Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 6-2: Đặt cược một lần (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-09 22:41:05
Lượt xem: 11
"Vẫn là có mấy người có vẻ lợi hại , thủ pháp luyện chế của bọn họ rất đặc biệt." Mạc Phong nói, "Nhưng không tốt như tỷ tỷ dạy đệ. Bọn họ đều không bằng, trừ người bên cạnh ca ca, Hạ Hầu Thanh Đế kia."
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu: "Người kia là một luyện đan sư rất lợi hại, làm người lạnh nhạt, nhưng khi luyện đan lại có thể không kiêu ngạo không nóng nảy. Đúng rồi, thủ pháp luyện đan của hắn, đệ có chú ý không, hình như rất giống chúng ta?"
Mạc Phong hồi tưởng một chút, đột nhiên hô nhỏ nói: "Tỷ không nói đệ còn không có chú ý, tay hắn có rất nhiều chỗ tương tự chúng ta, nhưng lại cũng không phải giống hoàn toàn. Nhưng trước khi ngưng đan rót linh lực vào trong, tay hắn giống y như chúng ta!"
Tử Tiêu và Hác Bằng Du nghe thấy lời nói của Mạc Phong thì hơi kinh ngạc.
"Chẳng lẽ các ngươi và hắn còn có cái sâu xa sao ?" Hác Bằng Du đoán nói.
Độc Cô Thiên Diệp nghĩ nghĩ, nghĩ đến kinh ngạc trong lòng khi lần đầu tiên nhìn thấy đan lô của hắn, nói: "Chúng ta và hắn không có gì sâu xa, nhưng đan lô của ta và hắn chắn chắn có quan hệ! Vẻ ngoài đan lô của hắn giống đan lô của ta, tuy thoạt nhìn cũng rất tôn quý, nhưng không có thần vận như của ta."
"Đan lô của muội là gì?" Hác Bằng Du theo bản năng hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp ngẩn người, trả lời nói: "Thần Nông đỉnh."
"Thần Nông đỉnh sao, " Hác Bằng Du lập lại, hình như là rất tôn quý, qua vài giây hắn mới phản ứng lại, kêu to: "Thần, Thần..."
Độc Cô Thiên Diệp che miệng của hắn lại, nhìn hai mắt giật mình của hắn, gật gật đầu. Xác định hắn sẽ không lại kêu to lên, mới buông tay ra. Nếu thật sự để hắn kêu to trên đường cái, vậy nàng đừng mong có ngày bình an, chắc chắn mọi người trên tất cả các đại lục sẽ điên cuồng tìm nàng, đuổi g.i.ế.c nàng.
Thần Nông đỉnh! Một trong thập đại thần khí thượng cổ, do Sáng Thế Thần tự tay tạo ra, chí tôn của giới luyện đan! Có đỉnh trong tay, tất cả luyện đan sư phải vô điều kiện tôn sùng!
Quan trọng hơn là, cửu đại thần khí khác và Thần Nông đỉnh cùng biến mất, nếu Thần Nông đỉnh thật sự có, vậy những người khác chắc chắn sẽ hỏi nàng chỗ của các thần khí khác, đến lúc đó nàng gặp phải không chỉ là mơ ước của luyện đan sư, còn có nguy hiểm đến từ những người khác!
Hác Bằng Du cũng ý thức được phản ứng vừa nãy của mình nguy hiểm cỡ nào, nếu Thần Nông đỉnh thật sự ở trên người nàng, nếu bị người khác biết, nàng sẽ gặp phiền toái. Tuy trong lòng khiếp sợ vẫn không né tránh như cũ, bất khả tư nghị nhìn Độc Cô Thiên Diệp, chậc chậc cảm thán: "Sư đệ a, ngươi thật là..."
Thật là gì? Hắn cũng không dùng được từ ngữ để hình dung. Giống như sau khi đi cùng nàng, kích thích không ngừng, mạo hiểm không ngừng, làm cho trái tim bình thản nhiều năm của hắn bỗng nhiên có năng lực nhảy lên, không còn đáng buồn nữa. Nghĩ đến nàng nói chuyện quan trọng như vậy cho hắn, trong lòng có nói ấm áp không nên lời.
