Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 172: Kế hoạch của Quý Kiến Quân
Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:40:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đan Hồng cầm tiền lương sang các nhà để kết toán, khoản chi đều tính toán vô cùng rõ ràng, minh bạch.
Giờ đây cô cũng chẳng còn như lúc mới đến, ít giao du với bên ngoài nữa. Trong thôn, cô hầu như đặt chân đến khắp nơi. Đặc biệt là gần một năm qua, cô cùng trong thôn sống hòa thuận với , tệ chút nào.
"Đan Hồng, trong nhà bác mới rang hạt hướng dương, cháu ăn ?" Một bác gái .
"Cháu ăn ạ, cháu đang cho con bú, sợ nóng trong ." Tô Đan Hồng đáp.
Bác gái tủm tỉm : "Cũng chỉ cháu là nuôi con cẩn thận đến thế thôi. Nếu là chúng thì nào như , nào tính toán mấy thứ ? thôi, điều kiện nuôi cẩn thận một chút cũng , con bé còn thể lên đại học nữa chứ!"
Lời , Tô Đan Hồng thích .
Bác gái lập tức hạ giọng, hỏi nhỏ: "Mà Đan Hồng, thì cũng , cô em chồng nhà cháu tính chuyện tìm đối tượng ?"
Chuyện tìm đối tượng , Tô Đan Hồng sẽ nhúng tay quản. Nghe , cô liền : "Cái cháu rõ lắm ạ. Thím nếu , thể hỏi cháu . Con gái ruột của bà , thì bà là rõ ràng nhất chứ ạ."
Còn về chuyện Quý Vân Vân khả năng ý định gả ở quê nhà , cô đương nhiên sẽ hé răng. Chuyện , cứ để chồng cô tự mà hỏi.
Tô Đan Hồng đưa tiền công kết toán cho những nhà khác, quả thực tốn bao nhiêu thời gian của cô. Chưa đầy nửa giờ, cô về. Ngay lập tức, cô kể chuyện bác gái hỏi thăm về việc hôn nhân của Quý Vân Vân cho Quý Kiến Quân . Anh coi đó là chuyện gì to tát: "Vân Vân cũng còn nhỏ nữa, hỏi đến là chuyện bình thường. Có điều, chuyện của em chúng đừng nhúng tay , cứ để tự cân nhắc."
Không mong em gái ruột sống thì chắc chắn là thể, chỉ là mong em thì em thực sự ? Với cái tính cách , khi kết hôn, tám chín phần mười sẽ gặp ít rắc rối. Hiện tại quá bận, thực sự tinh thần và sức lực để phân tâm lo liệu mấy chuyện đó. Tô Đan Hồng cũng nhiều lời, chuyện lập tức bỏ qua. Hai vợ chồng bắt đầu tổng kết thu chi trong thời gian .
Mấy tháng qua, chi phí nhân công thực sự ít. Người giúp việc thì thôi , riêng khoản thuê ngắn hạn cũng tốn gần hai trăm đồng chẵn, thêm chi phí cho giúp việc nữa thì quả là một khoản tiền nhỏ.
Đương nhiên, chi phí nhỏ nhưng thu hoạch cũng tệ. Sản lượng hoa quả năm nay cũng tăng đáng kể, đặc biệt là đào. Các loại khác dù tăng đột biến nhưng chung vẫn là bội thu. Khấu trừ chi phí nhân công, tiền xăng, tiền ăn uống bên ngoài và một loạt các khoản chi khác, mấy tháng nay bọn họ kiếm lời gần như tương đương với khoản tiền phạt đóng cho đứa thứ ba trong tương lai.
Tô Đan Hồng khá hài lòng về điều . Hiện tại cô khá ít khi việc nặng nhọc, về cơ bản cả nhà đều dựa công việc của Quý Kiến Quân. Cô chồng dù chút mệt mỏi nhưng tinh thần vô cùng sảng khoái, toát lên vẻ tự tin hơn hẳn, càng khiến cô thấy thật quyến rũ. Ừm, ít nhất thì cô mê hoặc.
"Vợ, em chúng mua một miếng đất để trồng trọt thì ?" Quý Kiến Quân tính toán xong nợ nần thì dựa vợ để thương lượng.
"Mua đất trồng trọt? Ý là mua một cái trang trại ?" Tô Đan Hồng liền hỏi. Quý Kiến Quân ngẩn , gật đầu : "Đại khái là ý đó."
"Có thể." Tô Đan Hồng . Trước đây nhà cô ngoài buôn bán, nông trại cũng ít, thu hoạch từ nông trại cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-172-ke-hoach-cua-quy-kien-quan.html.]
"Thật sự thể ?" Quý Kiến Quân vui mừng hỏi .
