Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 104: Vợ anh mấy ngày gần đây khẩu vị không được tốt. Bận bịu bảy, tám ngày trời, cuối cùng mới tẩu tán hết sạch số anh đào.

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:56
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả đoàn cũng đều mệt nhoài, rã rời. Quý Kiến Quân trả tiền công cho hai trai và chị dâu. Riêng Tô Tiến Quân thì tính toán, bởi quan hệ giữa thiết hơn nhiều so với em ruột thịt trong nhà; tính toán tiền bạc với Tô Tiến Quân là quá khách sáo, hơn nữa, cũng tuyệt đối sẽ nhận tiền của . Kiến Quân đành cho Tô Tiến Quân một túi đào lớn, để mang về cho vợ ăn. Còn phần Tô bên đó thì cũng cần bận tâm, chuẩn riêng một túi nữa, ngụ ý là bạc đãi cha vợ . Thậm chí còn biếu Chân Miêu Hồng vài cân nữa.

Tô Tiến Quân tủm tỉm, mang một túi về cho vợ con, cũng giúp Kiến Quân đưa một túi khác đến biếu Tô.

Mẹ Tô thấy túi đào lớn như , đúng là loại quả mà bà thích ăn, liền híp cả mắt : "Kiến Quân đúng là cái tính , đào bán chạy thế , mang bán lấy tiền, còn đặc biệt mang cả túi lớn như sang biếu thế ?"

"Lần thì thằng bé nhà bà mang sang một túi dâu tây, giờ thêm cả túi đào to sụ , chắc đến chục cân chứ?"

"Kiến Quân vẫn hiếu thuận như thế. Mẹ cứ giữ ăn , con xin phép về ." Tô Tiến Quân . Mẹ Tô gật đầu để về, đó mang đào nhà. Cháu trai, cháu gái đều thích ăn, bà cũng chia cho bọn trẻ một ít, còn cất ngăn kéo khóa , định để dành ăn dần.

Mấy ngày miệt mài buôn bán, cả Quý Kiến Quân lẫn ông Tần đều phơi nắng đến đen sạm trông thấy. Có điều, ông Tần vốn dĩ da ngăm đen nên rõ sự đổi lắm, còn Kiến Quân thì khác biệt hơn nhiều.

"Anh trả tiền công cho ông Tần ?" Tô Đan Hồng hỏi. "Trả , đưa ông ba mươi đồng." Quý Kiến Quân đáp. Mấy ngày nay ông Tần quả thực vất vả nhiều. Mà ba mươi đồng tiền công cũng là ít ỏi gì, xăng dầu đều do chi trả cả. Ông Tần chỉ việc giúp khuân vác và bán hàng, mấy ngày đút túi ba mươi đồng, ngay cả lương tháng của Quý Kiến Văn giờ cũng chẳng ngần .

"Vợ ơi, chúng thu lời tổng cộng là bao nhiêu?" Quý Kiến Quân rửa mặt hỏi. "Trừ tiền vốn ban đầu, lời ròng cũng hơn bốn trăm đồng đấy ." Tô Đan Hồng đáp.

"Nhiều đến thế ư?" Kiến Quân sững sờ, vui vẻ reo lên.

Tuy ngày nào cũng tiền tiền , cũng ít, nhưng thật sự ngờ nhiều đến !

" đấy, bộ đều là công mang về cả." Tô Đan Hồng vẻ mặt ngạc nhiên của , cũng cảm thấy buồn , trêu chọc .

Hơn bốn trăm đồng, thực tế cũng ngang ngửa với một bức thêu nhỏ mà cô bỏ công thêu, nhưng đối với Kiến Quân nhà cô mà , đây quả thực là một khoản thu nhập hề nhỏ. Theo Tô Đan Hồng thấy, đào nhà cô sở dĩ bán chạy như tôm tươi thế là bởi cô bán rẻ hơn một chút. Quả nào quả nấy đều ngọt lịm, ăn cho sức khỏe. Ngay cả cô cũng thích, trong tủ lạnh trữ sẵn một ít, định để dành ăn dần.

Có điều xét theo mặt bằng giá cả bây giờ, cho dù đào ngon đến mấy thì cũng cái giá của nó. Vì lẽ đó, dù cảm thấy thiệt thòi một chút, Tô Đan Hồng cũng hề cảm thấy tiếc nuối gì.

Quý Kiến Quân thì bắt đầu tính toán sổ sách. Anh trả công cho hai cả cùng hai tổng cộng hai mươi đồng, còn cha , mỗi cũng mười đồng, là bốn mươi đồng. Thêm nữa, ông Tần cũng ba mươi đồng tiền công, các khoản chi phí xăng dầu, tổng cộng cũng ngót nghét hơn một trăm đồng.

Vì lẽ đó, tổng cộng gần như thể thu về hơn năm trăm đồng.

Đương nhiên, phần Tô Tiến Quân mang bán ở cửa hàng cũng thu lời thêm mấy chục đồng nữa.

"Giá bán đào năm tới thể sẽ cao hơn nhiều." Tô Đan Hồng đang tưới cây cảnh, mỉm .

Kiến Quân thu xếp xong công việc, ngẩng đầu đáp lời vợ: "Uhm, năm hãy bàn. Em đấy thôi, là khách quen, hôm qua mua hôm nay đến. Thậm chí mua cả sọt lớn, là để mang về cơ quan đơn vị mà phân phát cho em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-104-vo-anh-may-ngay-gan-day-khau-vi-khong-duoc-tot-ban-biu-bay-tam-ngay-troi-cuoi-cung-moi-tau-tan-het-sach-so-anh-dao.html.]

