Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 110: Mua xe

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:22:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về , khi mua thêm, thấy họ đến bán nữa.

Đặc biệt là những bậc cao niên, lúc trẻ sức khỏe như xưa, giờ đây cơ thể ốm yếu đủ thứ bệnh, ăn trái cây nhà hiểu thấy khỏe khoắn hẳn .

Thế nhưng, vẫn là câu chuyện cũ, khi mua thêm thì hết sạch.

Đồ càng khó mua , càng nhớ mong. Bởi , ấn tượng về Quý Kiến Quân và ông Tần trong lòng càng sâu sắc. Giờ đây, khi thấy hai đến, ai nấy đều háo hức chạy tới hỏi xem họ bán những thứ gì.

Giọng của Quý Kiến Quân to lớn, vang dội, thông báo bán thịt dê núi, gà sống, trứng gà và mật ong. Tất cả đều là sản vật tươi ngon từ núi rừng. Anh dặn nếu mua thì hãy xếp hàng theo thứ tự, đó là quy tắc cũ, nếu sẽ thành cảnh chen lấn, giành giật hỗn loạn mất.

Thời gian đầu, việc buôn bán còn chút lộn xộn, đồ đạc khi còn thụt két mà chẳng , dù hàng hóa cũng quá nhiều.

kinh nghiệm hơn, giờ đây việc mua bán quy củ. Ai mua đồ đều xếp hàng . Những đến đây hầu hết là khách quen, nên ai nấy đều tự giác thành hàng, theo chân hai dọn hàng hỏi han: "Sao giờ còn trái cây nữa ? cứ tưởng hai đến bán trái cây chứ."

"Trái cây thì chỉ còn mỗi hồng thôi, nhưng chúng dự định sẽ bán bánh hồng. Đến lúc đó mong đến ủng hộ," Quý Kiến Quân đáp lời.

"Ăn trái cây nhà hai , thấy khỏe trông thấy!" Một bác trai .

"Hóa chỉ cảm giác đó!" Một khác ngạc nhiên thốt lên. "Thì ai cũng thấy . Cháu trai , trái cây nhà cháu trồng ở công dụng thần kỳ thế?"

Mỗi một câu, khung cảnh thật sự náo nhiệt.

Quý Kiến Quân vốn tin những chuyện , nhưng cũng phản bác, chỉ xòa đáp : "Chỗ cháu còn hơn một trăm bình mật ong, đều là mật ong thu hái từ những bông hoa rừng núi. Nếu trái cây ăn như , thì mật ong khẳng định cũng kém. Lát nữa mua vài bình về nếm thử nhé, nhưng mỗi mua nhiều , nhiều nhất chỉ ba bình thôi."

"Một bình bao nhiêu tiền cháu?" Một gia cảnh khá giả hỏi.

"Một bình nặng hai cân, đắt ạ, chỉ năm hào thôi," Quý Kiến Quân .

"Giá cũng mắc quá nhỉ," nhận xét, bởi theo giá thị trường lúc bấy giờ, mức giá đó thật sự hề rẻ.

" rẻ thật, nhưng mật ong là thượng hạng đó ạ. Mọi ăn trái cây nhà cháu , thấy ngọt ? Mật ong thì còn thể kém hơn ? Cháu lấy danh tiếng của nhà mà bảo đảm, tuyệt đối là hàng nhất. Nếu , cháu tới, cứ mang trả tiền cháu!" Quý Kiến Quân quả quyết. Mọi liền ồ lên, quả hổ là từng lính, cái khí phách chính là giống ai.

Rất nhanh, Quý Kiến Quân và ông Tần bày biện hàng hóa xong xuôi, bắt đầu mở hàng bán.

Ông Tần phụ trách chặt thịt, còn Quý Kiến Quân thì cân thịt và thu tiền. Hai đàn ông tuy bận tối mặt tối mũi nhưng việc nề nếp.

Mọi mua gì thì cứ lượt đến, theo thứ tự. Hàng hóa bán chạy, ba con dê núi đủ bán, những đến mua đành chịu hết lượt. Quý Kiến Quân bảo sẽ mang tới nhiều hơn một chút. Ai mua thịt dê núi thì mua gà sống về hầm, vì g.i.ế.c và nhổ lông nên bán với giá hai hào rẻ hơn.

Thấy buôn bán khá thuận lợi, ấn tượng của về càng hơn.

Chẳng trách nhiều bác trai bác gái khó tính đều thích mua hàng của . Nhìn những con gà tinh thần, giá cả chăng, đáng tiền. Ở thành phố, nghề nghiệp ở các cơ quan, trường đại học thì nhiều, về cơ bản tiền lương dựa theo cấp bậc, nên trong tay ít, đặc biệt là thế hệ , mỗi tháng đều tiền lương hưu, đây là một nguồn thu nhập định, giúp họ đắn đo khi mua sắm những món đồ chất lượng.