Tô Đan Hồng : "Có thể, điều thể quá mệt mỏi. Anh nhớ kỹ, em và con cái cả nhà đều dựa . Nếu mệt mỏi ngã bệnh, thì thứ đều là công cốc." Làm trang trại chắc chắn thành vấn đề, nhưng chỉ cần thuê là , cô hi vọng chồng mệt đến tổn hại sức khỏe.
Quý Kiến Quân rõ ràng khỏe mạnh vô cùng. Tuy rằng thời gian chút bận rộn, nhưng thức ăn của bồi bổ đầy đủ. Sáng sớm thì cháo xương ăn, ngoài việc còn ăn cơm ở tiệm, buổi trưa cũng ăn , thêm buổi tối trở về, vợ cũng thể ít đồ ăn ngon chờ . Lúc rảnh rỗi cô còn thể nấu cho một nồi nước thuốc để ngâm chân.
Không ai việc nội trợ hơn vợ , cô chính là nguồn năng lượng, là động lực ngừng cho !
Quý Kiến Quân đem dự định của với vợ, : "Anh lên kế hoạch xong . Anh định dùng bộ tiền kiếm để mua đất. Mấy mẫu đất đó chúng sẽ thuê trong thôn trông nom, đến lúc nông sản của chúng lớn lên, sẽ vận chuyển qua thành phố Đại Học bán. Đây chính là thành quả của chúng !"
"So với mua từ trong thôn thì giống ?" Tô Đan Hồng .
"Không giống ." Quý Kiến Quân lắc đầu.
Tuy rằng theo chủ nghĩa vô thần, nhưng hiện tại cũng tin rằng sản phẩm của nhà thật sự khác biệt so với nhà khác. Đồ nhà thì tuyệt hảo, chẳng chê , còn của khác tuy cũng kém, nhưng xét cho cùng, vẫn thiếu một cái "hồn" riêng biệt. Cửa hàng ở bên thành phố Đại Học , chuyện là buôn bán cho những khách quen. Ai cũng đều tinh ý, là đồ nhà sản xuất , họ nhận ngay.
Bởi vì Quý Kiến Quân cũng là từng ý định chở đồ vật của những khác trong thôn qua. Lần chở ít hạt đậu qua, tuy rằng là do chính sản xuất, nhưng khi mấy lớn tuổi bọn họ xem xét thì đến tìm hỏi đậu đen đậu đỏ kỳ thực đều là của nhà ?
Quý Kiến Quân cũng ngớ , lập tức vặn hỏi chất lượng vấn đề gì ? Anh vô cùng chú trọng danh tiếng, khi mua của trong thôn đều xem qua, tất nhiên đều , là hàng mới, hàng tồn.
Mấy lớn tuổi , hạt đậu tệ, nhưng nếu tiếp tục bán, thì đem đồ nhà trông tới bán. Ăn của khác tuy cũng tệ, điều đều là thiếu một loại mùi vị khiến ăn tiếp, khiến cảm thấy cũng chẳng .
Ví như mật ong nhà , trứng gà nhà , còn gà sống nhà cùng các loại trái cây, đó là mỗi một ngày ăn đều ăn chán. Không ít còn , đồ nhà bồi bổ cơ thể, thể xương cốt bọn họ dường như cũng khỏe mạnh hơn một chút. Quý Kiến Quân đáp, cứ để họ nhận hàng của nhà , cũng rõ ngoài, cửa hàng của , cũng chỉ bán đồ nhà . Trước mùa hoa quả, cửa hàng bên thành phố Đại Học còn thể mỗi ngày đều mang hoa quả mới lên, thế nhưng hiện tại cơ bản , mùa hoa quả chính qua , phía còn chính là mười mấy cây hồng.
Cái đó cần thành bánh hồng thôi. Vì lẽ đó thời gian , mặt tiền cửa hàng về cơ bản khá vắng vẻ.
Có điều năm nay Tết đến, dê núi cần thịt, nhưng dê núi cũng nhiều, chỉ hơn hai mươi con mà thôi, đủ để bán.
Ngoài , hai mươi mốt con lợn con ở đỉnh núi bên cạnh hiện tại mới hai tháng tuổi. Chúng là do cha Quý và bác cả bắt về mùa hoa quả. Tính toán thời gian, đến Tết Nguyên Đán là chúng sẽ lớn béo , nhưng định g.i.ế.c thịt lợn.
Suy tính , quyết định mua thêm đất. Đến lúc đó sẽ trồng lúa, trồng đậu phộng, đậu nành... Sau khi thu hoạch và hong khô, những nông sản thể bán trực tiếp, giúp đa dạng hóa mặt hàng, còn đơn điệu như hiện tại nữa, đúng ?