản công, nó lắc lắc lớp tuyết bám , chạy bên Tô Đan Hồng, ngẩng đầu .

"Chú chó ngoan!" Quý Kiến Quân vỗ vỗ tuyết bám , nhịn gật đầu khen.

"Đương nhiên , em nuôi đấy mà!" Tô Đan Hồng , đoạn giục: "Mau phòng , về giờ thế?"

Quý Kiến Quân phủi hết tuyết, lúc mới ngẩng mặt lên. Khuôn mặt Tô Đan Hồng hiện rõ trong mắt . Anh sững sờ: "Em là... Đan Hồng?"

Tô Đan Hồng tức giận trừng một cái, đang định gì đó thì bên ngoài cổng vọng tiếng của bác Dương, cô Dương: "Đan Hồng ơi, chuyện gì thế con? Sao Tiểu Hắc sủa lớn ?"

"Bác Dương, cô Dương, việc gì ạ, là Kiến Quân về đấy mà, Tiểu Hắc nó nhận thôi." Tô Đan Hồng vội vàng , đẩy nhẹ Quý Kiến Quân một cái, thầm nghĩ: 'Ngốc thật, còn mau chào một tiếng để lớn yên tâm?'

"Bác Dương, cô Dương, là con đây ạ." Quý Kiến Quân trấn tĩnh tinh thần, Tô Đan Hồng một cái mở cửa. Vừa trèo tường , nhưng ngay khi đặt chân xuống sân, Tiểu Hắc lao đến, giật nhảy dựng.

"Kiến Quân!" Bác Dương, cô Dương thấy trở về, lúc mới nhẹ nhõm thở phào.

"Đã khuya , bác Dương, cô Dương về nghỉ ngơi ạ, mai con sẽ qua thăm hai bác." Quý Kiến Quân đáp.

Hai bác vội vàng chạy sang như , rõ ràng là lo lắng và chiếu cố cho vợ , đương nhiên bày tỏ lòng cảm kích của .

Bác Dương, cô Dương ngớt lời khen, mới chịu trở về nhà.

Đóng cửa , Quý Kiến Quân mới nhận vợ nãy còn cạnh vội vàng bếp.

Khi bước , thấy nàng đang luộc sủi cảo cho . Chẳng mấy chốc, một chén sủi cảo thơm nức mũi Tô Đan Hồng bưng đặt mặt : "Anh bắt chuyến xe muộn trở về ư? Chắc đói bụng lắm , mau ăn chút . Đây là sủi cảo nhân thịt heo và rau cải đấy."

Quý Kiến Quân ngơ ngác gật đầu, xuống.

Nước luộc sủi cảo còn dư trong nồi, Tô Đan Hồng cũng lãng phí, nàng đút thêm củi bếp, : "Ăn xong ngâm chân cho đỡ lạnh nhé." Quay thấy vẫn ngẩn ngơ, chén sủi cảo hề động đũa, nàng liền tức giận : "Nhìn cái gì mà ? Xem nửa ngày vẫn đủ ?"

Loading...