Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 111: Mua xe náo nhiệt

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:22:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

" ông mà chẳng chịu tiến bộ gì hết ! Cả hai đều cùng tham gia quân ngũ, xuất ngũ về. Ông xem kìa, mới đó mà sắm sửa xe riêng , còn ông thì ? Chẳng hai là chiến hữu thiết lắm ư? Ông cũng ngỏ lời nhờ chỉ bảo cho một chút ? Dẫu là chiến hữu, nếu cùng ăn miếng thịt lớn, thì ít cũng húp chung bát canh chứ?" Bà Tần kéo tay ông Tần, lằn nhằn đầy bất mãn.

Ông Tần nhíu mày, : "Lúc Kiến Quân mới quân, căn cơ còn vững, dốc hết tiền bạc kiếm việc mua sắm xe cộ. Chờ thứ định, sinh hoạt đó, thì cần ngỏ lời, cũng tự khắc chỉ đường dẫn lối cho em thôi."

Đều là em một nhà lính, thuở còn kề vai sát cánh sinh tử với . Ông thể vì mấy lời khích bác của vợ mà d.a.o động, khác nào cầm d.a.o đ.â.m thẳng em chiến hữu?

Huống hồ Kiến Quân đối đãi với ông cũng tử tế. Mỗi nhờ vả, đều đích đến nhà giải thích với lớn trong nhà ông, còn đổ đầy bình xăng chiếc xe cho ông, chẳng cần ông bỏ nửa xu nào. Tiền công thì khỏi , đưa cho ông bao nhiêu bận trong một tháng. Lần vợ của Kiến Quân còn chu đáo, mang tới cả cái chân giò lợn lớn, lúc đưa tiền còn cả thịt hươu rừng.

Ông mang về nhà, cũng cái để vợ con ăn , để thỏa cơn thèm khát. Giờ mà còn nhờ vả gì nữa thì thật sự là quá đáng lắm .

"Cái thì gì to tát ? Cái kỹ thuật quản lý vườn trái cây chẳng ông dẫn học từ hồi nào ? Đỉnh núi bên nhà chúng cũng kém cạnh gì so với bên nhà họ. Bên họ trồng , lẽ nào bên trồng nổi ư?" Bà Tần bĩu môi .

"Lời thể tùy tiện , thứ Kiến Quân thể trồng, chắc trồng , còn trông cái duyên và sự may mắn nữa chứ." Ông Tần lắc đầu .

Trong thôn cũng học theo Kiến Quân, họ cũng mua cây giống ở đây, đặc biệt là còn cách chọn lọc loại nữa chứ. chính ông cũng thấy đó, nhiều trong thôn căn bản trồng , bởi lẽ cây cối chẳng chịu phát triển.

Vườn cây ăn quả nhà Kiến Quân thì cứ thế mà tươi mơn mởn, lớn lên cực nhanh, khiến thiên hạ mà ghen tị đỏ mắt. Còn cây cối nhà khác thì hoặc héo tàn hoặc c.h.ế.t khô. Ai nấy đều quản lý tận tình, nhưng xem từ đầu . Đến cả mấy chú bác bên nhà Kiến Quân cũng tìm đến hỏi han, nhưng Kiến Quân thể toẹt hết ?

Kiến Quân mới xuất ngũ bao lâu chứ, bảo bí quyết gì, Ông Tần nhất định sẽ tin .

Cho nên đây chính là phận. Bà Tần bỗng lên tiếng: "Ông cứ tìm hỏi cho rõ ràng một chút, xem nguyện ý giúp đỡ em của . Nếu như nguyện ý, nhất định sẽ cho ông . Còn nếu bảo bí quyết gì, thì đây nhất định tin ."

Ông Tần liếc mắt bà xã một cái, thở dài: "Được , đợi rảnh rỗi sẽ tìm Kiến Quân hỏi han một chút ."

