Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:22:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buôn bán trật tự như , liệu Tô Tiến Đảng còn thể gặp nữa ?

Anh chợt nhớ đến cửa hàng ở trấn của , sáng sớm là lúc nhộn nhịp nhất, hệt như cảnh đánh trận, cả hai đều bận tối mắt tối mũi. Bây giờ gà trong nhà đều g.i.ế.c buổi tối, đó treo ở giếng nước của trấn. Vào tháng chạp se lạnh , để qua đêm chắc chẳng hỏng , chứ ngày thường thì chắc chắn thể để lâu đến .

Công việc buôn bán giờ đây ngày càng khấm khá, cũng dần định hơn. Anh tính toán đấy, sang năm sẽ sắm một cái tủ lạnh thật lớn, chuyên dùng để trữ hàng.

Không xa xôi, một hồi bận rộn tới lui, lúc Quý Kiến Quân lấy sức, hàng hóa xe vơi trông thấy.

Số hồng dẻo khô chỉ còn đầy nửa cân, Quý Kiến Quân trực tiếp tặng cho một vị bác quen . Vị bác vô cùng thích mật ong mang đến, đợt mua của mười bình. Người mua nhiều nhất chính là bác , vì Quý Kiến Quân giới hạn mua sắm, còn bảo rằng ngày mai sẽ , khuyên cần gấp gáp tranh giành. Thế nhưng họ đều mặc kệ , cứ giành bao nhiêu thì giành bấy nhiêu, tiền mang theo cơ bản đều tiêu sạch bách.

Hơn nữa, rút kinh nghiệm Quý Kiến Quân đến mà họ mang đủ tiền, bây giờ các cô chú của xác định rõ, nào cũng mang theo đủ tiền bên , dự đoán gần cuối năm , lẽ sẽ , nên cứ giữ phòng hờ bên , mang đến dùng tới cũng thiệt thòi gì, đúng nào?

Thấy , khiến họ gặp đúng lúc , còn mua bán hăng hái.

Ví như vị bác , ngoài mua mật ong, bác còn mua nhiều đồ khác nữa, mười cân trứng, hai con gà, còn mười mấy cân thịt dê. Dường như tiền mang theo đều rỗng túi, chẳng còn đồng nào mà mua hồng dẻo khô. Đứng bên cạnh qua, đúng là chỉ còn nửa cân, Quý Kiến Quân lấy tiền, trực tiếp biếu bác . Ông bác tủm tỉm nhận lấy, : "Vậy , bác mang cho đứa cháu ăn cho đỡ thèm. Mặt hàng của đây quả là tệ, ngày mai cũng ghé qua đây bán giờ chứ?"

Bác dò hỏi kỹ, hôm nay mấy hàng xóm ngại cái rét căm căm nên ngoài. Bác ôm một bụng hy vọng mà , hôm nay về sẽ với họ, bảo họ mai cứ tự đây mà đợi. Số mật ong bác mua về, một bình cũng chia cho mấy ông bạn già .

Lần mua về năm bình, vốn dĩ chỉ giới hạn mua ba bình thôi. Bác hết lời mới mua năm bình, cùng bản bác cũng chỉ còn mỗi một bình, bốn bình đều chia hết.

Mấy ngày , bác mới thấy ân hận khôn nguôi!

Mật ong đó thật sự giống mật ong bình thường, chẳng thế nào, bác cũng rõ nó khác thường ở điểm nào, nhưng mấy ngày uống, thế mà chứng hôi miệng của bác thuyên giảm đáng kể, mỗi ngày hai muỗng, một muỗng buổi sáng, một muỗng buổi tối khi ngủ.

Sau khi uống hết một bình, bệnh hôi miệng của bác mà khỏi hẳn, chỉ bệnh , mà cả chuyện ngoài cũng trở nên thuận lợi hơn. Bây giờ già , còn khỏe mạnh như lúc còn trẻ nữa, già bệnh tật cũng thi kéo đến. Đi bệnh viện lĩnh thuốc thì tốn kém, chẳng thấy công hiệu gì sất, nhưng ngờ, hiệu quả của mật ong vườn nhà thế đến thế ?

hết , dù mua về nhiều, giờ chỉ còn một bình . Mấy bình đều chia hết cho mấy ông bạn già khác của bác.

bác mua trái cây của Quý Kiến Quân ăn thấy ngon, nên mới tin tưởng mà mua thử nữa, nhưng ai dè hiệu nghiệm đến ngờ.

Điều khiến bác bực nhất là mấy ông bạn già cũng khen lấy khen để, một cảm thấy gần đây ngủ ngon giấc, ngợm cũng nhẹ nhõm hẳn , một cảm thấy chứng ho khan dai dẳng bao năm, năm nay cũng chẳng còn ho rũ rượi như . Thế là năm bảy lượt kéo đến tìm bác , đòi xin thêm mật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-118.html.]

