Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 126: Trứng gà

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:40:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật , Tô Đan Hồng vẫn ấn tượng khá về Quý Kiến Văn. Dù đôi khi việc còn do dự, thiếu quyết đoán, thế nhưng cách nghĩ của tiến bộ hơn hẳn so với hai .

Chuyện từng lén vay Mẹ Quý năm trăm đồng để mua nhà, đến giờ vẫn trả đủ từng đồng.

Vân Lệ Lệ thì chắc chắn nuốt trọn tiền đó, nhưng Quý Kiến Văn từng ý nghĩ . Xét về bản chất, Quý Kiến Văn là tệ.

Thế nhưng vì vợ như Vân Lệ Lệ, việc thiếu suy nghĩ và gây chuyện, lúc nào cô cũng cho là đúng. Cứ cái gì thể tiết kiệm thì tiết kiệm, tiết kiệm thì cứ tiêu xài, tuyệt đối ầm ĩ để tốn gấp đôi tiền.

Tô Đan Hồng cũng thể nào hiểu nổi kiểu suy nghĩ của Vân Lệ Lệ. Lúc , kho chứa cỏ mới dựng xong, đây rõ ràng là công việc cần gấp rút thành. May mắn , nhân lực núi cũng khá dồi dào. Nếu tính Quý Kiến Văn, vẫn còn Cha Quý, Quý Kiến Quân, Hứa Ái Đảng, cùng chú Đường – họ của Quý Kiến Hà. Bây giờ Quý Kiến Hà cũng chính thức bắt đầu việc núi, cùng với Hứa Ái Đảng. Trại gà mở rộng thêm, trại dê núi cũng , nên cần tăng cường thêm nhân công mới đủ.

Còn nhiều công việc khác nữa, tóm , vườn trái cây núi luôn việc cả ngày, việc cứ dồn ứ hết.

Cũng như , công việc đòi hỏi những đàn ông sức vóc. Giờ trời lạnh, yêu cầu công việc cao và cần nhiều sức lực bỏ .

Mấy đàn ông bận rộn suốt bảy tám ngày trời, tranh thủ thành kho chứa cỏ khi tuyết rơi. Sau đó họ bàn đến việc xây lò sưởi đất và gieo hạt cỏ linh lăng. Bởi vì luôn bận rộn, tâm trạng của Cha Quý cũng thư thái hơn nhiều, Mẹ Quý cũng , tâm tình cũng thoải mái hơn hẳn.

Cha Quý bận rộn công việc, Mẹ Quý thì phụ trách nấu cơm, cả hai đều bận rộn tối mặt.

Hôm nay Mẹ Quý vẫn ở núi về nhà. Lúc Quý Kiến Văn trở về cũng rằng Mẹ Quý sẽ về ăn cơm tối. Vì thế trong nhà lúc chỉ , Vân Lệ Lệ, Quý Vân Vân và Yên Nhi.

"Mẹ bây giờ thế, cứ thích ăn cơm ở nhà chị dâu ba? Chẳng lẽ nhà cơm ăn ?" Hôm nay Quý Vân Vân nấu cơm, cô nhịn liền làu bàu với chị dâu tư.

Vân Lệ Lệ : "Chị đồ ăn bên nhà chị dâu ba tệ. tệ chút nào, lúc nào cũng thịt thêm rau dưa tươi mới. Lần chú ba sang, trời lạnh như thế còn xuống sông bắt cá cho cô , cá tươi rói. Cơ bản là thiếu thịt cá bao giờ, khiến cô tẩm bổ đến mức sắc mặt hồng hào rạng rỡ cần bàn cãi."

Lúc khi cô mang thai Yên Nhi, cuộc sống cũng gọi là tạm , nhưng rõ ràng thể nào so sánh với chị dâu ba bây giờ.

Cứ so sánh như , trong lòng cô khỏi dấy lên sự ghen ghét. "Hừ, chẳng là dùng tiền của ba mà tiêu xài phung phí ! Hơn nữa, chị dâu tư , chị dâu ba còn thường xuyên trợ cấp cho nhà đẻ, thỉnh thoảng còn mang thịt về nữa, em đều tận mắt thấy đấy!" Quý Vân Vân nghiến chặt răng , vẻ mặt đầy bất mãn.

Vân Lệ Lệ liếc mắt cô em chồng một cái, thầm nghĩ, nếu tiền, cô cũng trợ cấp cho nhà đẻ. Cha nuôi khôn lớn, hiếu thảo một chút cũng là lẽ đương nhiên.

Tuy nhiên, giọng điệu của Quý Vân Vân, lẽ lấy chồng thì đừng mong nhận bất cứ lợi lộc nào từ cô .

"Còn em thì ngày ba bữa củ cải với cải luộc, chị dâu ba cũng chẳng thèm nghĩ đến việc mang một ít về đây giúp tụi em." Quý Vân Vân cứ lẩm bẩm ngừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-126-trung-ga.html.]

