Tiểu Thư Xuyên Về Năm 80: Nhật ký làm giàu - Chương 10: Mẹ Chồng Nàng Dâu Nhà Họ Quý Đại Chiến

Cập nhật lúc: 2025-08-25 07:09:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thêu thùa kiếm tiền ư?" Phùng Phương Phương còn hết hoài nghi, tiếp lời: "Vậy cô thêu cái gì, cho xem thử ?"

"Bức thêu hạc mừng thọ sớm đưa cho chị Hồng . Chị nếu xem, thì sáng mai qua nhà mà xem." Tô Đan Hồng .

Phùng Phương Phương lời đồng ý, bấy giờ mới lòng gật đầu. Ánh mắt nàng lia tới miếng thịt heo cùng mấy khúc xương sườn Tô Đan Hồng đang cầm tay, liền hỏi: "Cái cô lấy ?"

"À, chẳng kiếm ít tiền ? Liền tiện thể mang sang hiếu kính ông bà một ít." Tô Đan Hồng mỉm giải thích.

Ông bà Quý vốn quá tằn tiện, nàng sang đây, bàn ăn chỉ dọn độc một đĩa dưa muối với vài hạt lạc rang, nàng đành lòng.

Phùng Phương Phương , ngoài miệng gì, nhưng trong lòng khẩy: Làm màu cho ai xem chứ?

Tô Đan Hồng gả về ba năm, cha chồng còn nhờ cô một chén cơm, bát nước nào. Bây giờ bày đặt bộ tịch, xem cô diễn trò bao lâu? Tuy nhiên, những lời Phùng Phương Phương chỉ dám giữ kín trong bụng. Tô Đan Hồng cũng chẳng loại hiền lành gì, nàng cần thiết xé toạc mặt với cô . Ngày mai, còn xem cô ăn để kiếm tiền nữa chứ!

"Ăn thịt! Ăn thịt! Con ăn thịt!" Thằng Hầu Oa Tử hai mắt chằm chằm món thịt, ré lên.

"Cái thằng ranh con la hét cái gì mà la hét? Cái là thím ba con mua biếu ông bà, phần con !" Phùng Phương Phương tức giận quát.

Vừa lời đó, sắc mặt Quý liền lắm. Bà trừng mắt Phùng Phương Phương, đưa mắt về phía Tô Đan Hồng, đang định vài câu thì bất ngờ cô con dâu thứ ba lên tiếng:

"Hầu Oa Tử ăn thịt ? Vậy thì gọi 'thím ba' nhé. Thịt là thím ba mang về hiếu kính ông bà con đấy."

"Thím ba!" Thằng Hầu Oa Tử liếc Tô Đan Hồng một cái, đó dùng hết sức bình sinh mà ré lên. Đừng tưởng nó còn nhỏ, nhưng thằng bé cũng thím ba chẳng lành gì, lúc nào cũng trừng mắt nó. Cơ mà thịt để ăn thì chuyện coi như bỏ qua hết!

"Mẹ, Hầu Oa Tử ăn, cứ để nó ở ăn cơm . mà ông bà cũng đừng quá tằn tiện nha." Tô Đan Hồng với ông bà Quý.

"Được!" Mẹ Quý sửng sốt một chốc mới kịp hồn, gương mặt tươi rạng rỡ đáp.

Phùng Phương Phương Tô Đan Hồng mà cứ như thể thấy quỷ. Mẹ Quý còn thể từ từ tiếp nhận sự đổi , chứ nàng thì mới chứng kiến sốc đến sững sờ. Nàng bao giờ đặt em dâu mắt, vốn nghi ngờ hôm nay cô dễ chuyện , còn chẳng thèm đấu khẩu với . Giờ đây, cô còn đồng ý cho con ăn thịt ư?

Phùng Phương Phương đĩa thịt bày bàn, trong lòng dấy lên một nỗi nghi ngờ mơ hồ, lẽ món vấn đề? Mẹ Quý thấy thế liền : "Con đừng bận tâm chuyện bếp núc nữa, qua đây ăn chung cho bạn." Bà mật giữ Tô Đan Hồng dùng cơm.

"Dạ thưa , con dám phiền ạ, con cũng chút quà biếu cho ba bên nhà, định ghé qua gửi về." Tô Đan Hồng lấy từ trong túi một hộp kem dưỡng da cùng một lọ dầu xoa. "Giờ trời đông, ba hai nhớ giữ gìn sức khỏe, cái thoa sẽ đỡ khô da. Ba cứ cầm lấy dùng ạ." "Ôi chao, ba con với gì cần đến loại kem dưỡng da quý giá thế . Con cứ mang về mà dùng , Đan Hồng." Mẹ Quý vội vàng , chút ái ngại.

"Con cũng ạ, cứ giữ lấy mà dùng, con xin phép về ." Tô Đan Hồng đặt đồ , đợi lớn trả lời vội vã rời . Phùng Phương Phương theo bóng lưng của thím ba, gương mặt dịu dàng đến lạ lùng, trong lòng khỏi cảm thấy khó tin.

"Mẹ, vợ chú ba ạ? Cứ như thể đổi một khác ?" Tô Đan Hồng khuất bóng, Phùng Phương Phương cần che giấu sự ngờ vực của , thấp giọng hỏi.

