Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 148: Mẹ đỡ đầu của Nhân Nhân
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:44
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ở bên , Quý Kiến Quân trao đổi công việc với ông Tân, cả hai cùng sắp xếp thứ. Trong thôn ba đang việc, một là Hứa Kiến Quốc, một là Dương Ái Sâm; hai đều việc . Ngoài còn bác cả Quý, phụ trách giám sát công việc, nên cũng sẽ chuyện gì trì hoãn tiến độ của . Dù , công việc chính vẫn do Hứa Kiến Quốc và Dương Ái Sâm đảm nhiệm. Ngoài hai đó , Quý Kiến Quân còn gọi thêm một trong thôn tên là Vương Đại Cương.
Đây cũng là một thợ sắt giỏi, luôn việc ở vườn trái cây. Vương Đại Cương cùng với Quý Kiến Quân là bạn chơi từ nhỏ, tình bạn của cả hai cũng khá .
đây, vườn trái cây thiếu , nên dù là bạn bè thiết, Quý Kiến Quân cũng thể nhận .
Hiện giờ cần , nên mới trực tiếp đến nhà tìm Vương Đại Cương. Vương Đại Cương cần nhiều lời, liền lập tức đồng ý. Ngày thứ ba, Vương Đại Cương, Dương Ái Sâm, và Hứa Kiến Quốc ba cùng đến. Quý Kiến Quân trực tiếp phân công nhiệm vụ cho từng , tiên bảo họ lên núi đào bỏ những cây con.
Những cây con quá yếu ớt, rõ ràng thích hợp để trồng.
Bác cả Quý cũng tiếc, nhưng cũng gì, vì những cây giống trái cây thoạt vẻ , nhưng một khi phát triển chậm thì gần như sẽ lớn nữa. Sau khi đào bỏ những cây con đó xong, họ sẽ trồng những cây mới. Những hố đào sẽ tạm thời để trống.
Bác cả Quý dẫn ba việc khác, Quý Kiến Quân cũng yên tâm phần nào. Anh và ông Tân cùng mua hạt giống cây ăn quả.
Một khi công việc khởi động, nhất nên một mạch cho xong, tránh nhỏ giọt từng chút một, chậm trễ tốn công sức.
Hôm nay Tô Đan Hồng cũng thành công việc nhà, nên cũng đến vườn trái cây phụ giúp.
"Mẹ!" Nhìn thấy cô đến, Nhân Nhân vô cùng vui mừng.
"Con lời bà nội ?" Tô Đan Hồng mỉm xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của thằng bé.
"Dạ , con ngoan, chị gái cũng ngoan ạ." Nhân Nhân gật đầu hỏi: "Em trai ngoan ạ?”
"Em trai của con cũng ngoan." Tô Đan Hồng . Hiện tại Nhân Nhân và Yên Nhi thường xuyên cùng bà nội lên núi. Trên núi nhiều đứa nhỏ chạy đến hái dâu, nên náo nhiệt. Hơn nữa, nhờ cổng sắt luôn khóa chặt, bên trong vườn trái cây an .
"Bác ba!" Yên Nhi cũng chạy đến. Tô Đan Hồng : "Yên Nhi, con ở với bà nội thế nào?"
"Dạ ạ, dâu tây ăn ngon lắm, bác ba ăn ạ?” Yên Nhi lanh lợi .
"Ăn chứ, con hái rửa giúp bác ba vài trái nhé!" Tô Đan Hồng . "Dạ!" Yên Nhi đáp.
Sau đó cô bé hái một mâm dâu tây đem rửa thật sạch. "Mọi hái dâu tây ?" Tô Đan Hồng hỏi.
Nhân Nhân chẳng hiểu gì về chuyện , thằng bé vẫn đang ở tuổi chạy theo . Thấy hái dâu tây, thằng bé cũng sẽ chạy theo hái dâu tây, nhưng chuyện tự cho dâu tây miệng thì bé theo.
Còn Yên Nhi thì nhận thức hơn. Cô bé còn cùng với những đứa trẻ khác, thi xem ai là hái nhanh nhất, và bạn nào đó hái nhanh bằng liền nhè.
Nghe đến từ " nhè", Nhân Nhân liền nở nụ . Rõ ràng thằng bé hiểu câu , vì nó khiến thằng bé nhớ đến bé ú nu nhè . Nhân Nhân còn cầm một trái dâu đưa cho bé đó để an ủi. Hiện tại Nhân Nhân và bé ú nu mối quan hệ thiết.