Lần trong nhà cãi một trận lớn, ngày hôm tư (Quý Kiến Văn) mua nhiều thịt mang về. Thế nhưng thịt đó Mẹ Quý bôi lên nhiều muối, giờ vẫn còn treo ở ngoài, để dành đến Tết mới ăn. Một chút thịt tươi cô cũng ăn miếng nào, về nhà lâu như mà chỉ mới ăn mấy miếng thịt ướp muối, giờ miệng nhạt thếch, chẳng còn chút mùi vị nào. "Trên núi nuôi ít gà, theo lý mà , chẳng bao giờ thiếu trứng gà." Lúc Vân Lệ Lệ lên tiếng.

cũng thèm thịt lắm chứ, nhưng mà ăn khi còn gần nửa tháng nữa mới tới Tết. Giờ đồ ăn trong nhà cũng chẳng dư dả gì, mua thịt tốn ít tiền , cô cũng nỡ mua thêm. Thế nhưng ba (Quý Kiến Quân) núi nuôi nhiều gà ? Không xách mấy con gà xuống thì mang trứng gà xuống cũng chứ? "Lát nữa em liền lên núi hái trứng gà." Quý Vân Vân .

thể nhịn nữa. Ăn vội bữa cơm tối xong, Quý Vân Vân tự lên núi. Lúc cô tới, Cha Mẹ Quý đúng lúc cũng ăn xong. Trên bàn còn sót xương cá, canh thịt nấu rau cần, canh trứng với lá tía tô thơm lừng. Nhìn thôi thấy ngon miệng.

"Hèn gì cha về nhà ăn cơm, cuộc sống quả là sung túc quá ! Nhìn cha cô xem, năm nay trông trẻ hơn năm ngoái nhiều, cũng , cũng mũm mĩm lên trông thấy!"

"Thế mà hai họ chẳng thèm ngó ngàng tới xem con cái sống thế nào!"

"Sao con lên đây?" Nhìn thấy Quý Vân Vân, Cha Quý hỏi.

"Cha, cha như ? Vườn trái cây của ba, con thể lên ?" Trong lòng Quý Vân Vân khó chịu, lời cũng theo đó mà trở nên gay gắt hơn.

Được thôi, nhưng đừng gây chuyện, bằng thì con cứ về nhà mà ở yên trong nhà cho . Mẹ Quý với cô con gái út.

Giờ bà cũng dần hiểu , cuộc sống , vẫn là theo thằng Tư thì nhất. Còn những chuyện khác, hai vợ chồng già cũng chẳng trông cậy ai, chỉ cần đừng bà tức là may lắm .

Quý Vân Vân cũng bây giờ thể quá cứng rắn, nếu thì chẳng thể trứng gà mà ăn, vội vã : Mẹ, con lớn , rảnh rỗi thì con việc chứ kiếm chuyện gì cơ chứ.

"Con ." Mẹ Quý đáp. "Mẹ , bây giờ trong nhà chẳng gì ăn cả, mấy ngày nay miệng con nhạt thếch, mấy miếng thịt treo ngoài hiên ăn ?" Quý Vân Vân hỏi.

"Mấy thứ đó cứ để dành, đợi đến Tết ăn luôn một thể. Kẻo thằng tư nhà chẳng mua gì về cho gia đình." Mẹ Quý .

Vừa nhắc đến chuyện , sắc mặt bà liền tối sầm .

Bà càng nghĩ đến Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan càng bực , trong lòng khó chịu vô cùng. Đợi đến bữa cơm tất niên, bà sẽ xả hết ngoài cho bõ tức, cho nên chỗ thịt bà nhất định sẽ động tới.

"Thịt ăn thì thể ăn tạm chút gì khác ? Trên núi trứng gà ? Cả ngày chẳng miếng mặn nào, cũng chẳng chút sức lực." Quý Vân Vân than vãn. Cha Quý liếc cô con gái một cái, đoạn bảo Mẹ Quý: "Bà mang cho con bé một rổ mang về." Đối với đứa con gái út, hai ông bà rõ ràng mực yêu thương, sinh bốn đứa con trai mới một đứa con gái, yêu thương cho . tình thương cũng thể thắng nổi cái tính tình vô lý của cô con gái, cả ngày chỉ gây sự với con dâu thứ ba. Tuy nhiên, chuyện ăn uống của hai ông bà bây giờ đều do vợ chồng đứa thứ ba lo liệu. Đừng là họ thực dụng, thành thật mà , những đứa con khác hai ông bà đều chẳng trông cậy gì, huống chi là đứa con gái út nuông chiều từ nhỏ đến lớn.

"Một rổ trứng gà bán cũng khối tiền đấy." Mẹ Quý lẩm bẩm. , bà vẫn đành mang một rổ trứng gà chừng hai cân đến, đưa cho cô con gái và dặn dò: "Mang về mà ăn dè xẻn một chút."

"Vâng ạ." Nhận trứng gà, Quý Vân Vân vui vẻ mặt: "Có mỗi mấy quả trứng gà thôi mà tiếc thế, núi gà nhiều thế cơ mà, đẻ lúc nào chả trứng." "Trời lạnh thế , mấy con gà mái đẻ trứng chứ!" Mẹ Quý gắt lên.

một ít con tiếp tục đẻ trứng, nhưng cũng nhờ nguồn thức ăn thì mới đảm bảo mỗi ngày một quả. Mà dù cũng chẳng tích cóp bao nhiêu. Không ít trứng gà là do để dành từ mùa đông. Bây giờ việc ăn của Tô Tiến Quân ở thị trấn , mỗi ngày bán một hai sọt trứng gà.

Loading...