Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 157: Bác Cao
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:55
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Kiến Quân cùng Cha Quý mãi đến chạng vạng mới trở về.
Nếu qua thành phố Đại Học, thông thường sớm nhất là trưa thể về đến nhà, nhưng vì việc cần nên họ chậm . Tuy rằng mất thời gian hơn, nhưng coi như họ cũng thành công việc một cách thuận lợi. Nói đến cũng là do may mắn, thật trùng hợp, chủ cửa hàng mà họ gặp là quen. Đó chính là Bác Cao, vị khách quen của Quý Kiến Quân. Anh thấy ông dùng hết tiền để mua trứng và gà sống, còn tiền mua mật ong nữa, liền mang chút mật ong còn biếu ông. Tuy nhiều lắm, nhưng Bác Cao cảm thấy trai trẻ xuất ngũ thật tử tế.
Hơn nữa, chất lượng hàng hóa của Quý Kiến Quân thì khỏi bàn, cho nên Bác Cao về cơ bản chính là khách quen thiết của . Lần Quý Kiến Quân kịp bán hàng cho ông, khiến ông hối hận nguôi, đành chịu khó, ngày nào cũng đến chợ đợi ở một góc.
Hôm nay thấy Bác Cao đang đợi, Quý Kiến Quân liền đến hỏi thăm, bày tỏ ý mua cửa hàng , trực tiếp ngỏ ý mua luôn, đỡ ông cụ chờ đợi mãi ? Hơn nữa, một cửa hàng cố định thì loay hoay như nữa. Bác Cao , liền bật : "Muốn cửa hàng ? Có khó gì, hai cháu bán hết hàng xong, cùng bác, bác dẫn hai cháu xem một chỗ."
Quý Kiến Quân tin cửa hàng, lập tức nhanh chóng bán hết hàng. Anh nhiều thời gian để thường xuyên lui tới đây. Hơn nữa, đến là vì chuyện ăn mới, tiền mặt mang theo cũng nhiều, cần giải quyết việc thật nhanh gọn. Anh thầm nghĩ, cất công từ xa đến tận đây , tại nhân cơ hội xem thêm vài địa điểm nữa? Chứ mới đến thì bao giờ!
Quý Kiến Quân liền khẳng định: "Cháu mua một cửa hàng ở thành phố Đại Học , sớm muộn gì cũng sẽ thôi, cửa hàng thì lúc nào cũng sẵn đó mà!"
"Chàng trai trẻ, đấy, nhanh như mà thể mua cửa hàng ở thành phố Đại Học , nhất định chuẩn đủ tiền . Cửa hàng bên đúng là dễ kiếm ." Một dì đang cầm giỏ hàng tay .
"Nếu đủ, cháu đến đây mượn dì tiền ?" Quý Kiến Quân liền .
"Không thành vấn đề, cháu bao nhiêu cứ việc , nhưng nếu như mượn dì tiền, dì lấy lãi đó nhé. Dì cũng cần gì khác, cửa hàng cháu mở mua đồ, cháu nhớ giảm giá cho dì hai mươi phần trăm là ." Dì , trêu chọc.
Quý Kiến Quân cũng đáp: "Chờ ngày đó khai trương, bất luận đồ vật gì ở cửa hàng, bộ đều giảm giá hai mươi phần trăm. Đến lúc đó dì cũng nên chuẩn tiền thật kỹ lưỡng, kẻo hết thời hạn ưu đãi đấy nhé!"
"Vậy thì cũng thật sự cần chuẩn tiền ! Ngày nào khai trương cửa hàng? Ở ?" Dì . "Chuyện còn , nhưng buổi sáng ngày mốt cháu còn đến đây, đến lúc đó thông báo cho dì ." Quý Kiến Quân .
Mọi liền gật đầu đồng ý. Bán hàng xong, Quý Kiến Quân liền đưa Cha Quý , lái xe đến nhà Bác Cao. Anh định dẫn bác đến xem cửa hàng mà bác , nhưng Bác Cao xua tay: "Không cần , cần , hai cháu cứ lái xe qua , bác tự , cửa hàng cách nơi vài bước chân thôi."
Bác Cao phía dẫn đường, quả nhiên cửa hàng cách chợ gần. Đó là một cửa hàng hướng đường lớn, vị trí , hướng tây, nhưng đóng cửa, còn mở nữa. Cha Quý hỏi: "Cửa hàng tệ, chỗ rộng như , cho thuê cũng thể chút lợi nhuận, cho thuê nữa?”
"Chút tiền thấm , lỡ thuê gì thì còn tốn sức hơn. Vài đồng bạc lẻ đó, kiếm cũng chẳng ." Bác Cao xua tay, căn bản bận tâm.