Kỳ thực trong bụng ông cũng chút thèm thuồng, bởi lẽ việc buôn bán của Kiến Quân quả thực quá đắt hàng. trong lòng ông vẫn còn băn khoăn, cây cối liệu phát triển , nếu ngay từ đầu xuôi chèo mát mái, thì chẳng bao nhiêu tiền của cũng sẽ đổ sông đổ biển hết ?

Tình huống bên tới.

Bên , Quý Kiến Quân lái chiếc xe tải lớn mới tinh tươm trở về, đích còn chứng thực đó là do mua. Tin tức trong thôn chẳng khác nào một quả b.o.m thả xuống, khiến ai nấy đều ngỡ ngàng, kinh ngạc.

"Kiến Quân, chiếc xe giá bao nhiêu tiền ?"

"Chắc chắn là bỏ một đống tiền lớn mới mua , nhiều tiền đến thế nhỉ? Chẳng lẽ là tiền bán trái cây mà ?"

"Trái cây bán chạy thật, nhưng cũng thể ngần tiền ."

"Hay là do vợ thêu thùa giúp ? đồ cô thêu bán giá lắm, một bộ thể bán tới một hai trăm đồng bạc lận."

Dân làng đều kéo đến xem cho xôm tụ, chiếc xe tải lớn như thể đó là một món bảo bối lạ lùng rớt xuống từ trời. Mấy còn rụt rè tiến gần, cẩn thận sờ nắn, dám dùng sức sợ hỏng mất chiếc xe.

mà, ai nấy đều nhịn mà nhao nhao hỏi han: Chiếc xe giá bao nhiêu tiền? Tiền ở ? Vân vân và mây mây những câu hỏi tò mò khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-111-mua-xe-nao-nhiet.html.]

Những chất vấn , là họ hàng thuộc bên ngoại của cha Quý thôi. Dẫu trong nhà cũng vườn tược, nhưng mùa chẳng mấy bội thu. Thế mà Quý Kiến Quân thì chẳng mảy may hé răng, chỉ xòa, bảo chiếc xe mua quá đắt đỏ. Đến cả các bậc trưởng bối trong nhà còn hề dò hỏi chuyện riêng tư như , huống chi cha ruột cũng cất lời, thì mấy vị dựa phép hỏi han chứ?

Những vấn đề cốt yếu, đều màng bận tâm đáp lời. Tuy nhiên, với vài câu hỏi vu vơ, chẳng hạn như hỏi lái chiếc xe tự bao giờ, vẫn sẵn lòng giải đáp rằng học lái từ khi còn trong quân ngũ. Vả , việc lái xe còn đòi hỏi giấy phép hẳn hoi, nếu thì chớ nên tùy tiện chạy đường lớn. Chẳng may cơ quan chức năng kiểm tra mà bằng, chiếc xe sẽ tịch thu, còn bản lái cũng giữ vì tội điều khiển phương tiện khi giấy phép.

Lời giải thích cũng coi như một rào cản khéo léo để bà con trong thôn tiện mượn xe của thử ngoài. Không chỉ dân làng kéo đến vây quanh xem xét, ngay cả cha Quý và Quý, tin con trai mua xe cũng vội vã từ núi xuống, tận mắt ngắm chiếc xe tải mới toanh, trong lòng trào dâng niềm hưng phấn khôn xiết.

Cha Quý thì vẻ trầm tĩnh hơn đôi chút, nhưng Quý giấu nổi sự xúc động. Bà hưng phấn đến mức nước mắt cứ thế chảy dài, cả khuôn mặt rạng rỡ vì niềm vui sướng tột cùng.

Con trai của bà thật sự quá đỗi triển vọng! Nay nó đưa chiếc xe tải lớn đến thế về nhà, thể mừng rỡ khôn nguôi cho ?

Trước đây, bà vốn lo lắng rằng khi Kiến Quân xuất ngũ trở về, tương lai của nó sẽ trở nên mịt mờ. Nào ngờ, khi về quê nhà, nó càng ăn phát đạt hơn, trong lòng Quý khỏi cảm thán mãi thôi.

