Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 187: Thỉnh thoảng khóc than

Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:40:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi giao vườn cây ăn quả của nhà , sự bực tức trong lòng bà đến giờ vẫn nguôi ngoai.

Người con trai thứ hai Quý Kiến Hà chen : "Cha , con cha cần gắng sức như thế nữa, vốn dĩ chỉ bảo cha giám sát thôi mà. Giờ cha xem, cha còng lưng đấy chứ ít ỏi gì!"

Thằng bé đó tham lam đến mức nào , mà Kiến Quân chẳng mang bất cứ thứ gì sang cho nó. Nó cứ tưởng nhà thế nào, thể chia một chút để nếm thử, ít nhiều gì cũng ý nghĩa. Nào ngờ, chẳng gì cả, một mẩu cũng !

Thôi thì vợ , đằng đến lượt thằng con trai thứ hai ... Bác cả Quý thực sự giữ kẽ nữa, liền thẳng: "Nếu mày còn dám thêm một câu nữa, thì ở riêng cho khuất mắt cha! Anh cả mày lập nghiệp riêng từ lâu , giờ mày cũng vợ con, cũng thể tự lập đấy!"

"Cha, cha bớt giận, cha đừng chấp nhặt với Kiến Hà." Vợ Quý Kiến Hà liền thấy lời . Tính nết chồng thì chị rõ hơn ai hết, riêng thì khác nào tự tìm đường c.h.ế.t đói. Chị vội xòa phân bua. "Cha thấy mày cũng nên tính chuyện riêng , đỡ để rảnh rỗi sinh nông nổi, cứ quấy nhiễu nó mãi!" Bác cả Quý lạnh lùng .

"Cha, chúng con mỗi mấy sào đất đó thôi, nếu riêng thì cả nhà con trông mà ăn?" Quý Kiến Hà trực tiếp gào lên.

"Bên phía cả còn một công việc định, còn con bên chẳng gì cả!"

Bây giờ mỗi tháng cả Quý Kiến Xuyên của thể nhận ba mươi đồng tiền lương, ghen tị thì quả là dối.

Vợ mỗi ngày đều càm ràm bên tai, tìm một chân việc cho hồn.

cách nào , Quý Kiến Quân chẳng thích , chẳng buồn bận lòng đến .

"Nếu con như cả con, Kiến Quân cũng sẽ để mắt đến con thôi. Con xem con đức tính gì, ăn thì tham lam, thì lười biếng, Kiến Quân cần con gì? Vườn cây ăn quả nuôi lười biếng!" Bác cả Quý .

"Cha, câu của cha đúng , cha đến vợ Tô Tiến Quân của , tiếng tăm của còn tệ hơn con gấp mấy , chẳng cũng giúp đỡ ? Mỗi tháng cũng nhận ba mươi đồng tiền lương!" Quý Kiến Hà phục . Người khác cũng thôi , nhưng Tô Tiến Quân là loại gì, cũng hạng bét như , mà Tô Tiến Quân thể một chân ăn định, thể ? Huống hồ Quý Kiến Quân còn là em họ của chứ!

"Kiến Hà sai, Kiến Quân quá coi trọng nhà chúng . Sao thằng bé nghĩ thử, lúc nhỏ nó còn đến nhà chúng ăn mấy bữa cơm thừa mà!" Bác gái Lý lạnh lùng .

"Thôi , năm đó bà thể cho Kiến Quân ăn cái gì? Chẳng qua cũng chỉ là mấy bát nước cháo loãng mà thôi." Bác cả Quý tức giận . Bác gái Lý : " chẳng ăn ? Nếu chút nước cháo đó của , chắc Kiến Quân lớn đến chừng . Nó đúng là 'nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng' mà hề . Nó từng quân nhân, mà chẳng chút giác ngộ nào của một lính!"

"Hơn nữa Kiến Hà sai, Tô Tiến Quân là cái thứ gì? Người ở xung quanh thôn ai mà ? Hắn thể trông coi, Kiến Hà thể?"

"Đừng đến chuyện , chuyện của thằng Tô Tiến Quân thì các đừng bận lòng. từng gặp qua, thằng bé đó hề lười biếng, hơn nữa với tính của Kiến Quân cũng sẽ cho phép nó lười biếng." Bác cả Quý , vợ hỏi. "Nhà chúng tổng cộng chỉ mấy lao động chính, Kiến Quân trực tiếp cho hai công việc định, bà còn thế nào nữa? Chẳng lẽ thằng bé giao hết hai mảnh vườn cây ăn quả cho bà, bà mới chịu ư?"

"Đó là ông , thế!" Bác gái Lý tức giận .

"Được , những chuyện cần nhắc nữa. Bây giờ mỗi tháng ba mươi đồng tiền lương, đều đưa bà hết, để bà an tâm mà chi tiêu. Còn thịt dê, thịt đó là của Kiến Quân, thằng bé thích cho ai xử lý thì kệ nó, ai quản ." Bác cả Quý quan tâm chuyện nữa, , ông liền cúi đầu ăn cơm .

