Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 103: Gia đình nhà họ Quý được mùa
Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:21:55
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong một đêm, sang ngày hôm ít dâu tây chín. Tô Đan Hồng hái hết dâu tây, chờ hai mang thịt qua, cô liền đưa cho hai một phần mang cho chị dâu hai ăn, còn một phần là cho Chân Miêu Hồng ở trấn , mỗi hơn một cân.
Dâu tây ở vườn chín rộ, còn những luống dâu Quý trồng triền núi tuy muộn hơn mấy ngày nhưng cũng nối tiếp mà chín đỏ. So với việc Tô Đan Hồng chỉ trồng chơi mấy luống nhỏ để cả nhà ăn, thì Quý mới là ăn lớn, hơn nữa bà còn chăm sóc tỉ mỉ vô cùng, thành thử vụ dâu tây sai trĩu quả.
Một bà hái xuể, đành nhờ đến Thạch Đầu, cùng hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc. Bà với bọn trẻ, nếu chịu khó giúp hái ba ngày sẽ trả một hào tiền công, tính mỗi ngày là một phân ba, quả là ít chút nào.
Vừa thấy tiền công, ba đứa nhỏ lập tức hăng hái mặt. Bảy giờ đến trường, nhưng hơn năm giờ sáng chúng rời giường. Trời hửng sáng, bọn trẻ thoăn thoắt hái dâu từ hơn năm giờ cho đến sáu giờ rưỡi. Động tác nhanh nhẹn giúp Quý vơi nhiều gánh nặng, mà ba đứa nhỏ cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Trong mấy ngày hái dâu tây , Tô Đan Hồng bảo bọn trẻ mang cặp sách sang nhà . Sau khi hái xong dâu tây, chúng sẽ ăn bữa sáng tại nhà cô, mang theo một ít dâu tây quà vặt học.
Ba đứa nhỏ mừng rỡ mặt, bởi vì thím ba (Tô Đan Hồng) bữa sáng ngon phong phú, mỗi ngày đều đổi món đa dạng. Khi thì là cháo sườn, khi thì cháo hầm xương, đôi khi là món ăn kết hợp, hoặc cháo thịt nạc, cả món trứng xào thịt thơm lừng nữa.
Ăn xong bữa sáng tươm tất, mỗi đứa hớn hở mang theo một rổ dâu tây nhỏ để mang đến lớp.
Cả ba đứa đều em họ Tiểu Yên Nhi là con gái ruột của thím ba, nhưng bọn trẻ đều vô cùng ao ước giống Tiểu Yên Nhi còn ngây thơ chuyện, vì chúng cũng ở mãi trong căn nhà của thím ba.
Bởi vì Tô Đan Hồng nấu bữa sáng quá đỗi ngon lành, ba đứa trẻ cứ đúng giờ là chạy sang đây. Chúng việc cũng chăm chỉ, vì càng thì bụng càng đói, đến bữa thể ăn nhiều hơn một chút.
Mùa dâu tây chín rộ nhất chỉ kéo dài hơn một tuần. Suốt tuần , mỗi ngày đều mấy sọt dâu tây đầy ắp, Tô Đan Hồng liền nhờ Tô Tiến Quân bán giúp ở cửa hàng của . Nhờ hương vị thơm ngon, cùng việc trái cây lúc bấy giờ cũng còn quá hiếm, hơn nữa dâu tây mọng nước, ít mua đều trở thành khách quen.
Nhờ thêm mặt hàng dâu tây, cửa hàng của Tô Tiến Quân càng tấp nập khách khứa hơn. Cộng thêm gà, trứng gà cùng rau dưa tươi mới và cá tươi do nhà tự đánh bắt, việc ăn càng thêm phần khấm khá.
Việc buôn bán thuận lợi, Tô Tiến Quân vẫn giữ vững sự cẩn trọng, để xảy bất kỳ sai sót nào. Anh đều báo cáo rõ ràng khoản thu chi với Quý, ngay cả việc buôn bán của với em gái (Tô Đan Hồng) cũng nắm rõ, càng cần đến Quý, từng phân từng hào đều rành mạch.
Mỗi ngày, sẽ lái xe ba bánh thôn, đó cùng Quý chuyện ăn, thanh toán tiền lời cho một ngày.
Mẹ Quý là từng trải, bà hái nhiều ít dâu tây trong lòng đều rõ như lòng bàn tay. Dù quá cụ thể từng quả, nhưng bà cũng ước chừng bao nhiêu.
Thế nên mỗi ngày tính toán tiền bạc với Tô Tiến Quân, bà đều đỗi hài lòng, bởi vì so với ước tính trong lòng bà, tiền nhận còn cao hơn một chút. Điều cho thấy hai của Tô Đan Hồng hề ăn bớt một đồng xu nào của bà.
Mẹ Quý định trả tiền công cho (vì giúp bán dâu tây), nhưng Tô Tiến Quân vội vàng xua tay: “Cái thím ạ, cháu còn nhờ mấy sọt dâu tây của thím để ăn đấy, lấy tiền công thì ngại quá!”
