Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 31.1
Cập nhật lúc: 2024-12-19 22:56:01
Lượt xem: 11
"Ngươi..." Nữ tỳ không cam lòng liếc mắt nhìn Tử Tiêu một cái, phát hiện hắn thật sự không để ý tới mình, yêu kiều hừ, xoay người đi ra ngoài. Tiểu Đậu tử đi theo nàng ra.
Chỉ chốc lát sau, tiểu Đậu tử lại về, nói: "Chủ thượng, tin tức vừa mới truyền lại."
"Tin tức gì?" Tử Tiêu miễn cưỡng hỏi, mí mắt cũng không nâng một chút.
Tiểu Đậu tử lấy phong thư ra nhìn một chút, nói: "Ngô, hình như là nữ chủ nhân tương lai."
Tử Tiêu lập tức mở mắt, nhìn tiểu Đậu tử, nói: "Chuyện gì?"
Tiểu Đậu tử xem thư xong rồi, nói: "Cha mẹ nữ chủ nhân tương lai sắp đại hôn."
"Làm hôn lễ sao, ngươi đi chuẩn bị một phần danh mục quà tặng đưa qua, nói là hạ lễ con rể tương lai đưa!" Tử Tiêu suy nghĩ một chút, nói.
"Dạ, chủ thượng." Tiểu Đậu tử đi ra ngoài, nghĩ có thể cho hắn đi tặng lễ không, thuận tiện có thể nhìn nữ chủ nhân ! Hắc hắc.
"Thuận tiện nói cho bọn họ, ai tự tiện rời khỏi, sau khi về đi ngâm băng tuyền." Lời nói Tử Tiêu truyền đến từ phía sau, bóp c.h.ế.t tâm tư nho nhỏ của tiểu Đậu tử từ trong nôi.
Thành Mộng Uyển, thành thị bọn Mạc Chấn Đình làm việc, gần nhất đến đây không ít tân khách, đều là đến vì đại hôn Mạc Thu Thủy. Làm cho hị vốn định điệu thấp lại hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Bởi vì ——
"Hội trưởng Công hội Luyện đan sư đến..."
"Hội trưởng Công hội Linh sư đến..."
"Phó hội trưởng Công hội Thuần thú sư đến..."
"Phó hội trưởng Công hội Luyện khí sư đến..."
"Gia chủ Trữ gia đến..."
"..."
Ngày mai là ngày Mạc Thu Thủy xuất giá, theo tập tục, hôm nay Mạc gia bày tiệc. Vốn mời phân gia Mạc gia khác, sau đó đưa thiệp cho Công hội Luyện đan sư và thế lực khác, không nghĩ tới Mạc Kính Xuyên và đại trưởng lão đều đi, Hắc Bạch Vô Thường tự mình đến, hơn nữa người những thế lực khác đến cũng đều là cấp quan trọng.
Không nghĩ tới một phân gia Mạc gia đi lên từ Huyền Nguyệt đại lục, gả con gái cư nhiên đến đây nhiều người có thân phận như vậy, còn là hôn lễ bổ sung mà thôi, làm cho không ít người chấn động. Mạc gia lâm thời bỏ cũ thay mới cấp bậc yến hội, cấp bậc hướng tăng lên không ít.
Đến thời gian yến hội, mọi người chuẩn bị khai tiệc, đột nhiên trên không trung trống rỗng xuất hiện vài người, sau khi bọn họ xuất hiện trực tiếp rớt xuống trong viện.
"Các ngươi là?" Mạc Trì làm người đón khách, đi đến trước mặt họ hỏi.
"Chúng ta phụng mệnh lệnh chủ thượng, vội tới đưa hạ lễ cho nhạc mẫu tương lai của hắn." Tu La với nói Mạc Trì, sau đó phất phất tay với phía sau. Người đằng sau lập tức lấy hạ lễ cua mình trong nhẫn không gian ra. Mấy người cùng một chỗ, cơ hồ ngồi toàn bộ cả sân, hơn nữa bọn họ còn đang không ngừng lấy ra bên ngoài.
Tân khách nghẹn họng nhìn trân trối, tặng lễ này đưa cũng nhiều quá rồi? !
