Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 9.3
Cập nhật lúc: 2024-11-11 23:31:08
Lượt xem: 8
Nàng luôn luôn nghĩ vì sao nhiều như vậy năm bọn họ không về thăng nàng – dù chỉ là một cái liếc mắt, nghĩ rất nhiều. Trước khi c.h.ế.t tiểu Thiên Diệp vẫn oán hận bọn họ, còn tưởng rằng phụ mẫu mình không thương mình, không nghĩ tới là do nguyên nhân này.
Vực sâu hỏa diễm ở rìa Tây sa mạc, Độc Cô Thiên Diệp từng nghe Hác Bằng Du, hỏa diễm nơi đó vạn năm qua chưa từng tắt, cho dù có là cấp bậc thần hoàng, cũng không dám tùy tiện đi xuống. Nhưng đối với nàng mà nói, hỏa diễm đều là thứ yếu, không có hỏa diễm gì dám ở giương oai trước mặt Viêm. Giờ chủ yếu là phù trận trấn áp, nó có thể làm cho phụ thân không bị c.h.ế.t cháy, lại khiến ông ấy khó chịu, chắc chắn không dễ loại bỏ.
Nhưng nàng học trận pháp cũng không phải đặc biệt giỏi, nếu muốn cứu Độc Cô Dật Hiên ra phải suy nghĩ biện pháp cẩn thận.
Mà mẫu thân, bị người thần điện trấn áp tới nơi nào cũng không biết, muốn cứu bà, còn cần đi thần điện tìm kiếm manh mối.
Trừ bỏ thần điện cũng chỉ có người thủ hộ không gian, chắn chắn bọn họ sẽ không nói với nàng. Một khi đã như vậy, nàng sẽ đi thần điện tìm tin tức! Nhưng lúc này còn rất nhiều có chuyện cần nàng đi giải quyết.
Nguyện vọng cuối cùng của Mạc gia là có thể trở về, chuyện của Phong gia cũng phải giải quyết, Độc Cô Vân Hằng cần Hỏa Long đan - bây giờ nàng còn chưa thể luyện chế, thời gian khẩn cấp, nàng phải mau chóng đề cao cấp bậc luyện đan của nàng. Cha mẹ chờ nàng đi cứu, còn có thần điện, làm ra chuyện như vậy với cha mẹ nàng, không thể tha thứ!
Đối với gia tộc Độc Cô, Độc Cô Thiên Diệp không biết đối mặt thế nào. Bọn họ từng muốn g.i.ế.c mình và mẫu thân, chỉ vì thân phận mẫu thân không xứng với phụ thân, mà nàng là một phế vật không thể tu luyện! Cùng lúc đó, bọn họ cũng hết sức bảo vệ tánh mạng phụ thân mẫu thân. Hơn nữa nhìn dáng vẻ tam bá, trong gia tộc cũng có mấy người quan tâm nàng.
Nếu mình lấy thân phận một phế vật về, không biết sẽ là dáng vẻ gì nữa ?
"Chủ nhân là tuyệt nhất, tiểu Đằng tin tưởng chuyện gì chủ nhân cũng có thể làm được. Tiểu Đằng có thể giúp chủ nhân đánh người xấu!" Cảm nhận được tâm trạng của Độc Cô Thiên Diệp trầm xuống, Đằng Hoàng giật giật cánh hoa hoa nhỏ của nó, lại nở ra một đóa hoa nhỏ làm Độc Cô Thiên Diệp vui vẻ.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn Đằng Hoàng, nói: "Ta biết, có các ngươi ở cùng với ta! Thật tốt!"
Nàng vừa ngồi xuống là một buổi tối, sáng sớm hôm sau khi mở cửa, phát hiện Tử Tiêu đứng ngoài cửa.
"Ngươi không đứng ở chỗ này cả đêm chứ?" Độc Cô Thiên Diệp để hắn vào, đóng cửa lại hỏi.
"Đúng vậy, có phải rất cảm động không?" Tử Tiêu nói, ánh mắt chớp chớp nhìn nàng.
"Không có." Độc Cô Thiên Diệp xem thường. Nàng mới sẽ không tin hắn đứng ở bên ngoài một đêm!