Bác gái Lý : "Chẳng đập chứa nước của Kiến Quân vẫn quản lý ư? Ông thấy Kiến Hà thế nào, kỹ năng bơi của nó cũng , cũng khỏe mạnh." "Chuyện hỏi Kiến Quân." Trong lòng bác cả Quý vốn đồng ý. Tính nết thằng con trai thứ hai của ông quá hiểu rõ , nông nổi, thiếu cẩn trọng, chuyện trông coi đập chứa nước hợp với nó chút nào.

ông trắng , tránh cho vợ gây phiền phức cho .

"Vậy ông hỏi thằng Kiến Quân xem ." Bác gái Lý .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-187-thinh-thoang-khoc-than.html.]

" hỏi. Bà hỏi thì bà tự mà hỏi." Bác cả Quý trực tiếp từ chối.

Bác gái Lý lập tức : " tự hỏi thì tự hỏi!".

"Mẹ, cứ yên tâm, nếu Kiến Hà suất việc định, vợ chồng con nhất định sẽ tận tình hiếu kính ." Khi ngoài, vợ Kiến Hà mỉm với chồng.

"Cũng còn chân việc nữa." Bác gái Lý đáp.

"Mẹ cũng đích mặt , chú Ba Kiến Quân đồng ý cho ?" Vợ Kiến Hà tủm tỉm .

Chị xưng hô theo vai vế của chồng, nên gọi chú Ba Kiến Quân là đúng , sai chút nào.

Bác gái Lý con dâu thứ hai nịnh nọt mấy câu, tâm trạng phấn chấn hẳn lên, nhân tiện cũng ghé qua đây chơi.

lúc Quý Kiến Quân sân đổ nước, thấy bà , liền chào: "Ôi, bác gái đến chơi ạ."

"Kiến Quân , cháu dùng cơm ?" Bác gái Lý cứ như từng điều gì về bao giờ, hỏi han vô cùng tự nhiên, mật.

"Dạ cháu ăn , bác gái cứ trong nhà nghỉ ạ." Quý Kiến Quân đáp.

Bác gái Lý , trong phòng, Tô Đan Hồng đang thêu. Gần đây Kiến Quân bắt đầu rảnh rang hơn, nên Tô Đan Hồng giao việc chăm con cho , tự cầm khung thêu, dù cũng thể để cái nghề thêu thùa truyền đời mai một . Thấy bà bước , Tô Đan Hồng liền cất tiếng chào: "Chào bác gái ạ."

"Kiến Quân , rót một chén táo đỏ kỷ tử mời bác gái uống ." Cô dậy, tiếp tục chăm chú thêu thùa.

Trước đây bác gái Lý cũng từng sang đây xem cô thêu, một bức thể bán hơn trăm bạc, bà cũng say mê ngắm , nhưng chỉ một lát là thể nán nữa, quả thật cái công việc đòi hỏi sự kiên nhẫn .

Giờ đây thấy cô đang thêu, bà qua xem một lúc. Tô Đan Hồng đang thêu bức tranh "Phượng Hoàng Cát Tường", phần đuôi phượng hoàng thêu trông vô cùng sinh động, ngay cả khó tính như bác gái Lý xem xong cũng xuýt xoa khen ngợi.

Ngay cả mục đích đến đây cũng tạm quên bẵng, bà thốt lên: "Đan Hồng , tay nghề của cháu, quả thực tài tình khó ai bì kịp!"

"Dạ, cũng chỉ là kế sinh nhai thôi mà, bác ạ." Tô Đan Hồng khách khí nở nụ .

"Nếu bức thêu xong, chắc bán nhiều tiền lắm nhỉ?" Bác gái Lý hỏi.

"Giờ đây giá cả bấp bênh lắm, bác ạ. Trước đây một bức còn thể bán trăm bạc, giờ cũng chỉ năm sáu chục bạc thôi." Tô Đan Hồng đáp.

"Năm sáu chục bạc cũng là nhiều chứ!" Bác gái Lý vội , bình thường tích cóp mãi mới tiền như . Bà thêm: "Bác một tháng cháu thể thêu hai bức, là cũng kiếm trăm bạc còn gì."

Tô Đan Hồng thở dài: "Đó là do đây cháu sinh con, chứ bây giờ sinh con xong, lưng mỏi nhừ, chẳng lâu như thế nữa. Mỗi tháng thể thêu một bức cũng lắm , bác xem đường kim mũi chỉ , cái nào hao tâm tốn sức cơ chứ? Nếu Kiến Quân còn thiếu hơn hai nghìn bạc, cháu cũng chẳng thiết tha gì cái công việc vất vả ."

Loading...