Độc Cô Thiên Diệp khi Tu La vừa xuất hiện thì lập tức nhận ra hắn, nhìn thấy bọn họ có xu thế nhồi đầy sân, nàng trực tiếp mở miệng gọi hắn: "Tu La."
Tu la đang báo quà tặng mình chuẩn bị, nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp kêu mình, tiến lên hai bước, nói: "Có thuộc hạ."
"Ngươi mang mấy thứ này bỏ vào nhẫn, trực tiếp đưa nhẫn không gian cho cậu là được, không cần đưa từng cái." Độc Cô Thiên Diệp nhìn mấy thứ trước mặt, nói.
"Thuộc hạ tuân mệnh." Tu La nói xong, lại phất phất tay, người phía sau lại thu tất cả vào, sau đó Tu La giao nhẫn cho La Sát, La Sát lại giao cho Mạc Trì. Thuận tiện đưa danh mục quà tặng thật dày vào trong tay hắn.
Độc Cô Thiên Diệp nghe La Sát trả lời, nói: "Ngươi không cần xưng mình hạ, các ngươi cũng không phải thuộc hạ của ta!"
"Chủ thượng yêu cầu chúng ta phải xưng hô như vậy. " La Sát giải thích.
Nghe thấy là ý của Tử Tiêu, Độc Cô Thiên Diệp buông tha cho khuyên bảo. Bởi vì nàng biết phương diện cố chấp và tử triền lạn đánh của mình không so được với hắn !
Mạc Trì nhận lấy này nọ, hô với bọn họ: "Ha ha ha, đa tạ đa tạ! Ngồi xuống cùng dùng cơm đi!"
"Không cần, chủ thượng còn chờ chúng ta trở về phục mệnh, cho nên phải mau chóng chạy về." La Sát uyển chuyển cự tuyệt nói, hắn đi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, lấy một phong thư đưa cho nàng ra, nói: "Chủ thượng bảo thuộc hạ giao thứ này cho ngài."
Độc Cô Thiên Diệp cầm phong thư, từ trong nhẫn lấy một ít kẹo ra giao cho La Sát, nói: "Phiền ngươi đưa cho hắn, đã nói là mời hắn ăn bánh kẹo cưới. Cảm ơn!"
"Đây là thuộc hạ phải làm. Thuộc hạ cáo lui ." La Sát nói xong, mang theo người phía sau bay lên không trung, sau đó đột nhiên biến mất.
Bọn La Sát đến lại đi, trước sau chỉ hơn mười phút, lại để lại cho mọi người ấn tượng thật sâu: thực lực đối phương rất mạnh mẽ! Đồng thời phỏng đoán cuối cùng đối phương có thân phận gì!
Mạc Trì thu hồi này nọ, bưng một ly rượu lên, nói với mọi người: "Cảm ơn mọi người đến chúc mừng muội muội ta xuất giá, đêm nay mọi người ăn cho no, uống cho say! Không say không về nha!" Nói xong, hắn dẫn đầu uống hết rượu trong chén.
"Được ——" mọi người kêu to, giơ lên ly rượu của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-31-1.html.]
Độc Cô Thiên Diệp dùng cơm xong thì về phòng mình, lấy thư Tử Tiêu gửi cho mình ra xem. Thư không đài, lại làm cho nàng xem rất lâu mới xong. Trong thư cũng không nói cái gì, chỉ nói một chút lời nói bình thường, còn có nhớ nàng của nàng, còn có chờ đợi nàng thế nào.
Nàng xem thư mấy lần mới cất vào, sau đó ngồi trên giường tu luyện đến sáng sớm hôm sau mới chấm dứt. Rửa mặt một phen, nàng mở cửa đi ra ngoài.
Trời tuy chưa sáng hẳn, nhưng Mạc phủ nơi nơi đèn đuốc sáng trưng. Độc Cô Thiên Diệp đi vào phòng Mạc Thu Thủy, đi vào nhìn thấy Mạc Thu Thủy đã sắp trang điểm xong. Nàng phía sau nhìn một lát, thấy đã hoàn hảo mới đến đến ngồi bên cạnh nàng.
"Mẹ thật xinh đẹp! Khó trách làm cha mê xoay quanh!" Độc Cô Thiên Diệp cười nói.
