Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 168: Vẫn là phẩm chất đó

Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:40:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày gần đây Quý Kiến Quân đều cùng Quý Kiến Nghiệp thành phố Đại Học giao hàng. Chẳng qua nếu như chỉ là nhập hàng đơn thuần thì một Quý Kiến Nghiệp là đủ , vì đường dễ. Chỉ điều, cần chuẩn cho việc mở cửa hàng bách hóa, Quý Kiến Quân mang theo Quý Kiến Nghiệp chung quanh tìm nguồn cung cấp, so sánh hàng hóa từ ba nhà cung cấp, xem nơi nào hàng và giá cả chăng hơn. Vì lẽ đó mấy ngày nay đều bận.

Lúc Quý Kiến Quân về, khá mệt mỏi. Tô Đan Hồng để tắm rửa, một bữa tối thịnh soạn cho . Chờ ăn xong, Tô Đan Hồng mới bắt đầu tính sổ, kể cho chuyện của bác gái cả Lý. "Không cần để ý đến, chính bác cả Quý sẽ xử lý ." Quý Kiến Quân .

Tô Đan Hồng sững sờ: "Không tính dạy dỗ bà một chút ?"

Quý Kiến Quân cợt: "Dù cũng là trong cùng một thôn, thêm tình cảm họ hàng ở đó. Mặc dù bác đúng, nhưng cũng cho một cơ hội. Nếu bác cả mà quản , thì mới cần ."

Tô Đan Hồng suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy lý, : "Vậy cứ xem tình hình thế nào ."

Quý Kiến Quân khẽ gật đầu, bắt đầu lướt qua các khoản tính toán.

Cửa hàng bách hóa của và chị Hồng đăng tin báo.

Anh đầu tư hai ngàn, nắm giữ năm mươi phần trăm cổ phần. Ban đầu, chỉ định nhận hai mươi phần trăm, nhưng chị Hồng kiên quyết đồng ý, rằng nếu chịu năm mươi phần trăm thì thà hợp tác. Bởi vì đây là mối hợp tác lâu dài, vả chỉ gói gọn trong cửa hàng bách hóa . Riêng phần đất đai, chị Hồng tự mua sắm và tên, nên Quý Kiến Quân lẫn Tô Đan Hồng đều ý định can thiệp sâu. Hơn nữa, chị Hồng ý định giao quyền quản lý cửa hàng bách hóa cho . Hai mươi ba mươi phần trăm cổ phần là quá ít. Với mối quan hệ thiết giữa hai bên gia đình, chia đôi cổ phần là phương án nhất.

Điều đó nghĩa là sẽ bỏ nhiều tâm huyết hơn. Nghe chị Hồng , Quý Kiến Quân cũng đành chấp nhận, nếu cứ chối mãi thì hóa khách sáo. Bởi thế, dành sự quan tâm đặc biệt cho cửa hàng bách hóa . Còn về vườn trái cây núi, việc đều tiến hành theo đúng lịch trình. Cùng với chuồng gà và trại heo ở đỉnh núi bên cạnh, giao cho bác cả Quý chức giám sát cũng là miễn phí, mà là yêu cầu bác việc nghiêm túc. Anh giao phó, bác đảm bảo việc thực hiện , cùng với Vương Đại Cương và nhóm thợ khác. Bằng , bác sẽ chịu trách nhiệm.

như dự liệu của Quý Kiến Quân, ngay ngày hôm , bác cả Quý tìm đến gặp .

Quý Kiến Quân khẽ , đáp: "Nếu bác gái Lý đòi vườn trái cây, thì cũng thôi. Chỉ là những chi phí công sức bỏ , cùng với tiền giống cây ăn quả, tất cả đều cần tính toán rõ ràng."

"Không , Kiến Quân, cháu đừng lời bà linh tinh. Bà chỉ là nhất thời thông suốt mà thôi," bác cả Quý vội vàng thanh minh. "Tuy vườn trái cây của cháu trai đang phát triển , nhưng ông tuyệt đối ý định đòi . Thế thì còn tính toán gì nữa? Ông đường đường là bác cả mà như thì còn thể thống gì, dám ngẩng mặt trong thôn? Trước đây, cháu trai lòng nhận vườn trái cây giúp ông, còn sang hỏi kỹ càng để ông suy nghĩ thật thấu đáo. Không chỉ , cháu còn trả bộ chi phí mà ông bỏ để thuê đỉnh núi đó. Như thế còn đủ tình nghĩa ? Rồi còn tạo cho ông một chân công, chẳng bắt ông việc nặng nhọc, chỉ cần trông nom một chút mà thôi. Đứa cháu kính trọng ông hết mực. Nếu ông mà còn thêm bất kỳ toan tính nào nữa, thì thật sự chẳng còn mặt mũi nào, trong thôn sẽ ông đây?"

Quý Kiến Quân : "Dạo cháu cũng khá bận rộn, bác cả còn giúp cháu xem mấy con heo con, chọn lấy những con nhất mang về nuôi. Cứ thế trực tiếp ghi sổ sách nhé. Bác cứ tìm cha cháu cùng xem cho tiện."

"Việc cháu cứ yên tâm, nhất định bác sẽ chọn những con heo con nhất mang về cho cháu," bác cả Quý gật đầu khẳng định.