"Con mau giặt giũ , vợ thằng ba giờ điều hơn nhiều , con cũng đừng mang ánh mắt cũ mà soi xét nó nữa." Mẹ Quý khéo léo đuổi con dâu. Vợ thằng ba tuy gây sự thật, nhưng tính tình thẳng tuột như ruột ngựa, giống như đứa con dâu cả , trong bụng những toan tính. Phùng Phương Phương liếc mắt một cái, liền đánh bạo : "Mẹ ơi, mặt thằng Hầu Oa Tử , nứt nẻ vì lạnh hết . Nếu với ba dùng kem dưỡng với dầu xoa , là cho thằng Hầu Oa Tử ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xuyen-ve-nam-80-nhat-ky-lam-giau/chuong-10-me-chong-nang-dau-nha-ho-quy-dai-chien.html.]

Thằng bé Hầu Oa Tử, nhận tín hiệu từ , vội vã léo nhéo: "Bà nội, cho con, cho con dùng với ạ!"

Mẹ Quý khuôn mặt nhỏ nhắn của cháu trai, đúng là gió rét tạt cho đỏ ửng cả lên, liền : "Vậy con giặt quần áo , lát nữa về đón nó thì qua mà lấy."

Phùng Phương Phương , vui vẻ cầm mớ quần áo dơ giặt, còn quên nịnh nọt hỏi: "Mẹ quần áo gì cần giặt ạ? Con giặt một thể luôn cho."

"Không ." Mẹ Quý đáp. Phùng Phương Phương tự giặt giũ, ngờ chỉ ghé qua một lúc mà kiếm món hời lớn, nhưng lúc về đón con, thằng Hầu Oa Tử ăn no căng bụng, mà lọ dầu xoa thì nó cũng Quý thoa lên mặt , chẳng còn chút nào cho chị .

"Đem hộp dầu xoa về thoa cho thằng Hầu Oa Tử con." Mẹ Quý lúc mới đưa cho Phùng Phương Phương một hộp dầu xoa còn .

Phùng Phương Phương ban đầu còn tưởng cả hai hộp đều sẽ thuộc về , nhưng thôi, hời một hộp dầu xoa cũng tệ. Phải rằng hộp cũng tốn đến bảy hào bạc đó, tiếc tiền nên cô bao giờ dám mua !

Tiễn vợ chồng thằng cả , Mẹ Quý liền cầm hộp kem dưỡng da còn sang nhà thằng hai, đưa cho con dâu thứ hai, Quý Mẫu Đan, dặn dò: "Giữ lấy cho hai đứa Hiểu Trân, Hiểu Ngọc thoa mặt đấy nhé." Quý Mẫu Đan mắt sáng rỡ, thốt lên: "Cảm ơn ! Mẹ tự dưng mua kem dưỡng da ạ, cái rẻ đấy!"

"Đan Hồng nó kiếm tiền, mua biếu ba . Chúng dùng nên đưa cho thằng Hầu Oa Tử một hộp dầu xoa ." Mẹ Quý giải thích.

Quý Mẫu Đan sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Tô Đan Hồng kiếm tiền ư? Em kiếm bằng cách nào ạ?"

"Đan Hồng nó thêu thùa kiếm tiền đó. Mai con xong việc nhà thì qua xem một chút , rủ vợ thằng cả cùng, hai đứa cùng một lượt cho tiện, đỡ đứa đứa nọ sang." Mẹ Quý . "Dạ, mai con sẽ cùng với chị dâu cả ạ! Mà đúng , Tô Đan Hồng kiếm bao nhiêu tiền thế ạ?" Quý Mẫu Đan hỏi dồn, cô thật sự xem Tô Đan Hồng thêu thùa cái gì mà kiếm nhiều tiền như ? Chắc hẳn là một khoản kha khá mới dám bỏ tiền mua kem dưỡng da cho ba chồng chứ!

"Một trăm đồng." Mẹ Quý .

"Một trăm đồng?!" Mắt Quý Mẫu Đan trợn tròn, hít một thật sâu. "Mẹ nhầm đấy chứ? Con bé đó đến kim chỉ còn phân biệt , gì đến thêu hoa mà kiếm cả trăm đồng?"

"Được thì mai qua sẽ rõ!" Mẹ Quý tức giận , giọng phần bất mãn.

"Mai con nhất định !" Quý Mẫu Đan lòng nóng như lửa đốt. Tô Đan Hồng kiếm một trăm đồng, , tự nhận hai về may vá trong làng, lẽ kiếm hai ba trăm đồng ? Ai dám tranh giành vị trí một với cô chứ?

Cầm thịt heo cùng xương sườn đến nhà đẻ, Tô Đan Hồng hề rằng chị em dâu bên chồng thành kiến lớn như đối với việc cô dựa thêu thùa mà kiếm lời. Nàng càng ngờ, về đến nhà đẻ chứng kiến cảnh đại chiến chồng nàng dâu.

Mẹ cô đang đè chị dâu hai lắm lời của cô xuống đất, giật tóc chị , trong miệng ngừng mắng chửi thô tục: "Mày cái đồ đĩ thoã, nhà họ Tô gì nên tội với mày mà mày dám ngoài lang chạ hả? Tao đánh gãy chân cái loại đĩ điếm nhà mày!"

Sống hai đời , đây là đầu tiên Tô Đan Hồng chứng kiến cảnh tượng , nàng ngẩn cả , mãi nửa ngày mới định thần , vội vàng : "Mẹ ơi, đừng đánh nữa! Mau dậy ạ!"

"Con tránh ! Ta đánh c.h.ế.t cái thứ dám đội nón xanh cho nhà họ Tô !" Mẹ Tô hất tay cô , miệng vẫn ngớt lời mắng chửi.

"Em chồng, mau kéo ! Mau kéo ! Em ngoại tình, đều là tự đa nghi thôi!" Chị dâu Tô chật vật vùng vẫy nhanh chóng kêu lên.

Loading...