Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 154: Làm chủ gia đình không dễ dàng
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:51
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng may mấy năm nay cuộc sống khấm khá hơn. Chứ ngày xưa, ở cái tuổi của bọn nhỏ, chị quán xuyến việc nhà như lớn . Hồi , chị cũng chỉ về nhà nấu cơm, những việc khác, bọn nhỏ tự lo hết.
"Chị cả, chị bàn bạc với cả một chút, xem bằng lòng cùng ." Tô Đan Hồng hài lòng vì chị cả Hà là , tính tình dứt khoát, hề lề mề, cho nên cô tiếp tục .
"Bảo cùng ư?" Chị cả Hà sửng sốt.
"Dạ, nếu chỉ một chị cả Hà thì an cho lắm," Tô Đan Hồng .
"Không cần, cần, tự chị lo liệu mà. Chắc em từng thấy lúc chị cả đây chửi với khác đây , cầm con d.a.o thái dọa, xem đứa nào dám to tiếng với chị?" Chị cả Hà vui vẻ , vẻ mặt tự tin.
Tô Đan Hồng bật : "Chị cả, chị cứ hỏi thử xem. Nếu cả bằng lòng, thì xin nghỉ việc ở thị trấn. Hai vợ chồng chị cùng lên Thành phố Đại Học, cũng cần xa . Mỗi tháng tiền lương sáu mươi đồng, thêm mười đồng phí trợ cấp sinh hoạt nữa là tổng cộng bảy mươi đồng. Chuyện chỗ ở, hai chị sẽ ở trong cửa hàng. Kiến Quân sẽ tìm một chỗ rộng rãi một chút, đương nhiên cất công mời chị thì tuyệt đối sẽ để chị chịu thiệt thòi ."
Chị cả Hà sững sờ, lúc mới coi như hiểu rõ Đan Hồng đang giúp đỡ chị, nhưng chị cũng là một điều, vội vàng : "Nếu hai vợ chồng chị cùng , em trả lương cho bọn chị bốn mươi đồng là , cần trả nhiều như thế. Chồng chị việc ở thị trấn mỗi tháng cũng chỉ hai mươi ba đồng, đây chị ở bách hóa cũng cao, cộng cũng bốn mươi đồng." Đừng thấy chỉ bốn mươi đồng, nhưng chiếu theo giá cả hiện tại, một tháng bốn mươi đồng thì cuộc sống thể trôi qua , hơn nữa nếu tiết kiệm, còn thể dư dả một khoản kha khá.
"Em dám trả mức lương thì đương nhiên lý do của em. Chỉ là đến lúc đó công việc bận rộn, mong chị cả đừng vì thế mà nản lòng nhé!" Tô Đan Hồng .
"Chuyện đó thì chắc chắn ! Đan Hồng em yên tâm, chị sẽ ghi sổ sách rõ ràng cho em. Đến lúc đó các điều khoản, chúng tuyệt đối thể qua loa, khoản em cần nể nang gì chị ." Chị cả Hà lập tức . Trước đây lúc chị ở cửa hàng bách hóa cũng ghi sổ sách, bán cái gì, bán bao nhiêu tiền, nhập bao nhiêu hàng hóa, v.v, tất cả đều ghi rõ ràng, lúc kiểm kê, căn bản chỉ cần liếc qua là hiểu ngay, cần mất công kiểm tra tỉ mỉ như thế.
Trước đây tính tiền lương ở cửa hàng bách hóa, chị cũng như . Lần hai vợ chồng cùng , mỗi tháng bảy mươi đồng, cái gần chạm mốc một trăm đồng, đây là mức lương cực kỳ cao . Vậy nên chị càng tính toán kỹ lưỡng hơn nữa. Chị , những mặt khác thể qua loa, nhưng về khoản , tuyệt đối thể. Việc nào việc đó, tính toán rõ ràng, tuyệt đối tính cho thật kỹ! Huống hồ, đây là việc do chính em mời mọc, thì càng rõ ràng để đôi bên cùng thoải mái.
Tô Đan Hồng : "Nếu em dám đến mời chị cả, đương nhiên sẽ coi chị là chị em , sẽ tin tưởng chị."
Tô Đan Hồng chuyện với chị một lát, lúc mới dẫn Te Tê về.
Chị cả Hà bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, đó đóng cửa tìm chồng , chuyện với bà .
"Có tin ?" Mẹ chồng chị khỏi nghi hoặc hỏi.
"Mẹ , chuyện gì mà đáng tin chứ? Cửa hàng của Tô Tiến Đảng ở phố Tây đó, chỗ mua rau mỗi ngày , Đan Hồng chính là em gái ruột của . Cửa hàng của bán trứng gà và gà, chính là gà lấy từ chuồng ở nhà Đan Hồng sang." Chị cả Hà vội .
"Là em gái Tô Tiến Đảng ư? Tô Tiến Đảng với vợ đều là đáng tin cậy. Nhìn tuổi tác của , nào cũng niềm nở tặng hai quả cà chua với hai gốc hành lá mang về. Lúc đến nhà mua trứng gà, còn tự chọn cho trứng hai lòng đỏ, tuyệt đối gian lận." Mẹ chồng chị hết lời khen ngợi.
