Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 107: Đều là niềm vui lớn

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quý Kiến Quân cùng ông Tần phụ trách lái xe đến thành phố Đại học bán hàng, những ở nhà thì tiếp tục công việc hái trái cây. Cứ bận rộn như ròng rã nửa tháng trời, lúc mới hái sạch hoa quả khắp mảnh đồi núi.

cũng là mệt đến tróc một lớp da, ngày nào cũng sớm về khuya.

Có điều, cuối cùng khi Quý Kiến Quân phát tiền công cho , ai nấy đều cảm thấy cực khổ đúng là đáng giá.

Nguyên nhân gì khác, tiền công Quý Kiến Quân phát quả thực ít. Anh trả cho vợ chồng Quý Kiến Quốc hai mươi đồng tiền, và cũng tính cho vợ chồng Quý Kiến Nghiệp hai mươi đồng tiền.

Anh âm thầm đưa riêng cho Tô năm mươi đồng. Mẹ Tô nhất quyết chịu nhận, vẫn là hết lời khuyên nhủ, lúc Tô mới chấp nhận. Thế nhưng ấn tượng đối với con rể thì khỏi tăng lên bao nhiêu. Bây giờ đến con ruột cũng thể sánh bằng . Bà dặn nếu như quả hồng chín thể hái, thì nhớ sang gọi bà đến hỗ trợ, bà đây là tay nghề bánh hồng đấy.

Quý Kiến Quân tự nhiên đáp , rằng đến lúc đó khẳng định thể thiếu sự giúp đỡ của cha vợ .

Lần trong tay đến năm mươi đồng tiền, Mẹ Tô tâm tình vui vẻ hẳn . Bà liền trực tiếp chia cho chị dâu cả Tô năm đồng tiền, còn khoản mười đồng Quý Kiến Quân đưa, bà bớt một nửa.

Dẫu cho chỉ năm đồng bạc lẻ, chị dâu cả Tô cũng mừng quýnh, vội vàng bày tỏ, tới nếu việc gì tương tự, cứ gọi cô , cô nhất định sẽ . Mẹ Tô dặn dò: "Lan , con việc cũng tồi. Số tiền cho con hề tiếc, nhưng nếu con giúp việc mà dám cậy phận chị dâu nhà đẻ mà giở trò gian trá, thì đừng hòng việc nữa."

"Mẹ ơi, yêu quý, con nào dám giở trò gian trá? Con việc chăm chỉ, chẳng Mẹ Quý còn chẳng dám ? Con thế cũng là để giữ thể diện cho Đan Hồng đấy chứ!" Chị dâu cả Tô liền vội vàng thanh minh.

Làm việc bên nhà Quý Kiến Quân quả thực . Ăn sáng xong xuôi là thể sang đó bắt tay . Khi đói bụng thì trái cây để nhấm nháp, buổi trưa còn ăn cơm ngay tại chỗ. Đồ ăn thì khỏi , nào là trứng chiên, thịt kho tàu, canh xương, còn những chiếc bánh bao trắng to ú ụ. Cứ ăn bao nhiêu thì ăn, chẳng cần giữ kẽ!

Nếu Mẹ Tô áp chế, chị kéo cả chồng con trai con gái cùng sang . Chẳng qua, bọn trẻ còn học, cũng chỉ thể tranh thủ hai ngày cuối tuần mà sang đây. Dù , chúng cũng ăn ít trái cây, còn thịt thà nữa, kiếm thêm tiền công. Đây quả là một mối hời lớn, một cuộc mua bán cực kỳ lợi! Mẹ Tô răn đe xong, liền xua tay đuổi : "Bởi , nếu việc, cũng thể dẫn con theo. Có điều, sang đó thì bớt bày vẽ , việc gì việc đó. Nếu để bắt một thôi, thì sẽ xử phạt như một trăm , nhớ ? Thôi, việc của con !"

Còn bên , hai gia đình Quý Kiến Quốc Phùng Phương Phương và Quý Kiến Nghiệp Quý Mẫn Đan, mỗi nhà cũng hai mươi đồng tiền. Ai nấy đều tươi hớn hở. Dù chút mệt mỏi, nhưng bao bữa cơm trưa thịnh soạn và thêm khoản tiền công , cũng là một khoản thu nhập nhỏ.

Cả hai nhà đều phấn khởi, bởi lẽ, Mẹ Quý còn gọi thêm mấy cô thiếu nữ trong thôn tay chân nhanh nhẹn, việc tinh tế và nhân phẩm nữa. Tiền công đưa cho họ chỉ tám đồng bạc, mà các gia đình trọn mười hai đồng bạc, hơn hẳn những khác.

Thế nhưng, những khác dù chỉ nhận tám đồng bạc cũng vô cùng vui vẻ, bởi lẽ, bữa cơm trưa thịnh soạn quả thực quá hậu hĩnh. Khi việc, Mẹ Quý còn thỉnh thoảng mang cho nhấm nháp một vài trái cây cho đỡ thèm. Lúc về, các cô còn phép mang hai, ba quả về nhà cho giải cơn thèm. Đến ngày thanh toán tiền công, Mẹ Quý mang tiền sang trao, còn ôm thêm một túi hoa quả đầy ắp, nào là đào, lê, táo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-107-deu-la-niem-vui-lon.html.]

