Giang Xuyên nhiệm vụ trở về, cuối cùng thể ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, Đỗ Vãn Thu nhân cơ hội lấy lòng .
Nào thì nấu ăn, nào thì giặt quần áo, bưng rót nước cho , chỉ còn thiếu mỗi bón Giang Xuyên ăn nữa thôi.
Cô càng ân cần, da đầu Giang Xuyên càng tê dại.
Trước Đỗ Vãn Thu phụ thuộc chuyện , nhiều chuyện cũng chỉ thuận tay giúp.
bây giờ vị trí hai đảo ngược, chăm sóc trở thành , sự chu đáo của cô chỉ khiến Giang Xuyên cảm thấy áp lực.
Có một , lúc Đỗ Vãn Thu giặt giày giúp Giang Xuyên, Giang Xuyên vội vàng ngăn .
"Em chỉ cần chăm sóc cho con là , việc của sẽ tự ."
"Em là vợ của , đây là việc em nên ."
Giang Xuyên hít sâu một , cứng ngắc : “Vợ là bảo mẫu.”
Đỗ Vãn Thu hiểu: “Người khác đều như mà, đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm, cho em những việc thì em gì?"
Giang Xuyên trả lời câu hỏi , chỉ Đỗ Vãn Thu chăm sóc.
Lúc khiến nảy sinh ý định chạy trốn.
"Em gì thì , nếu việc gì thì sang nhà bên cạnh chuyện với chị dâu Vương."
Chỉ cần em đừng lảng vảng mặt là , Giang Xuyên nghĩ.
Anh thẳng nhà bế đứa bé, mặc kệ phản ứng của Đỗ Vãn Thu.
Ý là cơ?
Lẽ nào một sống sờ sờ như , hấp dẫn bằng một đứa bé?
Trong lòng cô tức giận, nhưng dám bộc phát ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đỗ Vãn Thu hiểu rõ, Giang Xuyên là chỗ dựa duy nhất của cô .
Cô lạnh lùng đứa bé trong lòng Giang Xuyên, nếu thấy nó còn chút lợi ích, cô bỏ thứ phiền toái từ lâu .
Giang Xuyên phát hiện Đỗ Vãn Thu tã sạch cho đứa bé, trong lòng ý kiến, nhưng tiếp xúc nhiều với Đỗ Vãn Thu, nên đành tự cho đứa bé.
So với lúc ban đầu, giờ thành thạo.
Nếu để thấy, còn tưởng là cha ruột của đứa bé.
Nhìn thấy m.ô.n.g đứa bé lau sạch, Giang Xuyên nhíu mày, ngay cả một đứa bé cũng chăm sóc , cả ngày cô bận rộn cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-xinh-dep-nuoi-con-chong/chuong-127.html.]
Đỗ Vãn Thu suy nghĩ của Giang Xuyên, vẫn còn đang đắc ý.
Giang Xuyên thể vì đứa bé đến bước , căn nguyên cũng là mặt mũi của cô .
Nói trong lòng cô , một chút cô cũng tin.
Nét mặt cô đổi, sự bực bội biến mất, ánh mắt tràn ngập nụ .
Bởi vì cửa khóa, Giang Mục tới nhà ngang, thấy chính là cảnh tượng .
Con trai nhà đang tã cho đứa con hoang, Đỗ Vãn Thu ở bên cạnh, giống như chuyện gì.
Từ nhỏ đến lớn con trai của bà chịu khổ như bao giờ!
Bà tức giận đến mức gần như bùng nổ.
Đỗ Vãn Thu đầu , thấy im ở cửa, dọa sợ hết hồn.
"Mẹ, đến đây từ lúc nào, gì?"
"Nếu mà đến, còn cô ngược đãi con trai ."
Giang Xuyên đau đầu : "Chỉ là tã thôi mà, là ngược đãi?"
“Trước ở nhà con cần gì cả, bây giờ tã giúp , khác gì đ.â.m lòng của !"
Mẹ Giang đau lòng vô cùng, bà nỡ để con trai bất cứ công việc bẩn thỉu, nặng nhọc nào cả, khó khăn lắm mới nuôi con khôn lớn, nó việc cho khác!
Bà trừng mắt Đỗ Vãn Thu : "Còn mau giúp, đây là con của cô, là con của nó hả?"
“Con và A Xuyên là vợ chồng, con của con là con của ?”
"Cô tự hỏi lương tâm của thử xem, đây thật sự là con của nó ư? Người khác lòng , cô đừng mà đằng chân lân đằng đầu!"
Đỗ Vã Thu hòa nhã : “Có một việc thể phân chia quan hệ huyết thống ."
"Đó là bởi vì cô đuối lý! Cho dù cùng quan hệ huyết thống, cô cũng thể ỷ nhà họ Giang chúng , nếu cùng quan hệ huyết thống, còn đến mức nào!"
Mẹ Giang càng càng kích động, nếu như còn một tia lý trí, bà đánh cho Đỗ Vãn Thu một trận .
Người đúng là vô lương tâm, A Xuyên giúp đỡ cô nhiều như , cô để A Xuyên lau m.ô.n.g cho con của cô !
Nghe thấy tiếng động, chị dâu Vương ở nhà bên cạnh thò đầu qua xem, Đỗ Vãn Thu vội vàng đóng cửa .
Không xung quanh bao nhiêu ?
Đỗ Vãn Thu mất mặt nữa, chỉ thể hạ thấp , chủ động nhận sai: “Mẹ, chuyện là của con."
"Đương nhiên là của cô! Nếu cô rửa sạch sẽ cho con , con trai cần tự chắc?"