"Ha ha, nha đầu ba hoa!" Mạc Thu Thủy bị con gái trêu chọc, hơi ngượng ngùng, oán trách nói.
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói: "Lát nữa cha sẽ đón mẹ, tâm trạng có phải rất kích động không? Cảm giác làm tân nương tử thế nào?"
Mạc Thu Thủy kéo tay Độc Cô Thiên Diệp qua, nói: "Cho tới bây giờ mẹ cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày này. Lúc trước bị trấn áp ở đáy biển lam hải, vốn không nghĩ tới sẽ được người cứu ra, càng không nghĩ tới sẽ là con. Mỗi ngày chỉ là nhớ cha con, nhớ con, nhớ ông ngoại các cậu con. Cảm thấy ngày như vậy vĩnh viễn chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Chưa từng nghĩ tới, mẹ còn có một ngày mặc vào áo cưới. Hơn nữa con cũng lớn như vậy, mẹ cũng không nghĩ tới sẽ trải qua một lần cảm giác
lập gia đình."
"Loại cảm giác này có phải rất ngọt ngào không?" Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục cười nói.
Mạc Thu Thủy không nghĩ bị con gái mình bóc trần, dời đi đề tài, nói: "Con tính khi nào thì đi?"
"Chờ mẹ và cha bái đường xong thì đi." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Phù Thương cảm thấy ánh sáng tiến hóa sẽ biến mất rất nhanh, cho nên tình huống hơi khẩn cấp. Nhưng con hy vọng lần sau con về, hai người đã sinh đệ đệ muội muội cho con."
Ách ——
Lần này Mạc Thu Thủy mặt thật là đỏ đến không thể lại đỏ, nghĩ đến Độc Cô Thiên Diệp phải rời khỏi, lo lắng nói: "Con ở bên ngoài phải cẩn thận, an toàn quan trọng."
"Con biết mà, mẹ đừng lo lắng, đánh không lại con còn có Luyện Yêu Hồ a, còn có bộ tộc hắc ám mà? Cho nên, mẹ cứ để tâm vào trong bụng đi thôi! Hôm nay chỉ cần làm tân nương tử của mẹ là được !"
Mạc Thu Thủy bị lời nói của Độc Cô Thiên Diệp chọc cười , cười nói: "Con đó!"
Hừng đông, đội ngũ đón dâu của gia tộc Độc Cô đến, trên lưng siêu thần thú cấp chin là cỗ kiệu đỏ tươi, bốn phía cỗ kiệu phủ kín hoa hồng màu đỏ, thậm chí trên lưng tất cả siêu thần thú đều là hoa hồng, nhìn qua một mảnh lửa đỏ. Độc Cô Dật Hiên đứng phía trước, diện mạo hiên ngang, mê đảo không ít nữ tử. Phía sau là một hàng dài phi hành thú, trên đó ngồi những người đón dâu khác.
Khi đội ngũ siêu thần thú đứng trong giữa không trung, Độc Cô Dật Hiên mang những người khác đi tới trước cửa Mạc phủ, nhưng bị huynh đệ Mạc gia chặn lại, nói muốn hắn qua của của bọn họ mới có thể vào.
Độc Cô Thiên Diệp ở trong phòng với Mạc Thu Thủy, nghe thấy bên ngoài nói nhao nhao ồn ào thì biết Độc Cô Dật Hiên đến đây. Đối với khảo nghiệm của các cậu nàng cũng biết, cho nên, nàng bi ai thật sâu vì Độc Cô Dật Hiên 3 phút.
Qua một giờ, Độc Cô Dật Hiên còn chưa đi vào viện Mạc Thu Thủy. Hai tay Mạc Thu Thủy không ngừng khép lại lại buông ra, biểu hiện ra nàng rất khẩn trương. Độc Cô Thiên Diệp nhìn, nói: "Mẹ, mẹ yên tâm đi, cha nhất định có thể tới được!"
Độc Cô Thiên Diệp vừa dứt lời, cửa bị đẩy ra. Người săn sóc dâu nhìn thấy tình cảnh này, nhanh chóng nói: "Cô gia, giờ không được, ngài không thể tùy tiện vào, ngài..."
