Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 130: Chúc Mừng Năm Mới

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nếu hai em đến đây công ngắn hạn, thì chị cũng thể để hai em chịu thiệt thòi. Cứ trông nom vườn trái cây thật , tiền công chị sẽ trả đủ cho cả hai, còn ăn bữa cơm trưa ngon miệng nữa." Tô Đan Hồng . "Vậy năm nay em với Kiến Văn sẽ ghé qua xem thử. Nếu thực sự thể , em cũng sẽ mở lớp học thêm nữa." Vân Lệ Lệ đáp. Đương nhiên, Tô Đan Hồng hiểu rõ lời của cô chỉ là khách sáo, cô mỉm : "Chị vẫn ở đây thôi, khi nào hai em thì vị trí luôn rộng mở chào đón. nếu học trò ở bên đó vẫn cần đến lớp học thêm, thì nhất hai em nên về đó giúp các cháu ."

Vân Lệ Lệ xong liền cảm thấy vô cùng hài lòng. Cô và Kiến Văn đương nhiên vẫn trở thành phố Giang Thủy để tiếp tục mở lớp dạy thêm hơn.

Về phần hai Quý Mẫu Đan và Phùng Phương Phương, tất nhiên là gì để thêm.

Quý Mẫu Đan thì tính tình đơn giản, đáng để bận tâm nhiều. đây vì mang thai đôi mà nộp tiền phạt, cha Quý vẫn còn tức giận về chuyện .

Còn Phùng Phương Phương, chị căn bản thể xen bất cứ chuyện gì, bởi chị chú ba vẫn còn đang giận . Hiện tại, chỉ hai là đang giúp đỡ chị việc, cho nên chị cũng đối xử với hết lòng hết . Năm thế nào, năm nay cũng , chị đều mong hai sẽ một năm mới lành.

chỉ duy nhất gia đình của em tư là thật sự quá đáng, năm nay vẫn tay trở về, chị đương nhiên tức giận.

Giờ quan hệ giữa hai nhà khá căng thẳng, cho nên chị đương nhiên sẽ đem sổ sách giao cho Vân Lệ Lệ. Còn về phần cô , nếu luôn hiếu thuận với cha chồng thì chẳng gì đáng trách. Chỉ điều, chị cũng hiếu thảo như , nhưng do trong nhà điều kiện thôi.

Haizz...

Càng nghĩ, Phùng Phương Phương càng thở dài thườn thượt. Sớm , chị chẳng phí công lo lắng cho Vân Lệ Lệ.

"Chị dâu (Phùng Phương Phương), dạo Hầu tử học hành chăm chỉ ?" Tô Đan Hồng khéo léo chuyển chủ đề hỏi. Nghe nhắc đến , Hầu tử ở bên cạnh lập tức phấn khởi : "Thím ba ơi, cháu dạo học ! Kỳ thi cuối kỳ cháu còn đạt chín mươi hai điểm môn toán, còn môn ngữ văn cháu tám mươi tám điểm ạ!"

"Thằng nhóc , nếu thím ba luôn đốc thúc con, như nữa." Phùng Phương Phương em dâu thứ ba đang khéo léo nhường đường cho , nên cũng đáp theo. "Hầu tử vốn thông minh và tính kỷ luật. Em cũng cần đốc thúc cháu nhiều, cháu tự giác mà." Tô Đan Hồng .

Nghe lời khen, Hầu tử ở bên cạnh vô cùng ý. "Nhắc mới nhớ, Hầu tử năm nay cũng cao lớn lên ít , Hiểu Trân và Hiểu Ngọc nhà em cũng ." Vân Lệ Lệ .

Nếu chị dâu thứ ba tạo nên một bầu khí vui vẻ, thì cô cũng nguyện ý "diễn" cùng. Dù , con gái của năm vẫn sẽ tiếp tục ở nhà chị dâu.

"Thế là bởi vì lũ nhỏ thỉnh thoảng thím ba cho ăn món ngon mà." Mẹ Quý ba cô con dâu chuyện vui vẻ, bà cũng vui lây, tâm tình thoải mái nên chen góp lời.

"Là những món nào mà con nhớ chứ?" Tô Đan Hồng trêu.

"Cháu ăn đủ món ngon bên nhà thím ba đó ạ! Nào trứng gà, dưa hấu, dâu tây, đào, táo, lê... nhiều lắm! cháu thích nhất là món cháo thịt thím ba nấu, thơm ngon tuyệt vời luôn!" Hầu Tử líu lo kể.

"Chúng cháu cũng thích!" Hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc phụ họa theo, khuôn mặt hớn hở.

Trong vòng một năm, ba đứa trẻ chỉ lớn bổng lên mà gương mặt đứa nào cũng bầu bĩnh, da thịt hẳn hoi, chẳng còn vẻ gầy gò ốm yếu như . Hơn nữa, nhờ Tô Đan Hồng thường xuyên mua đồ chơi cho lũ nhỏ, đặc biệt là cặp chị em Hiểu Trân và Hiểu Ngọc vốn đây ngượng ngùng, ít , giờ trở nên hoạt bát, lanh lợi hơn nhiều.

