Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 143: Người giúp việc bận rộn không ngơi tay
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm ngoái, Nhân Nhân vẫn còn nhỏ. Năm nay bé lớn phổng phao ít, răng cũng mọc đầy đủ, ăn uống thì cực kỳ nhanh nhẹn. Hiện tại bé cũng đang thèm ăn đủ thứ. Tô Đan Hồng mỉm , bảo bé chờ thêm một chút, nửa tháng nữa là dâu tây thể ăn . Nửa tháng là bao lâu Nhân Nhân , nhưng bé hiểu, đó là ý sắp ăn , vì thế bé vui vẻ. Ở giường đợi một lúc, bé buồn ngủ, lúc nào . Trải qua ở cữ còn rõ mồn một mắt, Tô Đan Hồng cũng chuẩn tâm lý . Cũng may hiện tại là đầu tháng tư, vẫn quá nóng, thời tiết thể là vặn dễ chịu.
Đây cũng gần như là thời điểm , cũng gần giống như sinh Nhân Nhân, ở cữ cũng chịu cảnh mồ hôi nhễ nhại , nhưng cái giày vò nhất chính là gì cả.
Có điều dù như , Tô Đan Hồng vẫn bất mãn, còn dùng nước ấm lau một chút. Lập tức Tô mắng cho một trận: “Con hiện tại điều kiện , cả ngày chỉ nghĩ đến gây rối. Như thời đây, mới sinh con ba ngày xuống giường, ai sướng như con mà ở cữ? Con bao nhiêu già bây giờ chịu đựng bệnh tật, đều là do ở cữ ngày để . Giờ con hầu hạ, còn gì nữa?”
Tô Đan Hồng dở dở . Tuy thời tiết , nhưng những ngày quả thực dễ chịu chút nào.
Ngược , Tô cùng thím Dương đặc biệt chuyện để . Hai tụ tập cùng một chỗ thì hồi tưởng những chuyện vui buồn ngày xưa, mãi dứt.
Thím Dương còn khen ngợi Tô: “Ngày xưa khổ cực là khổ cực , bây giờ chị cũng là phúc. Con gái lấy chồng tử tế, con trai cũng đều thành đạt.”
“Tiền đồ gì chứ? Cũng chỉ là kiếm sống qua ngày thôi.” — Đừng lời khiêm tốn của Tô, trong lòng bà vui sướng khôn tả. Trước đây nào ai khen bà dạy con trai ngoan, dạy con gái .
“Ai kiếm sống qua ngày? Bên Đan Hồng thì chị cần lo lắng , chị mắt , chọn Kiến Quân con rể. Không khen , nhưng mười dặm tám thôn , thật sự tìm đứa nào giống Kiến Quân .” Thím Dương chân thành .
“Thằng bé Kiến Quân đó, đúng là chẳng gì để chê, còn hiếu thảo với .” Mẹ Tô , trong lòng thỏa mãn vô cùng, tủm tỉm . “Kiến Quân thì , thế nhưng thằng Tô Tiến Đảng nhà chị cũng tệ nhé. Chị xem, các thôn khác thì , nhưng ngay cả cái thôn của thằng bé đó, mấy hôm , một bà chị em của về thăm nhà, kể chuyện về thằng Tô Tiến Đảng nhà chị. Nó thôn đó thu mua hàng hóa, chuyên tìm những hộ gia đình cảnh khó khăn, sẵn sàng trả thêm tiền để tăng thu nhập cho họ. Người bảo, giờ khắp cả chục dặm tám thôn, ai nấy đều ấn tượng cực kỳ về nó, mấy ông trưởng thôn cũng cứ tấm tắc khen.” Thím Dương kể.
“Cái cũng là nhờ Kiến Quân hỗ trợ lúc , nếu thì tự nó chuyện ?” Mẹ Tô .
“Kiến Quân là chăm sóc trong nhà, thế nhưng Tô Tiến Đảng cũng năng lực của chứ.” Thím Dương đáp. “Hơn nữa , thằng cả nhà bà giờ cũng đổi ?”
Đối với danh tiếng ham ăn biếng của đứa con cả , khắp mười dặm tám thôn hầu như đều cả , vì lẽ đó Mẹ Tô cũng cảm thấy gì lạ, bà : “Nói thật với em chứ, cái thằng cả nhà chị, chị gần như hết hy vọng với nó , cứ cảm giác nó chẳng tích sự gì, em ? Suốt cả ngày, nếu như thúc ép việc, nó thể lì giường cả ngày. Chị với ba nó cũng lười biếng, em xem chúng đẻ cái thằng như thế?”
