Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 174: Ba mươi mẫu đất
Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:40:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy là nhận thầu bảy mươi năm, thế nhưng khi Quý Kiến Quân mang tiền cùng trưởng thôn lên thị trấn thủ tục, thông báo một tin bất ngờ.
"Chỉ ba mươi năm thôi, bảy mươi năm chứ? Đâu nhận thầu đỉnh núi mà thời hạn dài ." Trưởng thị trấn bên thẳng thừng, gương mặt chút biểu cảm.
Trưởng thôn cũng ngẩn một chút: "Không thể bảy mươi năm thật?"
"Không thể." Đáp án nhận là lời khẳng định dứt khoát.
Vậy là Quý Kiến Quân chỉ thể chấp nhận thời hạn ba mươi năm. Điều cũng trách trưởng thôn , bởi vì trong thôn còn ai nhận thầu nhiều năm đến thế. Hộ gia đình nhận thầu ruộng đất lâu nhất cũng chỉ vỏn vẹn mười năm mà thôi, nên ông kinh nghiệm.
Lúc , ông cầm công văn phát xuống cũng chỉ liếc qua loa, ghi nhớ đại khái cho rằng gì khác biệt, đều thống nhất như cả. Nào ngờ, . Trưởng thôn xin Quý Kiến Quân, vẻ mặt chút áy náy. Quý Kiến Quân : "Ba mươi năm cũng . Có điều, đất nhận thầu ít, nên chi phí nhận thầu cũng bỏ một khoản kha khá đấy."
Trở về thôn, trưởng thôn dẫn Quý Kiến Quân và cha Quý xem mảnh đất dự kiến, để cả hai cái trực quan nhất.
"Mảnh đất cũng bình thường thôi." Cha Quý châm điếu thuốc, phả một làn khói trắng với vẻ mấy hài lòng.
"Anh cả , còn thể lừa Kiến Quân ? Đây là mảnh đất nhất trong thôn chúng hiện giờ . Nếu Kiến Quân , đổi thành khác đến, còn chắc đồng ý cho thầu." Trưởng thôn với vẻ mặt chút bực bội. Trưởng thôn và cha Quý cùng thế hệ. Dù vợ ông , chị Hứa, cùng thế hệ với Quý Kiến Quân, nhưng từ khi cải cách mở cửa, những lề lối phong kiến xưa cũ đều đánh đổ, ai mà còn quản những chuyện ? Cứ thấy hợp nhãn là , dù cũng là cùng một tổ tông huyết thống.
Cha Quý đáp: " , nhưng vùng đất quả thực thật. Để thằng Kiến Quân tự quyết định ."
"Nếu như lúc Kiến Quân tìm đến , chắc chắn còn mảnh hơn nhiều. Thế nhưng chỗ đất cũng tàm tạm, nhưng nếu Kiến Quân kinh doanh thì tám chín phần mười cũng sẽ mùa bội thu hơn nhiều." Trưởng thôn , giọng đầy tin tưởng khả năng của Kiến Quân.
Hai vườn trái cây mà Quý Kiến Quân đang kinh doanh hiện tại, vườn đầu tiên đây chính là do ông giao cho cha Quý. Cha Quý hao tốn công sức mấy năm trời cũng tiến triển gì đáng kể, thậm chí còn suýt bỏ dở.
thì ? Mọi đều rõ như ban ngày. Bây giờ, doanh thu của vườn trái cây đó khiến ông mà thèm thuồng, mắt sáng rỡ. Ông tính toán, chắc cũng thu về cả ngàn, hai ngàn chứ ít gì?
Cũng chính bởi vì đều thấy rõ điều đó, kết quả là thêm mấy đỉnh núi khác đưa cho nhận thầu. Nhờ , lúc thị trấn kết toán công trạng, ông cũng ghi nhận công sức nổi bật ở trong mấy thôn phụ cận.
Tuy nhiên, ngoại lệ, những quả đồi khác giao thầu cũng giống như mảnh đất trong tay ông bà Quý, đều phát triển chút nào.
Lần , bác cả Quý chịu đựng nổi, đành sang nhượng quả đồi ngoài, nó trở thành của Quý Kiến Quân. Anh nhổ bỏ hết những cây giống cũ, giờ đây, nhà bác cả, còn vài cây giống do Quý Kiến Quân tặng đang gieo trồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-174-ba-muoi-mau-dat.html.]
Sau khi Kiến Quân thế bằng lứa cây giống mới, thuê Vương Đại Cương, Hứa Kiến Quốc, Dương Ái Sâm những tay nghề cao đến quản lý, hôm qua bác cả Quý mới đến xem, và quả thật, vườn cây ăn quả đó phát triển vượt bậc.
Cả thôn đều râm ran chuyện vợ Kiến Quân vượng nhà, ban đầu bác cả Quý vốn xem đó là chuyện gì to tát. Thế nhưng, khi thấy vườn cây ăn quả sát vách, khi về tay Quý Kiến Quân phát triển đến , ông thể tin cái "phép lạ" .
Việc thuê quản lý đương nhiên là một lý do, nhưng nhớ đây, khi bác cả Quý và bác gái cả Lý dồn hết sức kinh doanh vườn cây, thậm chí còn nghi ngờ nguồn nước suối nhà Kiến Quân là , ngày nào cũng gánh nước qua tưới cho cây ăn quả ròng rã nửa tháng, mà ông (bác cả Quý) cũng tận mắt chứng kiến cây cối vẫn chẳng phát triển . Vậy mà bây giờ, qua tay Quý Kiến Quân, chúng tươi lên trông thấy.