"Tốt lắm, chúng ta về đi." Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt nhìn Tử Tiêu một cái, xoay người đi đầu.
Khi Tử Tiêu nghe thấy Thần Nông đỉnh cũng không kinh ngạc, Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy vẻ mặt không kinh ngạc của hắn. Hắn biết Thần Nông đỉnh ở trên người nàng, mà nàng vẫn cảm thấy, hắn cái gì cũng biết, bí mật của nàng trước mặt hắn giống như là trong suốt, nhưng nàng không có chút bất an nào.
Sau khi về khách sạn, Hác Bằng Du còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ, nhìn vẻ mặt hoảng hốt của hắn, Độc Cô Thiên Diệp một cước đá hắn về phòng, lệnh cưỡng chế nói không tiêu hóa xong chuyện này không cho phép ra cửa, thành tích ngày mai tự nàng nhìn. Sau đó phanh một tiếng đóng cửa.
"Hắn thế nào?" Tử Tiêu hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp nhu nhu mày của mình, nàng nghĩ, nói chuyện này với hắn có phải sai rồi không? Còn tưởng rằng năng lực thừa nhận của hắn đã đủ mạnh rồi, không nghĩ tới vừa bị Thần Nông đỉnh kích thích thì thành như vậy. May mà lúc trước khi đi Luyện Yêu Hồ không có trực tiếp cho hắn biết đó là Luyện Yêu Hồ, bằng không chỉ sợ lúc ấy hắn cứ như vậy. Nhưng bằng sự thông minh củsu75xong sau khi tiêu hóa xong chuyện Thần Nông đỉnh hẳn là sẽ muốn tự mình đi thăm Luyện Yêu Hồ.
"Ngươi một chút cũng không kinh ngạc." Độc Cô Thiên Diệp nói chắc chắn, không nghi ngờ.
Tử Tiêu hắc hắc nở nụ cười, nói: "Đương nhiên ta cũng kinh ngạc, nhưng năng lực thừa nhận mạnh hơn hắn thôi."
Đối với cách nói như vậy, Độc Cô Thiên Diệp trực tiếp xem thường, quăng Mạc Phong vào phòng hắn, trực tiếp đi về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-6-2-dat-cuoc-mot-lan-2.html.]
Mạc Phong đi đến ghế ngồi xuống, thân thể dựa ra sau, bắt chéo chân, tùy tay cầm hoa quả cắn một ngụm, nhìn Tử Tiêu nói: "Huynh thật sự thích tỷ của ta?"
Tử Tiêu đi đến ghế quý phi đối diện nằm xuống, nhìn Mạc Phong lúc này hoàn toàn khác đệ đệ ngoan trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, gật gật đầu nói: "Thật."
"Huynh thích tỷ của ta, chúc mừng ngươi, ngươi thích một nữ nhân vô cùng đáng để huynh thích. Đồng thời cũng muốn nói một câu, ta đồng tình với huynh."
"Hả? Vì sao đồng tình?" Tử Tiêu hỏi.
"Bởi vì huynh sẽ không trở thành duy nhất của tỷ ấy." Mạc Phong cắn hoa quả, chậm rãi nói, "Ở trong lòng tỷ tỷ, thân nhân, bằng hữu đều rất quan trọng, tình yêu, cũng không phải toàn bộ của nàng. Tuy không biết thân phận chân chính của huynh là gì, tỷ không hỏi thì chúng ta cũng không hỏi. Nhưng thân phận của huynh không đơn giản, điều này chúng ta đều biết. Huynh có thể thừa nhận việc trong lòng tỷ ấy huynh không thể chiếm cứ toàn bộ hay không. Nếu không được, hãy sớm rời khỏi mới tốt. Nếu chờ tỷ tỷ động tâm với huynh, huynh lại thương tổn nàng, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho huynh!"
"Ngươi đang uy h.i.ế.p ta ? Ngươi thế này cũng không giống đệ đệ ngoan ngoãn trước mặt tỷ ngươi. Ngươi không sợ ta nói với nàng?" Tử Tiêu cũng không trả lời Mạc Phong, mà hỏi ngược hắn.