Nhân Nhân rằng, thằng bé cũng sẵn lòng chơi với bé ú nu , đương nhiên đôi lúc cũng thể giúp bé ú nu nhặt dâu tây.
Tô Đan Hồng hỏi con trai: "Nhân Nhân cái gì ?"
"Ú nu." Nhân Nhân .
Gần đây thằng bé cũng học nhiều từ, còn học thêm từ mới, nhưng dù vẫn chỉ là một đứa bé một tuổi rưỡi, nên khả năng tiếp thu vẫn chậm.
Bên cạnh là Yên Nhi hiểu vì em trai , cô bé cũng : "Có một bạn nhè, tụi cháu đều gọi bạn là ú nu. Bạn năm nay bốn tuổi, là bạn của em trai, em trai cũng thường xuyên giúp bạn hái dâu tây."
Tô Đan Hồng cuối cùng cũng hiểu , cô bật xoa nắn khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai: "Nhân Nhân nhà kết bạn ."
Nhân Nhân mỉm nhưng vẫn chút ngại ngùng.
"Để tìm bà nội của hai đứa," Tô Đan Hồng .
"Để con dẫn ." Nhân Nhân .
Tô Đan Hồng để cho thằng bé dẫn đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-148-me-do-dau-cua-nhan-nhan.html.]
Đường núi dễ , còn trải nhựa, phương hướng rõ ràng, ngay cả Nhân Nhân cũng thể phân biệt hướng .
Mẹ Quý đang bận rộn ở trong vườn dâu tây. Hiện tại đang là mùa dâu tây, mỗi ngày bà đều luôn bận rộn. Vì nếm qua vị ngon ngọt của dâu tây năm ngoái, năm nay bà trồng nhiều hơn.
Hơn nữa ở bên cạnh còn dưa hấu, bên đó cũng đang thiếu . Vì thế, Quý thường nhờ những đang thu hoạch củ cải đỏ đến phụ giúp hái dâu tây, khi xong việc sẽ tặng cho họ trứng gà hoặc là tiền, thậm chí là dâu tây, mỗi ngày đều ăn.
dù cho , Quý cũng bận đến nỗi chân chạm đất.
"Mẹ, cũng cần bận rộn như . Thuê cũng tốn bao nhiêu tiền, mà cũng sẽ đỡ vất vả hơn nhiều." Tô Đan Hồng chồng bận rộn đến thế cũng chút đành lòng, .
"Không cần, mà, con cứ yên tâm ." Mẹ Quý .
Thuê một lâu dài mỗi tháng đều tốn ba mươi đồng, thuê thời vụ thì tính một tháng cũng là ba mươi đồng. Bà ngẫm nghĩ , cảm thấy tiếc tiền, thà tự bận rộn thêm một chút còn hơn thuê thêm . Tô Đan Hồng hiểu rõ tính cách của Quý, dù thấy bà bận rộn tối mặt, nhưng trông sắc mặt vẫn hồng hào, khỏe khoắn, nên cô cũng thêm gì.
"Trong nhà đủ tiền đấy con?” Mẹ Quý hỏi cô.
Trước , Mẹ Quý sẽ bao giờ hỏi câu , mà cho dù hỏi cũng vô ích, vì ngày xưa bà gì tiền tiết kiệm.
giờ khác. Năm ngoái bà buôn bán một khoản lời, năm nay buôn bán cũng lời ít. Chẳng cần nhắc đến năm ngoái, chỉ riêng vụ dâu tây năm nay, ngoài việc trả tiền vốn cho Tô Đan Hồng, bà vẫn còn dư một trăm đồng. Bởi , hiện tại bà đủ tự tin để hỏi con dâu câu .
Nếu thiếu, bà vẫn thể lấy tiền của bù đắp . "Mẹ đừng lo, bọn con vẫn còn đủ tiền ạ." Tô Đan Hồng . "Nếu thiếu thì cứ với , dù trong tay cũng một ít." Mẹ Quý tươi rói đáp .
"Dạ, nếu thật sự thiếu, con nhất định sẽ tìm đến để mượn ạ." Tô Đan Hồng đáp.
Mẹ Quý hái dâu tây : "Giờ lo mỗi vụ núi bên của bác cả con, trồng cây ."
Những đứa trẻ hái xong dâu tây đều mang đến cho cô kiểm tra thêm một nữa. Những trái thì thể cho mấy đứa nhỏ ăn, còn những trái thì để riêng để đem bán.