Ấn tượng của Quý đối với Tô Tiến Quân càng thêm . Bà với : “Tiến Quân , mấy ngày nữa thu hoạch đào, cháu sang đây giúp nhé.” “Thím cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ sang phụ giúp. cháu cố gắng xong việc ở cửa hàng sớm , nếu vợ cháu trông con lo cửa hàng thì xoay sở kịp.” Tô Tiến Quân đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-103-gia-dinh-nha-ho-quy-duoc-mua.html.]
“Không thành vấn đề.” Mẹ Quý thực sự hài lòng. Anh hai của Đan Hồng cũng là thương yêu vợ con, bà quý những đàn ông nghĩ cho gia đình như .
Sau khi tính toán xong với Tô Tiến Quân, Quý đến chia tiền với Đan Hồng. Bà rõ với Đan Hồng, mỗi một nửa. Mặc dù dâu tây đều là do Quý tự tay chăm sóc, nhưng bà thể nào cho Đan Hồng tiền . Mẹ Quý cũng hề cảm thấy thiệt thòi. Trong lòng bà hiểu rõ, nếu sự hỗ trợ từ Đan Hồng, bà cũng khả năng chăm sóc dâu tây đến . Bà việc đồng áng bao nhiêu năm, lẽ nào còn năng lực của bản đến ?
Chỉ dựa sức bà, cho dù đất màu mỡ đến mấy cũng tuyệt đối thể trồng những luống dâu tây mắt ngọt ngon như thế. Vì , tiền Quý đưa cho Đan Hồng cũng là tự nguyện.
Hơn nữa, vợ của thằng ba (Kiến Quân) chính là khiến bà thật sự mực yêu quý. Đưa tiền cho Đan Hồng, bà hề chút bất mãn nào. Nhìn xem, mỗi ngày bọn trẻ Thạch Đầu, Hiểu Trân, Hiểu Ngọc đều sang đây ăn sáng. Bà là bà nội, mấy đứa nhỏ đều là cháu trai, cháu gái của bà, tất nhiên bà yêu thương. nếu thật lòng, Đan Hồng cũng chỉ là thím của bọn trẻ, hề nghĩa vụ gì.
Thế nhưng Đan Hồng bận tâm đến chuyện đó, hết lòng vì gia đình mà chăm sóc, mỗi ngày đều nấu những bữa ăn thật ngon cho bọn trẻ ăn đến no bụng, ngay cả ruột của chúng cũng chắc bằng. Lại còn Tiểu Yên Nhi, lớn lên thực khỏe mạnh, xinh xắn, hơn nữa còn dạy dỗ ngoan ngoãn, gặp liền mỉm chào hỏi, miệng lưỡi ngọt ngào. Mẹ Quý cảm thấy tìm con dâu nào hơn vợ của Kiến Quân.
Lại tiếp, quả là mồ mả tổ tiên nhà họ Quý phù hộ, là phúc báo từ Kiến Quốc khi tham gia bảo vệ đất nước. Nếu thì tìm một nàng dâu khéo léo chu đáo đến thế?
Hơn nữa, dù chia một nửa cho Đan Hồng, nhưng mỗi ngày Quý cầm trong tay cũng hơn ba đồng bạc. Một ngày hơn ba đồng, là một tháng Quý hơn một trăm đồng.
Đối với Quý mà , đó quả thực là một con khổng lồ.
Phía còn một vạt dưa hấu, vụ Quý trông cũng ít, đến lúc đó chắc chắn thu về một khoản đáng kể!
Bà Quý ngày nào cũng phơi phới tinh thần.
Dần dà, những trái đào cũng chín rộ. Cứ hái mẻ nào, Quý Kiến Quân và ông Tần tức tốc đánh xe tải lớn chở thẳng thành phố Giang Thủy bán ngay trong ngày.
Họ còn cẩn thận mang theo cả cân và tiền lẻ nữa chứ.
Hai lái xe tải lớn về Giang Thủy, ở nhà tất bật hái tiếp. Cứ thế, hái xong chờ sáng mai, Quý Kiến Quân và ông Tần lên đường. Cứ về về trong ngày như , hai lo việc bán buôn, còn cả nhà thì chuyên tâm hái quả.
Chiếc xe tải lớn của ông Tần cứ thế vườn trái cây nhà họ Quý, động tĩnh nhỏ. Nhất là khi đào chín, hái bán ở thành phố Giang Thủy, cả thôn ai nấy cũng đều ngưỡng mộ mặt.
Đặc biệt là mấy nhà cũng trồng cây ăn quả, nhưng năm nay thu hoạch chẳng bao nhiêu, cảnh họ chỉ đó mà thèm đến đỏ mắt.
Thèm thì thèm thật đấy, nhưng giờ ai dám nhòm ngó vườn trái cây nhà Quý Kiến Quân? Chưa đến em của đông tới ba, bốn , riêng Kiến Quân thôi cũng đủ sức đọ mấy gã. Lại còn em ruột bên nhà vợ Tô Đan Hồng, Hứa Ai Đăng bây giờ coi như công cho nhà họ, cả ông Tần chuyên buôn trái cây, cũng ít thanh niên trai tráng theo hỗ trợ nữa chứ.
Đan Hồng còn nuôi mấy con ch.ó dữ tợn, mấy ngày nay chúng lớn phổng phao như thổi, trông cứ như mấy con bê con . Răng nanh sắc nhọn đủ trẻ con thét. Đại Hắc mà lượn một vòng, ai thấy chẳng lạnh gáy mà lùi bước?