Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 167: Chửi Bới!

Cập nhật lúc: 2025-08-25 08:40:25
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác cả Quý vô cùng cảm thán. Sau khi trở về nhà, bác gái cả Lý liền hỏi ông: "Vườn cây ăn trái thế nào ?"

"Nếu gì bất ngờ, chắc chắn sẽ phát triển ." Bác cả Quý gật đầu .

Mặc dù vườn cây ăn trái hiện tại của ông, nhưng ông vẫn hy vọng nó thể phát triển . Dù đó cũng là đứa cháu ruột của ông. Hơn nữa, đây Kiến Quân chấp nhận tiếp quản cũng là vì nể mặt ông là bác ruột. Hai gia đình khác hiện tại đều nhượng vườn cho Kiến Quân, nhưng Kiến Quân đều cần.

Tình nghĩa , ông đặt trong lòng.

Thế nhưng, bác gái cả Lý thì như . Dù cũng là ngoài, liền đau xót ngừng : "Ngày bảo ông kiên trì đến cùng, ông . Nhìn xem, bây giờ Kiến Quân trồng sống đó thôi? Chúng còn thiệt mất hơn trăm đồng tiền giống cây ăn trái!"

Tuy Quý Kiến Quân phúc hậu, trực tiếp tính toán chi phí thu mua ban đầu mà bác cả Quý bỏ , hơn nữa cũng trừ chi phí của hai ba năm qua, thế nhưng đối với tổn thất về giống cây, Quý Kiến Quân hề chấp nhận. Anh hề hồ đồ đến mức đó.

Anh thì , nhưng nếu quá , khác sẽ xem đó là điều đương nhiên, và kết quả sẽ ngược .

Vì lẽ đó, Quý Kiến Quân mặc kệ khoản tổn thất giống cây .

"Bà còn chuyện gì bây giờ? Câu như thế đừng nhắc thứ hai nữa!" Bác cả Quý cau mày .

Bác gái cả Lý vẫn còn chút phục: "Lẽ nếu ngày đó chúng bỏ cuộc, cái vườn cây ăn trái đó chúng cũng thể trồng thành công !" Bác cả Quý : "Hiện tại mỗi tháng cũng kiếm ba mươi đồng. Khoản tổn thất giống cây đó, chỉ mấy tháng nữa là lấy . Năm nay chúng trồng nhiều khoai lang như , đến lúc đó cũng thể bán ít tiền. Nếu bà yên phận, đến lúc ầm ĩ mất mặt, thì cái công việc của cũng chẳng còn mặt mũi để nữa." "Làm còn mặt mũi? Ông chính là bác ruột của nó, lẽ nào nó dám từ chối ông ?" Bác gái cả Lý lập tức phản bác.

Bác cả Quý chẳng buồn chuyện với bà nữa. Bác gái cả Lý thể vườn cây ăn trái hiện tại phát triển ? Bà cũng đến xem , những cây giống đó là sống . Mới chỉ bấy lâu nay, mà đây cả nhà bà mệt đứt gân. Bà lập tức cảm thấy khẳng định là do đây họ chăm sóc đất , nếu thì chắc chắn sẽ nhanh như nuôi sống .

Dù cho vợ Kiến Quân vượng nhà, cũng thể nào.

Vì trong lòng phục, bà liền rêu rao đủ điều khắp thôn.

Cái thôn chỉ lớn , bí mật nào giấu ?

Tin tức hầu như ngay lập tức truyền đến tai Mẹ Quý. Trong lòng bà lập tức bốc hỏa, lửa giận cháy đùng đùng.

Nếu là lúc , bà nhất định sẽ đến tận cửa mà đánh với bà . Hơn nữa, chị em dâu hồi trẻ cũng từng đánh .

Thế nhưng, hiện tại, Mẹ Quý đổi chiến lược. Bà chẳng thèm chấp nhặt với phụ nữ nữa, chỉ là đẩy nhanh tiến độ tuyển thuê lên thời hạn.

vườn cây ăn trái cần hái quả, đây là chuyện sớm muộn. Năm ngoái gia đình bác cả Lý còn một suất việc, nhưng năm nay cả nhà đó ngay cả một chân cũng , đến cả con trai, con dâu bà cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-167-chui-boi.html.]

Quý Kiến Xuyên mãi mới từ miệng vợ rằng đang Kiến Quân.

Lập tức mặt sa sầm .

Tuy thuê cho Quý Kiến Quân, em họ , thế nhưng thật chẳng cảm thấy gì mất mặt cả. Ngược , vô cùng quý trọng công việc .

Sau một ngày bận rộn, công việc đồng áng cũng thể thành. Mỗi tháng ba mươi đồng tiền lương đều đặn phát đúng hạn, từng một chậm trễ. Ngày lễ ngày Tết, bao thứ quà cáp lành.

Đừng ngày lễ ngày tết, ngay cả dâu tây của Quý mùa, khi rảnh rỗi bà cũng gọi bọn họ mang về một ít cho bọn trẻ ăn. Tuy rằng bề ngoài bắt mắt lắm, nhưng hương vị thì ngược hề kém cạnh.