Trên thực tế hắn quả thực không đứng một buổi tối. Sau khi Độc Cô Thiên Diệp nửa giờ cũng không ra thì hắn về phòng. Chỉ cần thời gian trước không có việc gì, vậy nàng sẽ không có tình huống gì.
"Ha ha, tam bá bảo ta tới kêu nàng." Tử Tiêu cười nói.
"Cái gì tam bá, đó là tam bá của ta, không phải của ngươi, đừng có kêu thuận miệng như vậy." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Của ngươi không phải là của ta sao? Chúng ta còn phân rõ ràng như vậy làm gì." Tử Tiêu bất mãn với hành vi phân chia rạch ròi của Độc Cô Thiên Diệp, đi qua hôn mặt nàng một chút, sau đó ôm lấy nàng, thân ái hôn trên đầu nàng, nói: "Có chuyện gì, ta đều cùng nàng, dùng lo lắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-9-3.html.]
Ban đầu Độc Cô Thiên Diệp còn muốn mắng hắn trộm hôn nàng, còn chưa mở miệng thì cảm nhận được sự che chở của hắn, từ từ nhắm hai mắt, hung hăng hít hai hương tùng trên người hắn.
"Đi thôi, ngươi không phải nói tam bá còn chờ ta sao?" Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi ôm ấp của Tử Tiêu, đi ra ngoài. Khóe miệng cong lên, nhìn ra được tâm trạng cũng không tệ lắm.
Tử Tiêu nhìn người hơi thẹn thùng kia, cũng cười theo.
"Tam bá, ngài tìm con." Độc Cô Thiên Diệp gõ cửa đi vào, hỏi. Lập tức phát hiện bọn Hắc Bạch Vô Thường họ đều có mặt, còn Hác Bằng Du và Mạc Phong, huynh muội Độc Cô Thiên Thiên không có, "Ách, các ngươi sẽ không vẫn nói đến bây giờ chứ ?"
Mọi người nhìn thoáng qua Độc Cô Thiên Diệp, nhìn thấy sắc mắt nàng không khác bình thường lắm, mới yên lòng.
"Khụ khụ, chúng ta luôn nói về trận đấu và chuyện luyện chế Hỏa Long đan, cho nên còn chưa về." Bạch Vô Thường nói.
"Làm sao vậy?" Độc Cô Thiên Diệp không biết vì sao phải trộn hai chuyện này vào cùng một chỗ.
"Không phải lần trước con nói với ta nói đã có thể đột phá luyện đan sư cấp mười sao? Ta nghĩ nếu không con thừa dịp trận đấu lần này luyện chế đan dược cấp mười." Bạch Vô Thường nói.
"Sư bá không sợ đến lúc đó con thất bại, hạng nhất để cho người khác dành được ?" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Con sẽ sao?" Hắc vô thường nói.
Độc Cô Thiên Diệp bĩu môi, là các người chắc chắn ta sẽ không!
"Giờ còn cách trận đấu mấy ngày, con đi xem thử có đột phá không. Nếu trước trận đấu có thể thành công, trong trận đấu con sẽ luyện chế đan dược cấp mười, để đông đại lục thắng đẹp một chút. Nếu không đột phá được, con sẽ luyện chế đan dược cấp chín, nhưng phụ trách lấy hạng nhất." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Tâm tư của Bạch Vô Thường bị Độc Cô Thiên Diệp đoán trúng, hắn cười cười nói: "Hảo hảo, con về đột phá đi, ta chờ tin tức tốt của con. Đến trận đấu hung hăng làm sáng mắt chó của bọn họ. Hội trưởng tổng công đoàn, kiếp sau hẵng nằm mơ!"
"Nếu con có thể luyện chế ra đan dược cấp mười trước khi ta về thì không còn gì tốt hơn. Nhưng nếu luyện chế không được, cũng đừng miễn cưỡng. Từ giờ đến tháng 3 sang năm còn hơn bốn tháng." Độc Cô Dật Lan nói.
"Con biết. Con đi về trước ."
"Được. Trước trận đấu có tin tức gì, ta sẽ để người đến báo cho con." Hắc Vô Thường nói.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, sau đó xoay người về phòng mình, lắc mình vào Luyện Yêu Hồ.
"Chủ nhân." Đô Đô đúng lúc xuất hiện trong lòng Độc Cô Thiên Diệp, nước miếng chảy xuống cái yếm.