Dẫu bà từng phần thiên vị thằng út Kiến Văn hơn hẳn, nhưng điều đó chẳng cũng bởi nó học hành luôn giỏi giang đó ? Bà hằng mong nó một tiền đồ xán lạn, chính bà cũng đặt nhiều kỳ vọng. Thế nhưng trong thâm tâm bà hiểu rõ nhất, đứa con nào mới thực sự là chỗ dựa vững chãi để hai ông bà già thể an yên tuổi xế chiều. Rõ ràng Kiến Văn , chỉ Kiến Quân mới là xứng đáng nhất.

Tuy nhiên, đây Đan Hồng còn non nớt, nên bà chẳng dám lộ suy nghĩ . Sau Đan Hồng sống với Kiến Quân vô cùng hòa thuận, hơn nữa việc từ ăn uống, chỗ ở đến đều nàng lo toan chu đáo, hề sơ suất với hai ông bà già.

Chính vì thế, trong lòng Quý vẫn hằng mong đứa con thứ ba sẽ ngày càng tiến xa hơn nữa.

Giờ đây, thấy chiếc xe tải to lớn như thế, Quý quả thực chỉ dùng hai chữ "kinh hỉ" để diễn tả hết cảm xúc của .

Các bà, các chị khác trong thôn xúm khuyên can Quý: "Thôi thôi, chị đừng nữa, gì mà cơ chứ? Con trai ăn phát đạt, đấy là phúc phần lớn, nhà khác mơ cũng chẳng như !"

Hai em Quý Kiến Quốc cùng Quý Kiến Nghiệp đang bận việc đồng áng, tin cũng vội vàng gác cuốc, ba chân bốn cẳng chạy đến, cùng bà con chiêm ngưỡng chiếc xe mới.

Cả hai em đều chiếc xe mà lòng khỏi ngưỡng mộ khôn tả, tự hỏi cùng một sinh , sự khác biệt đến thế ?

Sau một hồi náo nhiệt, bà con lối xóm mới dần dần tản về nhà.

Cha Quý cũng chẳng nán lâu, liền gót lên núi.

Mẹ Quý ở , ghé sát tai các con, khẽ hỏi: "Vừa mấy chú, mấy bác bên hỏi các con tiền mua xe hết bao nhiêu ? Các con gì với họ ?"

Tô Đan Hồng lắc đầu quả quyết: "Dạ, con ạ." Quý Kiến Quân cũng bất đắc dĩ tiếp lời: "Mẹ ơi, chuyện tiền nong cá nhân thế , chúng con thể tùy tiện tiết lộ chứ?"

"Làm thế là !" Mẹ Quý gật gù. "Nếu lỡ lời , chẳng khác nào công khai cho họ vườn trái cây nhà hiện đang hái bao nhiêu bạc ?"

"Mẹ sẽ ngoài giải thích rõ ràng cho bà con, để họ bớt cái ý định dòm ngó vườn cây ăn trái của nhà ." Mẹ Quý dặn dò xong, liền nhanh chân sân.

Tiền mua xe, thế nào cũng hơn nửa là do Đan Hồng góp , mới thể giả ngây giả ngô để đối phó qua loa. Dẫu là họ hàng thích, cũng thể nào trắng trợn đến mức hỏi chuyện lời lãi của vườn cây nhà !

Thế là, Quý mặt giải thích, rằng Kiến Quân bỏ tiền mua xe là ít, nhưng Đan Hồng cũng đóng góp một phần hề nhỏ. Để chiếc xe , nàng thức khuya dậy sớm, ngày đêm thêu thùa ngừng nghỉ. Mọi để ý thấy dạo Đan Hồng ít ngoài ? Chính là vì nàng ở nhà vất vả dồn sức thêu thùa, tích cóp tiền nong để mua chiếc xe đó.

Vườn trái cây bây giờ dẫu lãi một khoản kha khá, nhưng một cân hoa quả thì đáng giá bao nhiêu, chắc chắn ai nấy cũng rõ mười mươi. Cứ tưởng chỉ dựa tiền mà mua chiếc xe ư? Vậy thì quả là mơ giữa ban ngày !

Loading...