Độc Cô Dật Hiên đi vào trong phòng, nhìn thấy Mạc Thu Thủy ngồi ở bên giường, chạy tới lập tức ôm nàng lên, làm nàng bị dọa.
"Cha, cha xông qua cửa ải khó khăn của các cậu?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn Độc Cô Dật Hiên hỏi.
"Không có. Cậu con quá lợi hại, cho nên cha quyết định —— cướp dâu!" Độc Cô Dật Hiên hào khí tuyên bố, sau đó ôm Mạc Thu Thủy lập tức ra phòng, phi thân đến trên người siêu thần thú, đưa Mạc Thu Thủy vào trong kiệu hoa, ra lệnh với siêu thần thú: "Đi!"
Những người đón dâu khác đi theo nhanh chóng phi thân lên phi hành thú của mình, vội vàng bay đi theo Độc Cô Dật Hiên.
Độc Cô Thiên Diệp ở trong sân nhìn, lập tức bật cười. Không nghĩ tới phụ thân bị sợ tới mức trực tiếp đến cướp người ! Nhưng cười thì cười, nàng vẫn kêu Tiểu Hỏa ra, mang theo Hác Bằng Du vừa mới tới cùng đuổi theo.
Đối với phản ứng của Độc Cô Dật Hiên, người Mạc gia đã sớm đoán được. Cho nên khi Độc Cô Dật Hiên ôm Mạc Thu Thủy chạy trốn, một đám người đi cùng Độc Cô Thiên Diệp và Hắc Bạch Vô Thường tạo thành đội ngũ đưa dâu bay lên từ Mạc phủ rất nhanh, đuổi theo bọn Độc Cô Dật Hiên.
Đón dâu này biến thành cướp cô dâu, thực làm cho mọi người vui vẻ một phen!
Có lẽ là gia tộc Độc Cô muốn nhanh chút cưới con dâu này về, cho nên hôn lễ sau đó không xuất hiện vấn đề gì, sau khi đến gia tộc Độc Cô lập tức bái đường thành thân, sau đó đưa vào động phòng.
Khi Phượng Tam Muội và Độc Cô Vân Hằng thấy bọn họ bái đường, ánh mắt cười thành một đường chỉ, nghĩ cuối cùng cũng cưới cháu dâu này về tay rồi!
Tiệc cưới giằng co ba ngày ba đêm, nhưng ngày hôm sau, Độc Cô Thiên Diệp bái biệt cha mẹ mình, ông nội bà nội, ông cố bà cố, sáng sớm ngồi Tiểu Hỏa rời gia tộc Độc Cô, bay tới cửa không gian.
Cửu Thiên Huyền Giới, La Sát nhìn Tử Tiêu cầm một phen đường thần sắc không rõ, ho khan hai tiếng, nói: "Nữ chủ nhân nói, mời ngươi ăn bánh kẹo cưới !"
Nhìn thấy Tử Tiêu vẫn không phản ứng như cũ, La Sát tiếp tục nói: "Thứ này tuy rằng không quý giá, nhưng là cũng là bánh kẹo cưới trong lễ cưới của nhạc mẫu!" La Sát nói lời hay trấn an hắn.
"Khi nào thì ta nói ta ghét bỏ ? Chỉ cần là thứ tiểu Diệp nhi đưa ta đều thích." Tử Tiêu nói.
Tiểu Đậu tử tiến vào từ bên ngoài, nhìn thấy Tử Tiêu cư nhiên bóc vẻ một viên đường, ném vào miệng ăn. Hắn đi tới nói: "Chủ thượng, tin tức truyền đến, giờ nữ chủ nhân đang trên đường đi Phượng Vũ đại lục..."
Lời editor: Vậy là đã hết quyển 5, hoàn thành việc cứu cha mẹ.
Quyển 6 mở ra với những không gian mới, những con người mới, và cả những trận chiến mới.
Thân phận thật sự của Độc Cô Thiên Diệp là gì ? Vì sao chiến trường lại trải dài vạn dặm ? Giữa sinh mệnh của ngàn ngàn vạn vạn sinh linh trong thiên hạ, kết cục nào cho đôi bích nhân ?