Thế nhưng, hai gia đình Hứa Ái Đảng và Quý Hồng Quân còn ưu ái hơn nữa. Đợt bận rộn , vợ của họ là Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy cũng lên núi hỗ trợ. Hứa Ái Đảng và Quý Hồng Quân thì tính tiền công, vì vốn dĩ họ là công dài hạn cho nhà họ Quý . Tuy nhiên, Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy thanh toán tiền công riêng, cũng như các cô gái khác, đều là tám đồng tiền. các cô gái khác đều thấy rõ, khi Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy trở về khi nhận tiền công, trong tay các cô cũng ôm một túi hoa quả y như , nhưng ngoài hoa quả , còn thêm mấy cân thịt mỡ to tướng!

"Ông chủ bảo trả thêm khoản tiền công nào khác, mà trực tiếp cấp cho mấy cân thịt mỡ để cả nhà tẩm bổ." Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy đều tươi .

Chồng vốn dĩ là công dài hạn. Thế nào là công dài hạn? Tức là dù việc , đều nhận tiền lương cố định. Khi việc thì nhàn rỗi một chút, nhưng khi việc, dù bận rộn đến mấy cũng là trách nhiệm của bản , và sẽ tăng thêm tiền lương.

Tuy tăng tiền lương, nhưng mấy cân thịt mỡ to tướng , thế cũng là một món quà cực kỳ quý giá !

Ai nấy đều thèm thuồng. Gia đình Hứa Ái Đảng và Quý Hồng Quân vốn là những hộ khó khăn bậc nhất trong thôn, nhưng từ khi công dài hạn cho nhà ông Quý, cuộc sống của họ ngày càng da thịt hơn. Vào dịp Tết, sân nhà hai bên còn xây sửa rộng gấp đôi. Trước ngay cả cháo cũng chẳng mà húp, mà giờ đây, thỉnh thoảng còn ăn thịt mỡ. Thực sự nghĩ đến cũng khiến khác ước ao.

Chẳng trách nhà nhà đều mong đến việc cho nhà họ Quý.

Ngoài những thứ đó , Quý Kiến Quân cũng tính toán tiền công cho Cha Quý và Mẹ Quý. Hiện tại, cả hai cụ đều do phụng dưỡng, nhưng khoản tiền công vẫn tính như những khác. Mỗi cụ hai mươi đồng tiền, cũng chẳng là ít.

Tuy mỗi cụ chỉ hai mươi đồng, nhưng gộp cũng là bốn mươi đồng. Điểm mấu chốt là đó Mẹ Quý cũng kiếm một khoản kha khá từ dâu tây và dưa hấu bà trồng. Chúng đều bán chạy, gần như thu về một trăm năm mươi, sáu mươi đồng. Cộng thêm khoản tiền công , tổng cộng dư hơn hai trăm đồng.

Dẫu cho về cơ bản, ông bà cần bỏ tiền mua sắm thứ gì, thế nhưng tiền trong tay thì lòng sợ hãi. Hơn nữa, sức khỏe cũng dồi dào. Cũng bởi vì tiền, tâm trạng Mẹ Quý lên đến nhường nào thì khỏi bàn. Bà còn đặc biệt mua hai cân thịt mỡ ngon nhất mang sang nhà Mẹ Tô trò chuyện, bảo rằng đợt vất vả nhiều, cần ăn đồ ngon để tẩm bổ. Vì Mẹ Quý còn mang theo cả hai cân thịt mỡ ngon nhất sang biếu, Mẹ Tô cũng nhận tấm lòng chân thật của bà . Thế là hai chị em liền hẹn tới khi quả hồng chín cũng sẽ sang giúp việc.

Lúc Quý trở về, Tô đưa cho bà một giỏ trứng gà non. Có điều, Quý chân thành đến thăm, tự nhiên nhận, bởi vì gà nhà bà núi nhiều vô kể, lẽ nào sợ thiếu trứng gà ăn? Hơn nữa, hiện tại bà cũng trực tiếp nấu nướng. Cầm trứng gà về cũng là để cho Đan Hồng tẩm bổ, chi bằng bà tự lên núi nhặt, cần gì mang vác xa xôi đến thế?

Bởi vì trong tay tiền, vì lẽ đó Quý cũng là đặc biệt hào phóng, bà nhất quyết nhận. Mẹ Tô cũng mạnh mẽ giữ , chỉ đưa cho bà hai cân hạt vừng nhà trồng.

“Hạt vừng Đan Hồng thích ăn, thì khách khí với bà thông gia nữa, mang về cho Đan Hồng.” Mẹ Quý . Mẹ Tô thấy bà nhớ tới con gái của , trong lòng cũng là cao hứng. Bà cảm thấy Quý lời là lời khách sáo, bởi lẽ hiện giờ Quý còn nấu ăn thường xuyên, đều dùng đồ ăn do con gái bà chuẩn . Có món gì ngon, bà hẳn sẽ mang về cho con gái, như chẳng chính bà cũng dùng ké ?

Đưa Quý trở , Tô lập tức đem khối thịt mỡ cắt một nửa. Một nửa trực tiếp ninh cùng xì dầu và cải trắng cho bữa tối nay, nửa trực tiếp rán vàng ươm!

Loading...