Quý Kiến Quân liền bận rộn với công việc của , hết ghé qua vườn trái cây các nơi khác xem xét. Thực , còn ý định mua thêm một mảnh đất nữa, để kinh doanh gì, mà là giữ một phần để tự tay trồng trọt. Đương nhiên, những sản phẩm do trong thôn trồng, vẫn sẽ thu mua như thường lệ. Còn những thứ tự trồng, dự định mang đến thành phố Đại Học để bán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-168-van-la-pham-chat-do.html.]

Những ngày qua, cùng em trai chạy khắp nơi xem hàng, nhờ mà mở mang tầm mắt, hiểu rõ hơn về cái gọi là cửa hàng bách hóa của khác. Đồ đạc trong cửa hàng của ở thành phố Đại Học quả thực quá đơn điệu. Tổng cộng cũng chỉ bán vài món. Hiện tại, nhờ mùa trái cây đang rộ, thêm ô mai, và những ngày gần đây còn cả dưa hấu, hoa quả cũng thiếu. một khi qua mùa, thì gần như chẳng còn gì để bán.

Chỉ còn gà, trứng gà và mật ong, mà mật ong cũng nhiều. Nhu cầu quá lớn khiến sản lượng phần đủ cung cấp. Còn về thịt cừu, thì cũng chẳng đáng kể là bao. Tuy núi nuôi gần hai mươi con, nhưng thật, lượng đó chẳng thấm . Vì , nảy ý định sản xuất thêm nhiều mặt hàng khác để mang sang đó bán. Dù , công việc kinh doanh ở bên quả thực thuận lợi. Thêm nữa, đàn ông trong thôn cũng thiếu, và ngày càng nhiều sẵn lòng việc cho . Bởi , trong lòng thực sự ấp ủ kế hoạch . Có điều, mắt công việc quá bận rộn. Tốt hơn hết là đợi qua giai đoạn hãy tính toán thêm.

Quý Kiến Quân đưa năm mươi đồng tiền cho cha , dặn ông cứ đợi bác cả đến tìm hai cùng xem heo con, thế là xong xuôi.

Hiện tại, heo con đắt đỏ, một con cũng chỉ hai, ba đồng. Nếu mua lượng lớn thì chắc chắn sẽ còn rẻ hơn nữa. Với năm mươi đồng, chắc chắn thể mua hai mươi con heo con.

"Hai mươi con ít ? Đến lúc đó chắc chắn sẽ vài con nuôi sống ," Cha Quý lo lắng .

"Sẽ , phong thủy nhà chúng , nuôi gì cũng sống khỏe cả, sẽ chuyện nuôi ," Quý Kiến Quân đầy tự tin . "Đừng nuôi heo, ngay cả nuôi dê nuôi gà, cũng từng gặp vấn đề gì. Đặc biệt là gà, nuôi lâu như lượng gà c.h.ế.t còn đếm hết một bàn tay." Thảo nào Mẹ Quý tin tưởng tuyệt đối khả năng "mát tay" của con trai đến . Bởi , đối với việc nuôi heo con , Quý Kiến Quân cũng một sự tự tin lạ thường. Anh tin rằng hai mươi con heo con mang về chắc chắn đều sẽ nuôi sống .

" là như ." Nghe đến đây, tâm trạng Cha Quý cũng lên trông thấy. Đứa con trai thứ ba của ông quả thật thể chê, đúng là nuôi cái gì sống cái đó. Quý Kiến Quân đến vườn dâu tây. Lúc , dâu tây gần như cuối mùa, cũng là thời điểm dưa hấu bắt đầu thị trường, nhưng vẫn còn sót một ít.

"Mẹ, bên thành phố Đại Học ai cũng khen dâu tây trồng ngon lắm, dâu tây bán đều đắt như tôm tươi đấy ạ." Quý Kiến Quân Mẹ Quý, mỉm .

"Con trêu , đang bực lắm đây ." Mẹ Quý lườm một cái.

"Đâu lừa . Vốn dĩ là bán chạy mà, mùa thu về ít tiền chứ?" Quý Kiến Quân hỏi.

Sổ sách của đều do vợ tính toán, nhúng tay nhưng cũng chắc là kiếm kha khá.

"Cũng chẳng đáng bao nhiêu, gần ba trăm triệu đồng thôi." Mẹ Quý tâm trạng rõ ràng là , tủm tỉm .

"Mà dưa hấu, vụ chắc cũng lời năm trăm triệu nữa đấy ạ." Quý Kiến Quân đáp.

"Ừ, chắc là đấy." Mẹ Quý gật đầu, hài lòng : "Có điều thằng ranh con đừng hòng qua mặt , chuyện của bác cả nhà con, con chứ?"

"Con , bên bác cả xử lý xong ạ." Quý Kiến Quân đáp. "Cũng vì nể mặt bác trai cả thôi, chứ thì ai mà kiên nhẫn với cái bà chằn đó chứ? Cái tính ích kỷ, hẹp hòi từ ngày xưa cứ tưởng về già sẽ đổi , ai dè vẫn y chang!" Mẹ Quý hừ lạnh .

Loading...