Nói tới đây, Mẹ Tô đó là một bụng bực tức, lúc bà thật sự đứa con cả cho tức c.h.ế.t , đó cũng đành tuyệt vọng, chẳng quản nữa. “Bà cũng bình tâm , hiện tại đổi ? Em bây giờ nó mỗi ngày đều đúng giờ , thỉnh thoảng còn tăng ca tới tối mới về.” Thím Dương khuyên nhủ.
“Đấy là hiện tại thôi, còn đây thì nhắc tới cũng .” Mẹ Tô .
Lời thốt , bà cũng lập tức trở bình thường, cái cũng là chuyện trong nhà, chuyện trong nhà nên để lộ ngoài.
“Hiện tại là , đây thế nào, những chuyện đó đều là quá khứ. Ngạn ngữ lãng tử đầu , nó chịu đầu là , bà cứ an tâm hưởng phúc .” Thím Dương nhặt đậu . “Hiện tại thằng nhóc đó, cũng coi như là chút hiểu chuyện .” Mẹ Tô .
“Như khá , tiền lương ba mươi đồng một tháng , Tết ngày nghỉ, cũng quà cáp ít. Chị , cũng vì là vợ của Kiến Quân đấy, nếu thì mà cái ‘miếng bánh’ béo bở chứ? Người trong thôn từng từng đều ước ao thể lên đó việc cho Kiến Quân đấy.” Thím Dương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-143-nguoi-giup-viec-ban-ron-khong-ngoi-tay.html.]
Đừng những khác, ngay cả thằng con trai thứ ba của bà, cũng tới chỗ bà qua với chồng bà xem thể ngỏ ý thử một chút về việc vườn trái cây việc. Thím Dương cùng Bác Dương đều động lòng lắm, thằng con thứ ba của kỳ thực , thành thật chịu khó, ruộng trong nhà cũng nhiều, giải quyết , hơn nữa việc cùng Kiến Quân, Kiến Quân bạc đãi nó.
Thế là, Thím Dương mới ngỏ ý với Đan Hồng một tiếng.
Đan Hồng xong là hiểu ý ngay, cô đem việc Tô Tiến Quân sang việc một , bởi vì tuyển Tô Tiến Quân nên sẽ tuyển thêm nữa.
Có điều cô hứa hẹn, vườn trái cây cần hái trái, Dương Ái Sâm chắc chắn một suất.
Dương Ái Sâm chính là con trai thứ ba của Thím Dương và Bác Dương, con lớn nhất gọi Dương Ái Mộc, con thứ hai gọi là Dương Ái Lâm.
Thím Dương cũng đáp ứng, dù cũng thể ép nhận khi họ thiếu chứ? Hơn nữa một một tháng ba mươi đồng tiền lương, núi hiện tại bốn , một tháng , chính là chi 120 đồng tiền!
Cái tiền , ở trong mắt dân thôn quê, cả năm quần quật cũng chắc kiếm , đúng là quá nhiều , như cũng coi như là đủ .
Kỳ thực mở miệng với Đan Hồng, chính Thím Dương là ngại ngùng, chẳng qua cũng thực sự đứa con thứ ba bỏ lỡ cơ hội như , ?
tranh thủ giúp việc, công nhật vẫn là thể tranh thủ .
Mẹ Tô kém tinh ý, chờ Thím Dương trở về, bà hỏi Tô Đan Hồng: “Đan Hồng, thím Dương là một chỗ giúp việc ?” Bà tìm hiểu gia cảnh nhà Thím Dương, bà bao nhiêu con trai, bao nhiêu con gái, bao nhiêu cháu nội, bao nhiêu cháu ngoại.
“Năm đúng là thím Dương đề cập tới.” Tô Đan Hồng . “Kỳ thực đề cập tới, chỉ dừng ở mỗi Thím Dương? Ngay cả chị Hứa bên thôn ủy cũng tới đấy ?”
Cô đều đáp ứng, chỉ đồng ý nhận công nhật.
Mà Tô Tiến Đảng thể , đó là trai ruột của cô, cô sắp xếp cho trai ruột của , thì ai dám ? Còn như giúp việc khác, tới hiện tại, quả thực là thiếu, lúc thời gian đặc biệt bận rộn, thuê thêm thời vụ là .
“Đến cùng cũng là con gái của , vẫn là hướng về nhà .” Mẹ Tô hài lòng .
“Đó còn ? Mẹ nhưng là ruột con, tuy rằng cả quan hệ với con bình thường, tuy nhiên xương liền da, thịt liền gân mà, đúng ? Đều là cùng cha sinh đẻ, thì con cũng chiếu cố một chút, đúng nào?” Tô Đan Hồng .
Mẹ Tô : “Chờ mấy ngày nữa, món ngon cho con bồi bổ, con cứ cố gắng thêm chút nữa nhé.”
"Dạ ." Ăn mấy ngày đạm bạc, Tô Đan Hồng khẽ thở dài.