Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 132: Mọi thứ đều là vì tiền

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cho dù cô hòa thuận với ông Tần, thì rõ ràng cũng ảnh hưởng đến tình bạn giữa Quý Kiến Quân và ông Tần.

Những chuyện như thế , cô sẽ cho . Vì dựa theo tính tình của cô, chắc chắn khi chuyện sẽ đồng ý.

"Mẹ, cả còn để ý đến miếng ruộng nữa ?" Tô Đan Hồng chuyển chủ đề, về cả của .

Mối quan hệ giữa cô và Tô Tiến Quân cũng khá bình thường. Lúc Tô Tiến Quân sai bảo cô việc, mỗi món nào ngon sẽ luôn ăn hết ngay lập tức, dù chỉ một chút cũng để . Thái độ sống vô cùng ích kỷ, đừng là quan hệ bình thường, tranh cãi ầm ĩ là may mắn lắm .

xét , cũng một kẻ quá mức xa, chỉ là tính tình lười biếng, chỉ ăn , ăn. Ngoài thì cũng gì đáng trách.

"Chuyện của nó con cần xen . Một đứa vô dụng như nó, để nó cái gì cũng chẳng bao lâu, chẳng bao giờ thấy nó cố gắng." Mẹ Tô hừ lạnh một tiếng, : "Thậm chí còn bằng chị dâu của con."

Chị dâu Tô tuy tính tình cũng giống cả, nhưng chị là một tính toán tỉ mỉ. Chỉ cần đưa tiền cho chị , chị sẽ sẵn sàng việc. Đương nhiên, tiền do chị giữ, bằng chị sẽ luôn viện cớ nọ để kéo dài công việc.

mỗi đứa con trai cả là kẻ tương lai nhất. Tuy cho tiền, nhưng cũng chẳng chịu . Anh chỉ cần bản c.h.ế.t đói là , những chuyện khác chẳng màng, chỉ vui vẻ dài giường mỗi ngày.

Hiện tại cuộc sống khá giả hơn , nên Tô cũng còn quá bận tâm đến đứa con nữa.

"Như cũng thể . Hiện tại vẫn còn trẻ tuổi, chờ về già , còn thể trông cậy ai nữa? Sang năm mới núi sẽ nhiều việc, đến lúc đó đưa lên núi việc , con sẽ trả tiền lương, nhưng bao ăn ở." Tô Đan Hồng .

như vì vốn dĩ khi ở nhà cùng Kiến Quân bàn bạc về chuyện . Sang năm sẽ mở rộng trại gà, chuồng dê cũng rộng thêm, hơn nữa Quý còn trồng dưa hấu và dâu tây. Chỉ cần chừng đó công việc thôi cũng đều cần giúp. Trên núi ba công nhân, nhưng vẫn đủ, vì còn cần cắt tỉa cành lá, v.v... Công việc thực sự nhiều.

Mẹ Tô ngẩn : "Chuyện ? Với tính tình đó của con, nó chịu việc kiếm sống."

"Có gì . Con thấy là một nông dân, mà chịu để gánh vác gia đình. Con sẽ để Kiến Quân dạy vài chiêu quyền cước để khỏe mạnh, thể rèn tính kỷ luật, chỉ cần đừng xót con là ." Tô Đan Hồng .

Nếu cô can đảm để Tô Tiến Quân đến chỗ kiếm sống, thì cô nhất định chỉnh đốn cho dáng . Để Quý Kiến Quân giúp luyện tập quyền cước là nhất, đảm bảo từ nay về thấy Kiến Quân nhà cô giống như chuột thấy mèo.

Mẹ Tô ngừng con rể, nếu con rể bằng lòng giúp đỡ bà, dạy dỗ đứa con chịu phấn đấu thì thật sự quá . Về phần xót xa gì đó, thì chắc chắn là khả năng. Bà còn hận thể đánh c.h.ế.t thằng con trai lười biếng của bà, chỉ hi vọng thể trở về một công việc đàng hoàng!

"Bản tính cả thật cũng đến nỗi nào. Nếu đến chỗ con , chắc chắn sẽ vất vả. Lúc đó con sẽ chỉ vài kỹ năng rèn luyện trong quân đội, nếu chịu khó học, chắc chắn sẽ tiến bộ." Quý Kiến Quân gật đầu .

"Đợi về, cứ chuyện với chị dâu cả . Dù chị cũng nhắm đến công việc của vợ chồng con từ lâu . Cứ để chị ầm lên một trận với cả, con nghĩ chắc chắn chuyện sẽ êm xuôi thôi." Tô Đan Hồng .

Mẹ Tô gật đầu: "Nếu cả con mà chịu việc, còn giở thói trộm cắp, bày mưu lười biếng, thì các con đừng khách sáo, cứ thẳng tay dạy dỗ cho !"

"Mẹ cần lo lắng . Trước đây con còn dẫn dắt nhiều lính mới, họ còn bướng bỉnh hơn cả nhiều. con đều huấn luyện đấy cả." Quý Kiến Quân cũng nghiêm túc .

