Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 28.1

Cập nhật lúc: 2024-12-19 22:51:11
Lượt xem: 17

"Chuẩn bị chết? Đương nhiên không có! Chúng ta đều rất yêu quý sinh mệnh của mình!" Mạc Kính Xuyên nhìn Phong Hướng Thiên nói, "Không yêu sinh mệnh là đáng xấu hổ !"

Phong Hướng Thiên nghe thấy lời nói của Mạc Kính Xuyên, cũng không bó tay bó chân giống Ngô Ba, cười lạnh nói: "Đó cũng không phải do ngươi !" Nói xong thì bay đến giữa không trung.

Mạc Kính Xuyên cũng biết trận chiến này không tránh được, vừa định đi lên, bị đại trưởng lão bên cạnh giữ chặt, còn chưa nói nói, thì nhìn thấy đại trưởng lão bay lên.

"Để cho lão phu đến thỉnh giáo ngươi đi!" Đại trưởng lão đi đến đối diện Phong Hướng Thiên, nói.

"Hừ, lão bất tử, tuy tuổi ngươi lớn hơn ta không ít, nhưng thực lực của ngươi vẫn không bằng ta, Mạc gia các ngươi là một đám phế vật, ha ha ha ha!" Phong Hướng Thiên nhìn đại trưởng lão nói.

Người Mạc gia thấy Phong Hướng Thiên nhục mạ đại trưởng lão, trong lòng tức giận không thôi, trực tiếp tấn công người Phong gia. Không ít nhà cửa bị phá hủy, những người xem náo nhiệt nhanh chóng lui rất xa, để tránh bị chiến hỏa lan đến.

Mạc Kính Xuyên nhìn Ngô Ba, nói: "Ngô điện chủ, ngươi cũng thấy tình hình bây giờ, có chuyện gì chúng ta nói sau." Nói xong, hắn muốn đi gia nhập chiến đấu.

Ngô Ba ngăn cản đường đi của hắn, nói: "Không được, hôm nay ngươi phải giao người ra đây, bằng không chớ trách ta không khách khí!"

Trong lòng Mạc Kính Xuyên khách sáo một phen, nhưng vẫn tức giận nói: "Ngô điện chủ cố ý như thế, ta cũng không còn cách nào. Giờ tình hình này, ngươi bảo ta giao người, ta cũng không thể không nghi ngờ mục đích chân chính ngươi tới! Nếu ngươi tiếp tục ngăn trở, vậy Kính Xuyên đắc tội !"

Nói xong, hai người trực tiếp động thủ. Người Thần Điện thấy điện chủ mình đã bắt đầu động thủ, cũng công tới người Mạc gia. Hai bênh giao chiến biến thành ba bên giao chiến. Các loại linh kỹ khác hệ, đủ loại linh thú, trên trời có, trên đất cũng không thiếu, hiện trường hỗn loạn một mảnh. Mà phạm vi chiến đấu cũng càng ngày càng rộng, cơ hồ bao trùm một nửa Thành Đức Lan, không ít nhà cửa bị linh kỹ hủy mất.

Tuy người Phong gia bị tổn thất thảm trọng trong lần trước, nhưng lần này người Thần Điện mang đến thực lực cũng không tồi. Quả nhiên là có chuẩn bị mà đến !

Khi mọi người nghĩ lần này Mạc gia xong đời, đột nhiên từ bốn phương tám hướng vọt tới không ít người, tấn công Phong gia và Thần Điện.

"Phân gia Mạc gia!" mọi người nhận ra người đến sau là ai rất nhanh, đúng là phân gia Mạc gia đồn đãi đã quay về.

Ngô Ba nhìn thấy bọn Mạc Chấn Đình, nói: "Quả nhiên là ngươi bao che, rõ ràng bọn họ ngay ở đây, ta xem ngươi còn gì để nói."

"Mắt ngươi mờ rồi hả? ! Không thấy bọn họ là từ bên ngoài đến hả?" Mạc Kính Xuyên như liếc kẻ ngốn nhìn Ngô Ba, nói chuyện cũng không lưu tình chút nào.

Ngay lúc ba bên đánh túi bụi, một giọng nói mềm nhũn truyền đến: "Oa, thiệt nhiều mỹ vị!" Sau đó là tiếng bẹp bẹp ăn cái gì.