Ngày mai là Trung Thu, hôm nay mua đồ cũng lúc để chuẩn cho ngày mai, thật là đúng lúc.

Chính vì , dù là trứng gà, dê núi gà sống, tất cả đều bán nhanh. Mật ong thì khỏi , đặc biệt là mấy bác trai bác gái, dù Quý Kiến Quân cố gắng thuyết phục rằng nên mua nhiều, nhưng họ đều trong nhà nhiều họ hàng, nên mua thêm để biếu. Vì thế, Quý Kiến Quân cũng chỉ đành để mỗi mua năm bình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-110-mua-xe.html.]

Một trăm bình mật ong bán hết sạch còn một giọt.

Họ chạy xe tới đây lúc bốn giờ rưỡi chiều, và kết thúc công việc tám giờ rưỡi tối. Chút thịt dê núi còn bỏ thùng xe của ông Tần để ông mang về cho mấy đứa nhỏ ở nhà ăn thêm cho đỡ thèm.

Ông Tần đề nghị bán nốt thịt còn .

Quý Kiến Quân chỉ còn hơn hai cân, nên giữ cho chính nhà ăn.

Ông Tần cũng gì thêm.

Quý Kiến Quân mời ông Tần ăn một bữa. Dù ở nhà ăn no nhưng xong việc cũng chút đói bụng, hai ăn sủi cảo. Lúc đó, Quý Kiến Quân : "Ông Tần , mua chiếc xe với cháu."

"Kiến Quân, cháu mua xe nhanh ư?" Ông Tần vui vẻ .

"Vợ cháu còn chút tiền tiết kiệm, cháu gom góp hết cả , cũng mua một chiếc để trong nhà ." Quý Kiến Quân . Tối hôm qua vợ , hôm nay đến thành phố Đại Học thì mua xe luôn, tuy rằng hôm nay kiếm nhiều lắm, nhưng ít nhất cũng hơn hai trăm đồng, cộng thêm vợ còn đưa thêm cho năm trăm đồng nữa, gộp với tiền bán nước trái cây , tổng cộng cũng kha khá . "Được đó em, còn tưởng tích góp thêm một thời gian nữa cơ đấy, ngờ nhanh như ." Ông Tần thật sự nghĩ nhiều, thật lòng vui mừng vì em của .

Có tiền thì mua xe, đây chẳng là chuyện đỗi bình thường ?

Quý Kiến Quân bảo ông Tần cùng . Chuyện ông Tần kinh nghiệm, giúp chọn một chiếc xe ba nghìn rưỡi đồng, những thực dụng mà chức năng còn .

Quý Kiến Quân ghì vô lăng, chạy thử vài vòng. Chiếc xe bon bon, cảm giác thật sự ưng ý. Dẫu giá thành hề nhỏ, nhưng vốn dĩ thích thì chẳng quản ngại gì, dứt khoát móc tiền mua ngay lập tức.

Lúc hai cùng trở về, mỗi một chiếc xe bon bon đường. Quý Kiến Quân lái chiếc xe mới cứng trở về nhà , còn ông Tần cũng hồ hởi lái chiếc xe của về nhà ông .

Sau khi đưa tiền cho vợ xong, bà Tần liền : "Cái bạn của ông cũng thật là tinh ý. Giờ thì đưa cho ông bao nhiêu tiền đây?"

"Mười đồng." Ông Tần .

"Chỉ mười đồng thôi ư?" Bà Tần nhận tiền bất mãn .

"Mười đồng còn chê ít ?" Ông Tần nhíu mày vợ.

Mấy bận , Kiến Quân đưa cho ông tới ba mươi đồng bạc lận. bấy giờ đang bận rộn cơ mà, ông chỉ giúp một ngày, dù cũng đôi chút vất vả, nhưng mà cái giá trời đó. Kiến Quân còn cảm ơn ông hỗ trợ mua chiếc xe ưng ý.

"Đây, đây là mấy lạng thịt dê núi Kiến Quân gửi về, em cứ hầm mà ăn. Đảm bảo thịt dê núi ngon bá cháy bọ chét!" Ông Tần .

Bà Tần bĩu môi, nhưng thấy mớ thịt thì đôi mắt sáng bừng. Bà mỉm : "Thôi thì cũng tàm tạm, nếu nhờ vả, ông cứ việc ."

"Chắc là cần hỗ trợ nữa , hôm nay Kiến Quân cũng tự mua một chiếc xe ." Ông Tần .

"Cái gì?!" Bà Tần trừng mắt ngạc nhiên tột độ: "Vậy mà tự sắm xe riêng ư? Mới mấy bận mà ông kiếm nhiều tiền đến thế ? Tính mua mấy chiếc ?"

"Chuyện thì rõ lắm, nhưng đó là chuyện của Kiến Quân, em hỏi nhiều như gì? Nhanh lên, nên gì thì cái đó ." Ông Tần vội .

Loading...