Một lẽ là năm nay đào trúng mùa, quả nào quả nấy thơm ngon, mặt khác giá bán cũng quá cao. Bởi , chẳng trách chúng bán chạy đến .

Tô Đan Hồng nghĩ thầm, nếu thì càng ngày càng mệt mỏi, cô cũng chẳng vất vả kiếm thứ tiền . đàn ông mà, cũng cần gian để phát huy hết sức , chẳng thể nào phủ quyết ý chí của . Dù cho mệt mỏi chút đỉnh, cũng gánh vác thôi.

Nếu như thực sự gánh vác nổi, buổi tối trở về sẽ còn sức mà quấn quýt bên cô. rõ ràng là vẫn cứ trêu chọc cô đến mức thể chịu nổi, thì mệt chút nào.

Bán xong đào, Quý Kiến Quân coi như tạm thời rảnh rỗi hơn đôi chút. Bởi vì thấy lợi ích từ việc trồng trọt, ngay đó mang theo Hứa Ái Đảng cùng Quý Hồng Quân bón thúc, tưới tắm cho cây đào. Hiện tại cây đào cần nghỉ ngơi để lấy sức, chỉ còn việc tưới nước giữ ẩm là chính.

Có điều công việc vốn dĩ do Hứa Ái Đảng và Quý Hồng Quân đảm nhiệm, thể để Kiến Quân tự tay ? Bận rộn mấy ngày nay tuy rằng tiền lương của họ đều tăng, thế nhưng ngày cuối cùng hết bận, mỗi cũng ôm vài cân đào về. Đó cũng là phần công sức vất vả của họ, dù , họ là công cho nhà họ Quý, đây là việc trong phận sự. Dù bận rộn đến mấy, họ cũng chẳng than trách nửa lời.

Bởi vì việc cho nhà họ Quý, thực sự là một cơ hội hiếm . Chẳng đến đào năm nay vợ con họ hưởng, chính là một đoạn thời gian , dâu tây ở vườn nhà má Quý chín rộ, cũng cho mỗi mấy cân mang về nhà.

Những thứ đều xem như là phúc lợi dành cho công. Lúc khi bước tháng Sáu, thời tiết càng ngày càng nóng, đặc biệt là thời điểm đến cuối tháng Sáu gần tháng Bảy. Tô Đan Hồng cũng còn chút tinh thần nào, ôm Nhân Nhân nhỏ cũng nóng đến nỗi chẳng còn thiết tha gì việc nhà. Yên Nhi cũng lẽo đẽo theo .

"Mợ ơi, ăn dưa hấu ạ!" Yên Nhi với cô.

Tô Đan Hồng : "Vậy thì đây xem dưa chín tới để hái nhé."

Gần đây cô đều chút biếng ăn, dưa hấu nhà đều là Quý Kiến Quân chăm sóc cẩn thận. Tô Đan Hồng mấy ngày chẳng ghé .

Có điều Yên Nhi thì thường xuyên theo chú ba đây, ngày nào cũng nghĩ đến chuyện ăn dưa hấu.

Dáng vẻ dưa hấu ở hậu viện tươi lạ thường, mấy quả cũng lớn. Nhìn vẻ ngoài , chắc mấy hôm nữa mới hái .

"Dưa hấu!" Yên Nhi dưa hấu lớn, thèm ăn .

"Chưa chín con, đợi thêm mấy hôm nữa nhé." Tô Đan Hồng .

Gần đây ít cây trái núi đua nở hoa . Quý Kiến Quân mấy ngày nay tất tả cùng ông Tần học hỏi kỹ thuật nuôi ong. , ông Tần, chiến hữu cũ của Kiến Quân, quả là một thông tuệ, việc gì cũng . Có điều, kỹ thuật nuôi ong mà Kiến Quân theo học từ ông Tần, mà là từ phụ của ông .

Tuổi của cụ Tần so với ba Quý còn lớn hơn một chút, cụ nuôi ong chuyên nghiệp mấy chục năm. Ấn tượng của cụ đối với Quý Kiến Quân là , khi Kiến Quân đến học hỏi cách nuôi ong, cụ dốc hết tâm huyết để chỉ dạy. Chờ Quý Kiến Quân học , cụ còn cho hai thùng ong mật miễn phí, để mang về chăm sóc, gây giống. Quý Kiến Quân cũng khách khí với cụ, nhận hai thùng ong mật . Sau khi mang về thì trực tiếp đặt lên núi, hơn nữa còn mấy cái thùng ong chuyên dụng.

Đàn ong mật thường dễ dàng xây tổ ở một chỗ cố định, nhưng rõ ràng là chúng yêu thích mảnh núi . Sau khi xác định thể xây tổ an , chỉ trong một ngày an cư lập nghiệp, đó cấp tốc bay hái hoa, mang về ủ mật.

Bởi vì nguồn hoa bên trong vườn trái cây phong phú, chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, Quý Kiến Quân thu vài cân mật ong nguyên chất. Anh lưu một bình để ba Quý, má Quý pha nước uống. Còn đều cầm xuống núi, vì mấy hôm nay vợ biếng ăn, nên chắc sẽ thích thứ nước mật ong ngọt ngào .

Loading...