Vân Lệ Lệ liền hiểu ngay. Xem cả nhà cả và hai cũng cam chịu thiệt thòi, thấy Yên Nhi chăm bẵm chu đáo ở nhà vợ chồng chú ba, nên mấy chị dâu cũng rục rịch ý định đưa con sang để "hưởng ké". Hừ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-130-chuc-mung-nam-moi.html.]

Yên Nhi bé tí tẹo, dù ăn thì bao nhiêu chứ? Vân Lệ Lệ tiện toạc , chỉ đáp: "Yên Nhi cũng chị ba vỗ béo ít . Sau em sẽ bảo con bé hiếu thảo với chị ba thật nhiều!"

Tô Đan Hồng chỉ mỉm , cô chẳng trông mong gì mấy lời khách sáo đó. Hơn nữa, cô tính toán đấy cả , cũng sẽ nhờ vả bất cứ đứa nào.

Sau Nhân Nhân lớn khôn, nếu tự do sải cánh, cô và Kiến Quân cũng sẽ cản đường. Hai vợ chồng cô sống nương tựa là đủ. Dù tuổi già ập đến, thì vẫn chỉ hai họ, cùng lắm là thuê thêm hai giúp việc là xong.

Không thể mãi trông cậy con cháu . Chuyện đó, khó lòng mà thành hiện thực. Ngoại trừ Quý Vân Vân ban đầu chút bất mãn , thì thời gian khí giữa đều trở nên hơn nhiều, sắc mặt của cha Quý cũng tươi tắn, rạng rỡ hẳn.

Thấy trời cũng tối muộn, Nhân Nhân bắt đầu lim dim mắt ngủ gật, Quý Kiến Quân lúc mới đưa vợ con về nhà. "Hôm nay, cha ai cũng vui vẻ mặt." Quý Kiến Quân vợ, khẽ .

"Vui vẻ là . Một năm trôi qua, đón năm mới, dù cũng luôn để họ vui vẻ mới đúng chứ." Tô Đan Hồng đáp. Quý Kiến Quân vợ , trong lòng khỏi cảm thán. Anh cảm thấy, thể cưới một vợ hiền thục, chu đáo, còn hiếu thảo với cha chồng như cô, thật sự là phúc phần tích góp từ mấy kiếp . Bằng , một vợ như cô, thể để mắt đến một gã đàn ông cục mịch, thô kệch như cơ chứ?

"Nhìn gì chứ." Tô Đan Hồng liếc một cái đầy hờn dỗi. Cô chỉ những việc cần thôi, tên đàn ông của cô cứ xúc động quá lên chứ.

"Vợ ..." Quý Kiến Quân thì thầm, sánh bước cùng cô lên lầu.

"Nhanh ngâm chân ngủ ." Tô Đan Hồng thừa ý đồ của chồng, đành vội vàng lảng sang chuyện khác.

Bụng cô bây giờ chẳng tiện chút nào, căn bản thể " ăn" gì , nếu cái tên tiểu quỷ trong bụng sẽ đạp mất.

Quý Kiến Quân cứ ngỡ tối nay sẽ "hưởng sái" chút phúc lợi, liền vội vàng pha nước nóng cho vợ ngâm chân.

Tô Đan Hồng thoải mái tận hưởng sự chăm sóc chu đáo của chồng. Ngâm chân xong, còn dịu dàng lau khô chân cho cô, đó cô mới an tâm xuống, nhanh chóng chìm giấc ngủ.

Quý Kiến Quân đổ nước rửa chân, khi trở thấy vợ ngủ quên mất từ bao giờ, trong lòng chỉ còn bật khổ sở.

Đắp chăn cho con trai, tắt đèn cũng xuống bên cạnh.

Ngày hôm chính là mùng Một Tết, khắp thôn xóm đều vô cùng tưng bừng, náo nhiệt. Mẹ Quý sáng sớm dậy hái rau cần tây tươi rói để chuẩn món sủi cảo truyền thống.

Khi Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân đến nơi, thấy Phùng Phương Phương cùng những khác đều mặt đông đủ. Cô đến đây cũng chỉ để hưởng thụ thành quả sẵn, đặc biệt là món sủi cảo thơm ngon, chẳng việc gì khác. Hơn nữa, với chiếc bụng bầu lớn thế , thứ đều bất tiện, nên ngoại trừ Quý Vân Vân đang lộ rõ vẻ khó chịu thì ai nấy cũng đều vui vẻ ngớt.

cũng đang là ngày Tết, Tô Đan Hồng cũng chẳng bận tâm đến cô gì, cô vẫn mong sẽ một năm mới thật lành.

như cô mong , năm nay quả thực là một năm . Ít nhất là Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đơn và Vân Lệ Lệ đều ý định gây chuyện gì.

Còn Quý Vân Vân thì Quý xử lý thẳng tay từ , nên cô khó lòng mà giở trò nữa. Mùng Một trôi qua, sang đến mùng Hai.

Sáng mùng Hai Tết, khi dùng bữa sáng xong, Quý Kiến Quân dẫn theo Tô Đan Hồng và con trai đến nhà Tô để chúc Tết.

Loading...