Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 113: Nước thật sự không có vấn đề gì sao?

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:22:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong lời của Quý Kiến Hà, Quý Kiến Quân chỉ .

Tiệc rượu bắt đầu. Vì đây là mâm rượu dành riêng cho cánh đàn ông, nên bác gái Lý rời , ngay cả vợ của Kiến Xuyên và Kiến Hà cũng đến gần.

Sau ba lượt nâng ly khách sáo, bác cả Quý liền thẳng chủ đề chính. Ý của ông Quý Kiến Quân đến xem thử vườn nhà ông liệu thể cải tạo thành vườn trái cây . Trước đây, Quý Kiến Quân cũng từng ông mời đến một , nhưng đều đánh trống lảng sang chuyện khác. Lần cũng thẳng thắn rõ: "Cây ăn quả nào chẳng giống cây ăn quả nào, bón phân, tưới nước, nếu thì còn nữa?"

Bác cả Quý đang đề phòng, giờ thêm gì cũng vô ích. Chỉ là ông vẫn rõ Quý Kiến Quân liệu thật sự nắm giữ bí quyết gì . Ông nông nhiều năm như , nếu thương thì cũng chẳng thèm để tâm đến chuyện . Thế nên bác cả Quý đổi giọng: "Cây trái nhà Kiến Quân tươi như , Kiến Quân , chỗ phân bón đó bác thể lấy một ít ?"

"Phân bón thì bác cứ lấy, bác bảo hai đứa Kiến Xuyên và Kiến Hà đến cùng cháu mà lấy." Quý Kiến Quân hào phóng : "Nếu vườn trái cây của bác thể phát triển , thì cháu thể giúp đỡ đưa em Kiến Hà đến Giang thị tìm việc."

Lời khiến bác cả Quý vô cùng hài lòng, ông cũng thấy Kiến Quân thật lòng giúp đỡ. Phân bón thể cho, còn vạch cho bọn họ một lối .

Quý Kiến Xuyên và Quý Kiến Hà cũng cảm thấy Quý Kiến Quân đạt đến một trình độ nào đó, ngay cả một cây hoa cũng cần đến phân bón, điều đủ cho thấy tầm quan trọng của phân bón đối với nông dân lớn đến nhường nào. Kiến Quân vẫn chấp nhận cho nhà bọn họ, như còn đủ ?

"Kiến Quân , tại bác thấy mấy đứa nhỏ mang nước ở sân nhà cháu lên đó nấu ? Chẳng lẽ nước ở sân nhà cháu lắm ?" Lúc bác gái Lý đến gần, hỏi.

"Chỉ là phụ cháu nước ở sân chút ngọt hơn những chỗ khác, cho nên cháu mới lấy nó mang lên nhà dùng thôi." Quý Kiến Quân đáp lời.

Anh trong lời của bác gái Lý mang theo ý tứ gì, đây chính là nhân cơ hội mà kiếm chác chút đỉnh. Bởi vì trong nhà thường xuống núi lấy nước mang lên đây nấu, mỗi bận xuống lấy nước đều thẳng về nhà chứ chẳng chịu giếng làng, mặc dù giếng ở trong làng gần với chỗ họ.

bác gái Lý vẫn bỏ cuộc: "Vậy khi nào rảnh rỗi bác sẽ bảo thằng Kiến Xuyên đến nhà cháu lấy ít về uống thử." Bác gái Lý .

"Cũng thôi, nhưng khi nào bọn họ đến báo với cháu một tiếng, nếu Đại Hắc mà thấy lạ mặt đến, nó sẽ cắn đấy ạ." Quý Kiến Quân đáp.

"Vậy để lát bác bảo hai đứa nó cùng cháu." Bác gái Lý dịp lấn tới.

Quý Kiến Quân đồng ý, khi xong chuyện công việc, liền chào tạm biệt về. Chẳng mấy chốc, hai em Quý Kiến Xuyên và Quý Kiến Hà cũng đến để lấy nước. Con Đại Hắc ở mặt hai em nhe răng trợn mắt, hung ác vô cùng, dọa cho hai sợ đến phát run, chỉ ôm cái thùng trở về.

Sau khi về nhà, hai em đều thở phào nhẹ nhõm.

"Sao , bảo hai đứa mang một thùng nước về cũng , là để thiên hạ chê hai đứa ?" Bác gái Lý mắng.

"Mẹ ơi, , nhà của Kiến Quân con ch.ó lớn hung dữ lắm, nếu Kiến Quân ở đó chắc hai em nó cắn !" Quý Kiến Hà vội vàng .

Quý Kiến Xuyên bên cạnh cũng gật đầu lia lịa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-113-nuoc-that-su-khong-co-van-de-gi-sao.html.]

Bác gái Lý cũng gì nữa, dù con ch.ó đó bà cũng từng thấy qua, vốn dĩ chỉ là một con ch.ó cỏ mà nuôi lớn ngang con bê. Bà thầm lo sợ ở đó tới tận hai con như thế, nếu chúng đồng loạt xông thì còn lành lặn mà về ! "Sau con nữa ." Quý Kiến Hà . Vừa nãy thiếu chút nữa mất cả cái chân chứ!