"Nếu các con mà 'cải tạo' thằng Tiến Quân đó, sẽ mang ơn cả đời!" Mẹ Tô . Dù thường thể hiện , nhưng thằng con cả tính tình ỷ , chịu phấn đấu, luôn là nỗi canh cánh trong lòng bà. Bà vẫn còn sống thì , chứ xuống, mà nó vẫn nghề ngỗng gì, ai đoái hoài, chỉ dựa vợ chồng nó thì sợ đến c.h.ế.t đói mất thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-132-moi-thu-deu-la-vi-tien.html.]

Tô Đan Hồng bật : "Mẹ ơi, đừng chuyện nghiêm trọng quá. Vẫn còn nhiều việc mà."

"Ăn... ăn..." Nhân Nhân ở bên cạnh nhịn , vội vã thúc giục. Thằng bé há miệng chờ sẵn từ nãy, mà miếng cam vẫn đến miệng. Thằng bé rõ ràng là vui.

"Được , ăn cháu, là do bà ngoại quên. Nhân Nhân đừng giận bà ngoại nhé." Mẹ Tô bật ha hả, lấy từng múi cam đưa đến cho Nhân Nhân ăn. Nhìn thằng bé ăn ngon lành, Mẹ Tô thấy lòng cũng thỏa mãn.

Ăn cơm trưa xong ở nhà họ Tô, vợ chồng cô thấy thời gian còn sớm nữa nên cùng về.

Mẹ Tô tặng cho Nhân Nhân một bao lì xì đỏ lớn, vợ chồng cô cũng đáp lễ Mẹ Tô một bao lì xì lớn tương tự.

Gia đình Tô Tiến Quân và Tô Tiến Đảng cũng lượt trở về. Lúc , Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân về nhà từ .

"Sao họ trở về sớm ạ?" Chị dâu cả Tô họ rời , thất vọng mặt.

Mẹ Tô bộ dạng của con dâu, tỏng ý đồ trong lòng cô , bèn hỏi thẳng: "Cô ý gì?"

"Mẹ, trong nhà cũng chẳng còn việc gì để , con lo toan đấy . Tiến Quân ở nhà rảnh rỗi quá, con nghĩ, cho Tiến Quân sang bên đó việc xem ?" Chị dâu cả Tô cũng chẳng dám trắng , vì cô hiểu rõ tính nết chồng . Dù cũng là chồng khơi chuyện , cô chỉ cần thuận nước đẩy thuyền.

Hôm nay về nhà ruột, đẻ cô cũng rỉ tai rằng, nhà bụng như đến mà nhờ vả, lấy lòng thì đúng là ngu ngốc.

Nhìn nhà chú hai mà xem, giờ họ dọn lên thị trấn sinh sống cả . Có lẽ họ sẽ định cư ở đó luôn, cần về nhà quê nữa. Sao học hỏi theo chứ?

Ban đầu cô chỉ mới le lói chút ý nghĩ đó, nhưng khi , thì mong của cô tăng lên tám chín phần.

Mẹ Tô tức giận, : "Mẹ cũng cho thằng Tiến Quân qua đó việc, nhưng cô xem, thằng Tiến Quân nhà tài cán gì, thể việc gì đây? Đừng giúp đỡ, chỉ sợ đến lúc đó nó càng giúp càng thêm phiền. Chứ thì tài nào dạy dỗ nổi chồng con !"

Người nhà họ Quý lúc đều đang ở núi.

Nghe chồng như , chị dâu cả Tô nhất thời chỉ nghĩ chồng sẽ chấp nhận chuyện .

"Nếu cô thể khiến thằng Tiến Quân còn thua kém các em khác nữa, thì dù tốn bao nhiêu công sức, cũng sẽ thuyết phục Kiến Quân cho thằng Tiến Quân nhà một cơ hội. Còn nếu cô tài nào khiến chồng đổi, thì cho dù ép buộc đến mấy, cũng sẽ đồng ý giúp." Mẹ Tô thản nhiên , giọng điệu kiên quyết.

"Nếu Tiến Quân chịu , tiền lương của sẽ do con giữ, ạ?" Chị dâu cả Tô , mắt sáng rỡ, vội vàng phắt dậy.

"Cô tự giữ ư? Đừng mơ hão chuyện đó! Mỗi tháng cô chỉ giữ mười đồng, còn đều giao nộp về đây." Mẹ Tô hừ lạnh, . cho dù là , cũng vẫn khiến chị dâu cả Tô vô cùng mừng rỡ.

Tính toán sơ qua, nếu mỗi tháng cô đều thể nhận mười đồng, một năm chính là một trăm hai mươi đồng đấy! Trong thôn , mấy ai kiếm tiền lớn như cơ chứ!

"Được, , con nhất định sẽ khiến thằng Tiến Quân phấn đấu hơn khác! Nếu vẫn còn lười biếng, con chắc chắn sẽ để yên cho !" Chị dâu cả Tô xong, liền lưng thẳng, đầy vẻ hung hăng.

"Mẹ ơi, gì với chị dâu thế? Sao mới về đến nhà cãi với cả ? Mới đầu năm mà ..." Tô Tiến Đảng đến, khó hiểu hỏi.

Loading...