Bọn nhỏ đều thích, hơn nữa chính chúng cũng sẽ lên núi hỗ trợ hái dâu tây, lúc còn thể cầm trứng gà về. Anh cảm thấy những tháng ngày như trôi qua . Chờ tích góp thêm chút tiền, định sửa sang sân nhà một lượt. Hai đứa trẻ cũng lớn, nên phòng riêng để thoải mái hơn.

ai ngờ, lúc thấy vườn trái cây của Kiến Quân phát triển khi tiếp quản mà đỏ mắt ghen tị, thậm chí còn ngoài em . Hôm nay tan , Quý Kiến Xuyên đến. Khi tới, cha đang cùng cãi , bộ dạng của , rõ ràng còn chịu phục. Quý Kiến Xuyên rằng: "Mẹ, vườn trái cây của Kiến Quân thể phát triển, thì chỉ thể em mệnh đó. Trước đây con cùng Kiến Hà, còn ba, từng ngày từng ngày mệt như chó, cũng thấy khu vườn trái cây đó chút tiến triển nào. Hơn nữa đây ba bán bên ngoài, khi đó cũng đáp ứng. Mẹ như bây giờ khiến con và ba đều khó xử với ." "Rất khó xử? Nếu vườn trái cây của chúng mà phát triển , cha con hai còn thuê cho khác ?" – Bác gái cả Lý hừ lạnh .

"Hơn nữa vườn trái cây cho dù phát triển, cũng nhất định thể kiếm tiền như Kiến Quân. Tiền lương của con và ba gộp một tháng chỉ sáu mươi đồng, một năm hơn bảy trăm đồng. Nếu vườn trái cây của riêng , cộng thêm những ngày lễ Tết, con nghĩ cũng kiếm chừng đó thôi." – Quý Kiến Xuyên .

Hơn nữa, điều chính là, cho dù tiền , khi chia về tay , chắc chắn quá một nửa. Quanh năm suốt tháng, hai phần mười đó là may mắn lắm .

"Các chớ nó chuốc thuốc mê! Cái vườn trái cây mà phát triển thì một năm chỉ kiếm chừng đó tiền thôi chứ? Hơn nữa chúng cũng thể ở núi nuôi gà, vịt... Quanh năm suốt tháng kiếm lời bao nhiêu!" – Bác gái cả Lý phục . "Vậy bà thế nào, còn để Kiến Quân đem vườn trái cây trả về ?" – Bác cả Quý mặt đen .

"Nếu như nó chịu trả vườn trái cây về, thì còn gì bằng. sẽ vẫn nhận thằng cháu , chứ thì... Hừ!" – Bác gái cả Lý hừ lạnh.

Bác cả Quý lạnh : "Vậy thì bà cần nhận! cho bà , đây là một cuối cùng! Sau mà ba con dám ngoài năng lung tung như nữa, thì bà mau thu dọn đồ đạc, cút về Tây Pha của bà ngay cho ! Cái miếu nhỏ của chứa nổi vị Phật lớn như bà!" Sắc mặt bác gái cả Lý chính là sững sờ: "Ông đuổi trở về? những thứ đều chính là vì cái gì, cái lão già c.h.ế.t tiệt ông đây lương tâm!"

"Không cần tiếp tục ầm ĩ nữa, nếu thì ba cũng mặt mũi lên núi giúp đỡ quản lý. Đến lúc đó nên hài lòng!" – Quý Kiến Xuyên xong thì trở về. Xem cũng cần mang thêm sinh hoạt phí qua đây. Những ngày tháng êm khiến rảnh rỗi sinh nông nổi, bắt đầu việc gì tìm việc!

Chuyện qua miệng Vương Hồng Hoa và cả Lý Ngọc Thúy cũng truyền tới Tô Đan Hồng bên , Tô Đan Hồng cũng .

Vương Hồng Hoa cùng Lý Ngọc Thúy đều chút tức giận: "Cũng hai nhà khác trong thôn một chút. Hai nhà sang tay còn sang tay , bà vườn trái cây phát triển thì đỏ mắt, lấy , chuyện ngon ăn như thế?"

"Lấy thì thể , giấy trắng mực đen mà. Chỉ là nếu cứ để bà tiếp tục ầm ĩ như , chung quy cũng ho gì. Buổi tối chờ Kiến Quân trở về, để sang nhà bác cả chuyện một chút ." – Tô Đan Hồng chút nào để ý .

Kỳ thực lúc , thời điểm tiếp nhận khu vườn trái cây , những chuyện nghĩ tới .

Vườn trái cây ở trong tay chính phát triển nổi, đến trong tay khác phát triển. Với tính tình của bác gái cả Lý thì, bà còn thể ý kiến ?

Chỉ là ý kiến thì thôi, nhưng bà mà còn chửi bới lung tung xung quanh, cô nhưng là cho phép.

Loading...