"Huynh có thể đi nói mà, nhưng ngươi xem giờ tỷ của ta là tin tưởng huynh hay là tin tưởng ta." Mạc Phong cười đến gian trá, "Huynh cũng có thể thử xem địa vị của huynh trong lòng tỷ của ta đó."
Tử Tiêu lắc đầu, nói: "Ngươi thắng." Nếu giờ hắn đi so sánh vị trí của hắn và người Mạc gia trong lòng nàng, đúng là tự tìm đả kích. Dừng một hồi, hắn mới sâu kín mở miệng: "Từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ta đã nhận định đời này phải là nàng. Nàng không phải một nữ nhân mà trong sinh mệnh chỉ có tình yêu, lần đầu tiên ta nhìn thấy hai mắt của nàng đã biết điều đó. Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, chỉ cần trong lòng ta có nàng là được. Có thể cùng nàng tìm kiếm giấc mộng của nàng, có thể cùng nàng sinh sống, cùng nàng gánh vác, vậy là đủ rồi. Có đôi khi, yêu không phải là giữ lấy."
Yêu nàng không phải là giữ lấy nàng!
Mạc Phong bị lời nói của Tử Tiêu làm sửng sốt, hắn (MP) vốn nghĩ người như hắn (TT), chắc chắn là không thể chấp nhận mình không phải duy nhất, không nghĩ tới hắn (TT) lại nghĩ như vậy.
Ngẫm lại một đường đi cùng, hắn luôn tình nguyện làm bối cảnh của nàng, chưa từng yêu cầu nàng bất cứ chuyện gì. Tuy Độc Cô Thiên Diệp còn chưa hoàn toàn chấp nhận hắn, nhưng nếu nàng đã nói sẽ phụ trách, cũng miễn cưỡng xem như thừa nhận thân phận vị hôn phu của hắn, nhưng hắn trừ đứng bên người nàng, không có nói ra yêu cầu khác.
"Vậy ngươi sẽ luôn đối xử tốt với nàng chứ?" Mạc Phong hỏi.
"Có những chuyện nói mà không làm cũng vô dụng. Làm nam nhân, hành động thực tế quan trọng hơn ngôn ngữ." Tử Tiêu nói xong cười, "Đương nhiên, có đôi khi ngôn ngữ cũng rất quan trọng."
Mạc Phong nhìn dáng vẻ Tử Tiêu, sao cứ có cảm giác hắn cười như vậy rất gian trá? !
Sau khi Độc Cô Thiên Diệp quay về thì ngồi xuống tu luyện, cũng không biết trong một phòng khác tiến hành một cuộc trò chuyện giữa các nam nhân.
Ngày hôm sau, khi Độc Cô Thiên Diệp mở cửa nhìn thấy ba người Hác Bằng Du, Tử Tiêu, Mạc Phong đã đi xuống lầu, ba người vừa nói vừa cười, hoàn toàn xem nhẹ của nàng. Nhìn Mạc Phong lúc trước còn hơi đề phòng Tử Tiêu, giờ đi gần hắn như vậy, Độc Cô Thiên Diệp nhịn không được muốn hỏi, hắn làm thế nào mà hay vậy ? Luôn có thể trong thời gian rất ngắn thu phục người bên người nàng.
Lắc lắc đầu, nàng đi theo sau bọn họ xuống lầu, sau đó cùng nhau ăn sáng rồi đi nhìn thông cáo.
Ba hạng dầu không thay đổi, Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn tìm tên mình, để lại năm trăm người, nàng ở hạng 178, cuối cùng không còn dính số hai nào.
Sau khi xem xong bọn họ đi ra, đột nhiên nhìn thấy trong một góc quảng trường, một lão giả đang nói gì đó với Hạ Hầu Thanh Đế, vẻ mặt của hắn rất không tốt. Nghĩ chuyện không liên quan tới mình, xoay người rời khỏi.
"Thiếu gia, ngài hãy trở về với lão nô đi, trận đấu này có cái gì tốt mà tham gia chứ? Như vậy sẽ là mất thân phận của ngài." Lão giả van nài khuyên .