"Mẹ , công việc chắc chắn đáng tin. Con tính sẽ đưa Đại Sơn cùng lên Thành phố Đại Học. Đến lúc đó ba đứa nhỏ, chắc nhờ với cha trông nom giúp bọn con một thời gian. Đợi đến nghỉ hè, con sẽ về đón bọn nhỏ lên Thành phố Đại Học chơi một thời gian." Chị cả Hà .
"Chuyện đó thì con cứ yên tâm, nhưng nhớ gửi tiền về đều đặn đấy." Mẹ chồng chị trả lời.
"Mỗi tháng con sẽ gửi về ba mươi đồng đều đặn!" Chị cả Hà .
"Không thành vấn đề, với cha con chỉ mỗi đứa con trai độc nhất là Đại Sơn, ba đứa cháu trai cháu gái, tuyệt đối sẽ để chúng chịu thiệt ." Mẹ chồng chị hài lòng gật đầu .
Bà với chồng thương hồi còn trẻ, mãi cho đến năm ba mươi tuổi mới sinh một đứa con trai độc nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-154-lam-chu-gia-dinh-khong-de-dang.html.]
Cũng may đứa con dâu chịu khó, sinh hai đứa cháu trai, một đứa cháu gái, cũng coi như đơm hoa kết trái . Bây giờ hai đứa ngoài kiếm tiền, đương nhiên bọn họ giúp đỡ một chút, nếu ai sẽ chăm sóc hai ông bà già đây?
Dù , bề cũng cần tích chút công đức cho con cháu, thì về già mới thể an nhàn hưởng phúc.
Khoảng bảy giờ tối, Tôn Đại Sơn, chồng chị cả Hà, đạp xe về nhà. Anh mệt mỏi rã rời một ngày dài, trông chút sức sống.
Chị cả Hà mang nước, đưa khăn mặt cho . Rửa mặt xong, Tôn Đại Sơn mới tỉnh táo đôi chút.
“Đại Sơn, em với chuyện .” Chị cả Hà .
Tôn Đại Sơn chị: “Anh cửa thấy em , chuyện gì ?”
Chị cả Hà tủm tỉm, kể bộ chuyện Tô Đan Hồng đến đây hôm nay. Tôn Đại Sơn xong liền sửng sốt: “Thật ? Mỗi tháng trả cho chúng bảy mươi đồng lận ư?”
“Chuyện còn thể giả , đây là chính miệng Đan Hồng mà. Đại Sơn, xin nghỉ việc , chúng lên Thành phố Đại Học ở. Sau đó nếu định, thì đón các con sang đó học, giáo dục bên đó hơn nhiều so với ở đây.” Chị cả Hà .
“Không cần nghĩ xa xôi như thế. Chẳng cửa hàng ở Thành phố Đại Học của Kiến Quân còn xây xong ? Anh (Đại Sơn) còn sắp xếp công việc ở bên đó nữa.” Tôn Đại Sơn lắc đầu .
Bây giờ cả gia đình đều trông cậy công việc của , dám tùy tiện nghỉ việc chứ? Chỉ khi việc ở Thành phố Đại Học thực sự định, nhất định sẽ chút do dự. Còn bây giờ, thể nghỉ .
“Vậy cứ , đến lúc đó xin nghỉ cũng muộn.” Chị cả Hà . “ chuyện đồng ý ?”
“Nếu là thật, thì thể đồng ý ? Mỗi tháng chỉ hai mươi ba đồng, còn bên đó trả nhiều như . chỉ sợ việc gì đó .” Tôn Đại Sơn , “Nếu thì thể trả lương cao đến thế?”
“Chỉ là trông cửa hàng, bán hàng thôi thì gì chứ? Có bảo ăn trộm, ăn cướp . Hay là cái việc ở nhà máy của bây giờ hơn ?” Chị cả Hà tức giận .
“Vậy .” Tôn Đại Sơn gật đầu.
Nhìn thấy dâu tây bàn, hỏi: “Dâu tây ở ? Chẳng bây giờ đắt lắm ư?” Anh chút tiếc tiền, vì kinh tế gia đình giờ đây còn dư dả như nữa.
“Không em mua, là Đan Hồng mang đến đấy.” Chị cả Hà liền .
“Mang đến nhiều ? Phải hơn hai cân chứ?” Tôn Đại Sơn cầm một quả ăn thử, gật gù khen ngon.
“Gần bốn cân lận. Em mang một cân sang cho cha , hai đứa nhỏ nhà cũng ăn kha khá.” Chị cả Hà .
“Được, nếu thật sự giống như em , sẽ xin nghỉ việc. Công việc vất vả như , nếu vì cả nhà, cũng thật sự nữa.” Tôn Đại Sơn xuống .
Chị cả Hà cũng chồng vất vả, gật đầu gì. Chị hy vọng công việc Đan Hồng thể thành hiện thực. Trông cửa hàng, bán hàng thì mệt đến mấy chứ? Dù vẫn hơn hiện tại nhiều.