Số tiền cho thuê đó, với bình thường thể xem là tồi, nhưng trong mắt bác đáng bao nhiêu. Vì giữ nên cứ để cửa hàng đó.
"Cửa hàng hai cháu xem, nếu như cảm thấy ưng ý, hôm nay liền thể đến ký giấy tờ luôn. Nếu như , cũng , bác thể giúp Kiến Quân hỏi thăm một chút." Bác Cao . Sau đó liền móc chùm chìa khóa, chọn một chiếc ở giữa, mở cửa hàng.
Cửa hàng lâu sử dụng, tuy rằng chung vẫn , nhưng bên trong trang trí khá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-157-bac-cao.html.]
"Cái vài năm bác mua, lớn lắm, tính cả phần phía , nó cũng một trăm sáu mươi mét vuông." Bác Cao . "Bác Cao, cửa hàng bác bán bao nhiêu tiền?" Quý Kiến Quân một vòng, trong lòng ưng ý, liền hỏi.
"Cửa hàng bên thành phố Đại Học , chắc chắn khi đến đây cháu tìm hiểu giá cả . Hơn nữa cửa hàng vị trí cũng , ít hỏi thuê bác, nhưng bác đồng ý vì ngại phiền phức. Cho nên nếu như cháu , bác cũng ép giá , cửa hàng bán cho cháu năm nghìn đồng . Hơn nữa, cháu còn đồng ý với bác, mỗi một mùa mật ong, đều giữ cho bác một ít." Bác Cao .
Cha Quý bên cạnh giá , trong lòng thầm mắng chửi. Ông lão mở miệng giá c.ắ.t c.ổ , năm nghìn đồng đó, đủ để mua cả một căn nhà .
"Kiến Quân, suy nghĩ ?" Cha Quý liền hỏi, ông cũng thể trơ mắt con trai thiệt thòi .
"Năm nghìn đồng bác Cao đưa là mức giá hợp lý, hề đắt," Quý Kiến Quân lắc đầu, bình tĩnh .
Anh sở hữu hai căn hộ ở khu vực Đại học nên ít nhiều cũng kiến thức về giá nhà đất ở nơi . Hai năm khi mua phòng trong tiểu khu, giá tăng lên ít. Cửa hàng rộng đến một trăm sáu mươi mét vuông, còn sân để ở. Nếu phía trang hoàng một chút, dùng để kinh doanh buôn bán thì thành vấn đề.
"Năm nghìn đồng ... con mang đủ tiền ?" Cha Quý thở dài, giọng đầy xót xa. Cả đời ông cũng từng kiếm nhiều tiền như .
"Dạ, đủ ," Quý Kiến Quân gật đầu, sang với bác Cao: "Bác Cao, mật ong nhất định sẽ giữ cho bác, nhưng mong bác giữ kín chuyện giúp cháu ạ."
"Tất nhiên ," bác Cao sảng khoái đáp: "Thật cũng chính vì cháu đó. Nếu là khác đến mua, với giá năm nghìn đồng, bác nhất định sẽ đồng ý. Cháu xem, nơi gần chợ như , giờ đang trong thời kỳ cải cách mở cửa, phát triển lên sẽ còn thế nào nữa chứ. Chàng trai trẻ, cháu nhất định sẽ giàu cho mà xem."
"Bác Cao bán cửa hàng , nhưng bàn bạc với trong nhà ạ?" Quý Kiến Quân hỏi thêm.
"Không cần , mấy đứa đó đều công việc riêng cả , chẳng ai thích cái cửa hàng cũ rích của bác , sớm bác bán nó ." Bác Cao xua tay: "Giấy chứng nhận mang đến ? Nếu mang đến thì cùng bác về nhà một chuyến, thôi nào!"
"Dạ ."
Thế là, cửa hàng cứ mà mua. Vốn dĩ chuyện thể xong xuôi ngay giữa trưa, nhưng Quý Kiến Quân tranh thủ để tìm đến sửa sang cửa hàng. Bác Cao dẫn tìm thợ, vẫn là quen nên giá cả cũng quá đắt. Quý Kiến Quân trực tiếp đặt cọc tiền, đó bàn giao cửa hàng cho họ để trang trí .
Anh đưa Cha Quý trở về. Dọc đường , Cha Quý vẫn khỏi lo lắng: "Liệu ở bên đó giám sát bọn họ ?"
"Cha cứ yên tâm, đó là bác Cao tìm giúp, mà bác sĩ diện, chắc chắn sẽ tìm ăn qua loa để mất mặt ạ," Quý Kiến Quân trấn an.
Hơn nữa, hai ngày nữa đến đó một chuyến, đến lúc đó kiểm tra là .
Còn về giấy tờ liên quan đến cửa hàng, tự tay hết ở đây, cũng cần lo lắng gì thêm.