Đến bản bác còn chẳng mà dùng, gì đến chuyện cho thêm, mơ ! bác Cao cũng là một kiên trì, lúc tán gẫu với Quý Kiến Quân, thì sẽ đến nữa tháng chạp. Nghe , bác liền tìm đến đây " vùng" đợi sẵn.

Hôm nay cũng để bác đợi , suýt chút nữa thì tiêu hết tiền . Món hồng dẻo khô thì để dành đến cuối cùng, nhưng còn tiền mua. Cũng may mà cái bụng, biếu bác nửa cân, bảo bác mang về ăn cho mùi.

Quý Kiến Quân với bác , ngày mai vẫn đến giờ . Nếu bên đây bán hết những hàng hóa , chở đến chợ khác. nếu thể bán hết hàng ở bên , Quý Kiến Quân cũng cần chạy nhiều. Tiếng tăm của ở khu là nhất , dẫu ở mấy chỗ khác cũng tệ, nhưng chẳng bằng ở đây, hầu như nào ghé qua cũng bà con ủng hộ nhiệt tình.

Nhất là các cô chú, đều vô cùng quý trọng. Anh cũng thích đến mua bán với những cô chú về hưu .

Họ đều là công nhân về hưu, mỗi tháng đều lương hưu. Ví dụ như bác Cao năm nay sáu mươi mốt tuổi, là một thầy giáo già. Vợ mất nhiều năm , năm nay bác cũng nghỉ hưu, nhưng lương hưu cố định hàng tháng.

Dưới gối bác hai con trai, ba cô con gái. Hai con trai đang việc ở Cục Giáo dục, ba cô con gái đều lấy chồng. Nghe qua thì gia cảnh của họ đều thuộc loại khá giả.

Dưới nữa còn cháu nội trai, cháu nội gái, cháu ngoại trai, cháu ngoại gái, là một đại gia đình. Chẳng bây giờ sắp đến Tết , bác mua về nhiều một chút, trong nhà tủ lạnh, ăn hết thì cất thẳng tủ lạnh. Trời bỏ tủ lạnh, phơi ở ban công bên ngoài cũng hỏng, chỉ qua một đêm là đông đá . Số trong nhà đông, tính mua những món cũng chẳng thấm , nhưng hôm nay chi tiêu nhiều như , nên để dành hồng khô cùng, mua cái khác . Vốn lương hưu của , thêm sự hiếu kính của con cái ở phía , thể trong tay bác Cao vô cùng rủng rỉnh tiền.

Trước đây bác sở thích gì lớn, nhưng giờ thì tìm thấy niềm vui trong việc chi tiêu .

Chỉ là mua về ăn, món nào ngon thì mua món đó. Đến tuổi , cũng chẳng còn hưởng phúc mấy năm nữa, vội vàng tận hưởng thì còn đợi đến khi nào đây? Hơn nữa, lẽ bác nghĩ sai, bác cảm thấy đồ do bộ đội mang đến đều vô cùng . Ăn thịt dê hầm xong thấy ấm áp, dễ chịu, trứng gà với gà, đều ngon hơn hẳn những thứ mua bên ngoài.

Từ lúc mua đồ ở chỗ Quý Kiến Quân mang về nấu, bác cảm thấy xương cốt cơ thể đều khỏe khoắn hơn nhiều.

Mấy ông bạn già khác lẽ cũng cảm giác tương tự. Càng lớn tuổi, càng quý trọng cuộc sống, càng tiền, thì càng hưởng phúc. Bởi , Quý Kiến Quân coi các cô các bác ở đây thành nhân chứng sống. Hôm nay Tô Tiến Đảng coi như mở mang tầm mắt.

Sau khi bán xong, ăn một bát mì với Quý Kiến Quân, đó hai chuẩn về. Quý Kiến Quân hỏi: "Anh tiện thể mang một cái tủ lạnh về ?”

Ngoài lúc mới bắt đầu, bây giờ còn so đo tính toán với Tô Tiến Đảng như thế nữa. Anh trực tiếp bán sỉ gà và trứng gà cho Tô Tiến Đảng, lấy tiền hoa hồng nữa, còn tiền thuê nhà mà ứng đây, cũng cần bận tâm tới mấy đồng tiền đó nữa.

Cho nên việc buôn bán ở thị trấn, đó là của Tô Tiến Đảng, Quý Kiến Quân sẽ xen .

Họ hàng đúng là , nhưng những chuyện buôn bán , nên dứt khoát thì dứt khoát, bằng họ hàng cũng dễ .

Bây giờ trực tiếp bán sỉ cho Tô Tiến Đảng, đều cho tương lai hai nhà, mâu thuẫn tiềm ẩn nào.

Loading...