Điều khiến nghĩ đây? Chỉ thể Kiến Quân gặp vận may tài lộc, mà vận may từ đến? Thông thường, đó là nhờ vợ mà gia đình mới hưng thịnh. Nhìn vợ Kiến Quân mà xem, khí chất phú quý ngút trời, chỉ cần đó thôi cũng đủ để thấy, đây là một chủ trời sinh sẽ bao giờ thiếu tiền.
Ngay cả chủ nhiệm thôn cũng đặt niềm tin tuyệt đối Quý Kiến Quân. Sau khi dẫn hai cha con đến xem đất xong, ông trở về. Cha Quý châm điếu thuốc, hỏi: "Nhiều đất như , con dự định trồng gì đó?"
Mảnh đất Quý Kiến Quân nhận thầu rộng đến ba mươi mẫu, con thực sự hề nhỏ, đặc biệt là đối với Cha Quý. Trước đây ông từng là thợ mộc, trong nhà tuy đất nhưng ông thực sự am hiểu việc đồng áng, việc đều do Mẹ Quý đảm trách. "Con định trồng lúa nước, các loại như vừng, đậu phộng, đậu hạt cũng trồng, cả khoai lang nữa." Quý Kiến Quân đáp.
Trước đây, dự định trồng các loại cây để tăng thêm sự đa dạng cho cửa hàng ở thành phố Đại Học. Còn khoai lang thì đơn thuần là trồng để dùng trong nhà, vì vợ khá thích ăn. Hơn nữa, dù ăn hết thì núi cũng đàn heo, bây giờ chúng đang trong giai đoạn cần vỗ béo.
"Hiện tại thì kịp , tiên cứ thuê sửa sang đất đai , sang năm trồng." Cha Quý . Giờ gần cuối tháng chín sang tháng mười, trồng gì cũng hiệu quả.
"Mấy núi hiện giờ đang rảnh rỗi thì để họ xuống cày xới đất ." Quý Kiến Quân lập tức đề nghị. Cha Quý gật gù. Mùa quả rộ của vườn cây ăn quả qua, núi giờ chỉ còn hồng. Đến lúc đó, hái quả về bánh hồng cũng chỉ là chuyện trong vài ngày. Còn việc dọn dẹp và quản lý trại gà núi, để một thì đủ , dù bận rộn một chút.
Thế là, Quý Kiến Quân lập tức lên núi tuyên bố: ngày mai sẽ bắt đầu cày ruộng. Anh cũng thông báo với rằng khi cày xong sẽ nghỉ luân phiên ba ngày, đồng thời, đầu xuân năm sẽ tăng lương, nhằm nâng cao tinh thần việc của họ! Đặc biệt là tin tức cùng, điều đó thể nghi ngờ là cực kỳ phấn chấn lòng .
Mẹ Quý lặng lẽ kéo Quý Kiến Quân sang một bên, thì thầm: "Kiến Quân , tiền lương còn tăng nữa ? Một tháng ba mươi đồng ít !"
Quý Kiến Quân trấn an: "Mẹ yên tâm, con tự tính toán , cần lo lắng. Gần đây Yên Nhi thiếu vài tập tranh nhận mặt chữ, bảo hai ghé tiệm cầm vài quyển về cho con bé xem."
"Lần mua về vẫn xem hết mà." Mẹ Quý thắc mắc.
"Con bé xem chán ." Quý Kiến Quân mỉm . Đối với cô cháu gái , đối xử chẳng khác nào con gái ruột, dĩ nhiên là vô cùng nuông chiều.
Về việc tăng lương, đó cũng là chuyện vô căn cứ. Bởi vì mấy năm qua, việc kinh doanh phát triển thực sự quá nhanh, đặc biệt là ở chi nhánh thành phố Đại Học. Mấy bác trai, bác gái lớn tuổi ở đó đều đang bàn tán rằng lương tăng , cầm bốn mươi đồng mỗi tháng, một giám đốc điều hành nhà máy và những vị trí tương tự thậm chí còn nhận năm mươi đồng, hoặc hơn thế nữa. Vì giá cả hàng hóa leo thang, năm nay lợi nhuận kiếm cũng nhiều hơn hẳn năm . Vì , việc tăng lương đối với chẳng gì đáng ngại, quan trọng nhất là họ việc hiệu quả cho . Mà tuyển dụng, thì dĩ nhiên thể nào lười biếng .
Đến ngày thứ ba, Quý Hồng Quân ở khu vườn cây ăn quả để dọn dẹp chuồng gà, trại dê. Những còn , bao gồm cả Tô Tiến Quân, đều xuống đồng cày xới. Trên quả đồi sát vách, chỉ còn Vương Đại Cương và bác cả Quý ở chăm sóc chuồng gà và trang trại heo. Hứa Kiến Quốc, Dương Ái Sâm cũng tương tự, đều xuống ruộng. Vườn cây ăn quả sát vách cũng rào kiên cố, nhưng vì ba con ch.ó nhận nuôi núi còn khá nhỏ, để ngăn chặn ý đồ của một , bác cả Quý quyết định ở núi. Vương Đại Cương, Hứa Kiến Quốc và Dương Ái Sâm cũng phiên ngủ đó. Không giống như bên quả đồi của gia đình Kiến Quân, nơi Cha Quý, Mẹ Quý cùng Yên Nhi sinh sống, còn ba con ch.ó lớn giữ nhà.