"Con thử dám nữa xem!" Bác gái Lý nhéo cho một cái . Tuy rằng bà cũng lo cho con , nhưng đây chính là chuyện quan trọng của cả nhà, cho nên bà cho phép con lùi bước!

"Mẹ ơi, tha cho con mà, con ch.ó đó ghê lắm, ban nãy suýt nữa con cho ngã sấp mặt !" Quý Kiến Hà hét lớn. "Vậy con sống cuộc sống hơn ?" Bác gái Lý .

"Con chỉ thấy là đang suy đoán lung tung thôi. Chúng con thể trồng cây mấy thửa đất núi . Con và từng đến nhà Kiến Quân học hỏi , nhưng họ đất của nhà chúng thể trồng , còn gia đình của Kiến Quân thể trồng là do nhà họ gặp may thôi. Mẹ xem trong thôn bao nhiêu trồng cây núi? Chẳng thấy nhà nào trồng thành công cả." Quý Kiến Hà .

"Mẹ cứ nghi ngờ là do nước nhà bọn họ, còn phân bón thì đúng là loại kém chất lượng." Bác gái Lý , giọng đầy vẻ chắc chắn.

Quý Kiến Xuyên hề lên tiếng, vì trong lòng cũng thấy chuyện nước nôi chẳng liên quan gì, phân bón mới là cái chính. lời thằng em cũng đúng, liên quan đến cái giếng mới đào ở sân nhà Quý Kiến Quân thì .

Rõ ràng khi đó vườn trái cây nhà Kiến Quân tươi hẳn lên, lẽ nào liên quan chút nào?

Tất nhiên Quý Kiến Hà cũng đồng tình như , đến, trong phút chốc cũng chẳng còn bận tâm đến mấy chuyện riêng của bản nữa, đó hai em đều Lý bắt tưới nước cho cây.

Ở bên nhà .

Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng đang cùng bàn chuyện . "Nếu nhòm ngó đến nước nhà , thì chỉ thất vọng mà thôi." Tô Đan Hồng mỉm .

Cô đổ đầy nước Linh Tuyền trong bồn chứa nước ở nhà, dặn Quý Kiến Quân đem bồn lên núi. Bởi lẽ, chỉ khi cô dặn mang lên núi, đó mới là nước Linh Tuyền thực sự. Còn ngày thường Quý Kiến Quân những công nông khác vẫn gánh nước lên núi, nhưng đều là nước giếng thường mà thôi.

Nhà bác cả Lý chắc chắn sẽ thất vọng khi họ cứ cố gắng tìm kiếm bí mật ở giếng sân .

Quý Kiến Quân trầm ngâm: "Khi họ rằng nước cũng chẳng gì đặc biệt, đến lúc đó ắt sẽ còn đến nữa."

Thành thật mà , cũng chẳng hề vui vẻ gì khi hai em Quý Kiến Hà, Quý Kiến Xuyên cứ tùy tiện lui tới nhà . Trong nhà chỉ vợ , nếu hai cứ thường xuyên , chắc chắn sẽ sinh chuyện phiền phức. Bởi mới dùng đến Đại Hắc để cảnh cáo cả hai , trừ khi ở nhà thì may , bằng thì nhất đừng nên đến. Nếu , cũng sẽ chẳng bận tâm Đại Hắc cắn , đến lúc đó, cùng lắm thì... chỉ việc đưa cắn đến bệnh viện là xong. Hai vợ chồng ở nơi , tấm lòng vốn lương thiện, cho cùng thì bọn họ chọn ở trong thôn cũng một phần vì nhà, nhưng nghĩa là để lấn lướt.

Sáng hôm , bác gái Lý đích lên núi xem thử, thấy mấy cây cối ở đó vẫn như cũ đổi chút nào, mặc dù tưới nước lấy từ nhà Quý Kiến Quân. Bà nhăn mặt nhíu mày, vẫn thể tin .

Bác cả Quý đưa theo hai em Quý Kiến Xuyên và Quý Kiến Hà lên núi, cả nhà cùng đến chỗ Quý Kiến Quân để học hỏi chút kinh nghiệm, sẵn dịp xem qua vườn trái cây, còn cả chuồng gà và dê nữa.

Dù đây cũng chẳng đầu tiên thấy, nhưng vẫn khiến cho lòng bọn họ xôn xao, tinh thần cũng phấn chấn hơn chút ít. Họ thầm nghĩ, chờ cho vườn trái cây của họ phát triển thì lúc đó vườn của họ cũng sẽ kém cạnh gì!

Liên tiếp ba ngày, họ mang ít phân bón về, hơn nữa cũng là đúng ba ngày sang nhà cô gánh nước.

Nửa tháng trôi qua, cuối cùng bác gái Lý cũng phát hiện , vườn trái cây núi của nhà bà quả thực chút thần sắc, nhưng so với việc tưới nước nhà Kiến Quân và tưới nước thường thì bà chẳng thấy sự khác biệt đáng kể nào.

Loading...