"Trồng ạ." Tô Đan Hồng đáp.
Mẹ Quý , mặt liền nở một nụ rạng rỡ, con dâu đầy vẻ hài lòng: "Nếu thật sự trồng , thì khu núi bên và núi bên đây đều thể để cho Nhân Nhân và Te Te ."
Nếu con dâu bà là trồng , thì bà cũng yên tâm, vì chắc chắn sẽ trồng thôi.
Giống như vườn trái cây của Kiến Quân cũng , cũng chính là do Đan Hồng xử lý. "Pháp lực" của Hồ Đại Tiên chắc chắn là mạnh!
" cũng quá xa , hai em tụi nhỏ chắc cũng sẽ tự tìm công việc khác để . Còn vườn trái cây , con và Kiến Quân dự định để dành cho riêng hai đứa tụi con dưỡng già ." Tô Đan Hồng .
Cô cũng từng cùng chị Hồng ngắm thế giới rộng lớn ngoài , nhưng cô mấy hứng thú. Cô chỉ cùng Kiến Quân sống yên trong thôn, trông coi núi rừng của , một cuộc sống đơn giản như là đủ .
Mẹ Quý : "Hiện tại con cũng qua tháng ở cữ, cũng nên nhiều một chút. Nhân Nhân chăm sóc, con thể đến chỗ của chị Hồng chơi. Ban đầu còn thấy cô chút hung dữ, nhưng thật là tấm lòng . Mẹ đỡ đầu của Nhân Nhân chính là Chân Miêu Hồng, khi sinh xong Te Te, chị cũng đến đây một chuyến, còn mang theo ít đồ, sữa bột, tã lót, sữa tinh chất lúa mì, v.v... Mọi thứ đều mua một ít đem đến. Quan trọng là hiện tại chị tự lái xe , năm học lái và bằng, giờ thì chạy khắp nơi ."
"Chị Hồng đúng thật là một phụ nữ mạnh mẽ!" Tô Đan Hồng cảm thán.
Cửa hàng may của Chân Miêu Hồng trấn vẫn còn mở, nhưng bởi vì hiện tại chị còn may nhiều nữa, chỉ thỉnh thoảng mới nhận một đơn. Cho nên Chân Miêu Hồng thuê trông coi giúp , theo lời chị , một tháng chị đến đó chỉ vài . Tô Đan Hồng cũng ghé qua đó, nhưng ngày mai thể gặp chị . Lần Chân Miêu Hồng đến đây kể với cô rằng, chồng chị thăng chức, và chuyển sang tỉnh kế bên công tác.
Ngày hôm , Tô Đan Hồng dẫn theo Nhân Nhân và cả Te Te lên trấn.
như dự đoán, Chân Miêu Hồng ở đó. Tô Đan Hồng đưa vài cân dâu tây cho một cô gái, nhờ cô khi Chân Miêu Hồng về thì đưa giúp cô. Sau đó, cô mang theo Nhân Nhân và Te Te đến cửa hàng của hai.
"Đan Hồng!"
Chị dâu thứ Tô tiễn khách xong thì thấy em gái của chồng đang đẩy xe em bé đến. Nhân Nhân phía , còn Te Te thì phía , đang ngủ gật.
Ấn tượng của chị dâu thứ về Tô Đan Hồng thì khỏi , . Mỗi ngày cô đều trông coi cửa hàng nên cũng lâu gặp. Lần thấy, chị dâu thứ Tô vô cùng vui vẻ. "Chị hai!"
Tô Đan Hồng mỉm gật đầu chào. Từ khi chị dâu thứ chuyển lên thị trấn, tính tình cô dường như cũng đổi ít nhiều.
"Sao em thời gian mà lên trấn chơi ?" Chị dâu thứ Tô vui vẻ , còn đến bế Nhân Nhân, hỏi: "Nhân Nhân còn nhớ bác hai ?”
"Bác hai!" Nhân Nhân kêu theo. Cậu bé đương nhiên nhớ rõ hết, nhưng bé vẫn luôn nhớ bác hai và bác cả. Dù quên bác cả thì bé vẫn luôn nhớ rõ bác hai, mà bé ấn tượng tồi. Hơn nữa, bác hai còn thường xuyên nhắc đến bác hai gái và cả em trai Thạch Đầu mặt bé, nên bé mới nhớ rõ như . "Aizzz, thật ngoan, để bác hai rửa dâu tây cho cháu ăn nha." Chị dâu thứ Tô .