Mọi người nhìn lại theo giọng nói, phát hiện ngay khi mọi người chiến đấu, trên ngã tư đường đã bất tri bất giác có đầy hoa ăn thịt người, đóa hoa cực lớn tiếp được t.h.i t.h.ể hoặc là người bị thương rơi xuống từ không trung lập tức ăn, m.á.u cũng bị hút khô. Nhưng do trường hợp hỗn loạn nên mọi người không phát hiện, thực nhân hoa ăn là Phong gia và Thần Điện, không có một người Mạc gia nào.

Nhìn thấy thực nhân hoa, mọi người đều biết Bách Lý Tà xuất hiện. Bởi vì lúc trước khi ở thành Phi Sa ‘hắn’ dung thứ này đánh lùi người của Âu Dương gia tộc! Quả nhiên, Độc Cô Thiên Diệp đang ngồi trên ghế do mấy đóa thực nhân hoa làm thành nhìn mọi người chiến đấu. Một đóa hoa thành ghế mềm, một đóa hoa thành chỗ tựa lưng, hai đóa hoa là tay vịn hai bên. Miệng hoa hướng ra ngoài, mọi người đều có thể nhìn thấy răng nanh nguy hiểm dày đặc hàn ý bên trong.

Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên đó, tà mị cười.

Ngô Ba nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, kêu lên: "Bách Lý Tà, cho hoa của ngươi ăn luôn bọn họ!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn dây đang bay lượn thỉnh thoảng kéo người Phong gia và Thần Điện, nói: "Điện chủ, ngươi xem tiểu Đằng nhà ta cánh tay này thật là nhỏ bé, sao đánh thắng được bọn họ chứ?"

Mọi người đều bị lời của ‘hắn’ chọc cười .

Ngô Ba bị lời nói của Độc Cô Thiên Diệp làm tức giận c.h.ế.t khiếp, nhưng thấy dáng vẻ ngơ ngác của ‘hắn’ kia, chỉ có thể chuyên tâm đối phó Mạc Kính Xuyên.

Đúng lúc này, Phong Hướng Thiên một chưởng đánh tới đại trưởng lão, đang chuẩn bị một kích cuối cùng cho ông, hắn lại co rút, rớt xuống từ không trung.

"Gia chủ!" Nhìn thấy Phong Hướng Thiên đến rơi xuống, người Phong gia nhanh chóng chạy lên đón được hắn.

"Gia chủ, ngài thế nào ?"

"Đại trưởng lão, ngài thế nào?"

Hai bên vì vậy tạm thời ngưng đánh nhau, đều tự trở lại trận doanh của mình giằng co .

Phong Hướng Thiên run rẩy một hồi, cảm thấy tốt hơn một chút, đứng lên, lại ngã xuống.

"Gia gia, gia gia, ngài làm sao vậy?" Phong An nâng Phong Hướng Thiên dậy, bị hắn hung hang cầm lấy tay mình, cổ tay bầm tím rất nhanh.

Ngô Ba nhìn thấy dáng vẻ Phong Hướng Thiên, rơi xuống bên người hắn, hỏi: "Hắn là làm sao vậy?"

"Không biết. Nhưng giờ gia gia thật là khó chịu." Phong An trả lời.

Ngô Ba hô với Độc Cô Thiên Diệp: "Bách Lý, ngươi mau tới nhìn xem cho hắn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-28-1.html.]

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy vẻ mặt bọn họ lo lắng, không nhanh không chậm nói: "Yên tâm đi điện chủ, giờ hắn không c.h.ế.t được. Chỉ run rẩy vài cái thì tốt rồi. Lập tức tốt lắm."

"Thật sao?" Người Phong gia hỏi.

"Đương nhiên!" Độc Cô Thiên Diệp trả lời chắc chắn.

Người Phong gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, vẻ mặt Ngô Ba lại dùng quái dị nhìn nàng, nói: "Ngươi xem cũng chưa xem, sao có thể biết rõ ràng như vậy?"

Độc Cô Thiên Diệp cười, nói: "Ta đương nhiên biết chứ, bởi vì là ta làm cho hắn thành cái dạng này mà!"

"Cái gì? !" Mọi người Phong gia bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm sợ ngây người.

"Ngươi làm gì gia gia của ta?" Phong An rống to với Độc Cô Thiên Diệp!

Độc Cô Thiên Diệp điều chỉnh ghế ngồi một chút, bắt chéo chân, thân mình dựa ra sau, cười nhạo nói: "Làm cái gì không phải ngươi thấy được sao?"

"Ngươi dụng độc với gia gia của ta? !" Phong An chất vấn.

Độc Cô Thiên Diệp cười gật đầu thừa nhận .

"Vì sao ngươi phải làm như vậy? Sao ngươi có thể vi phạm ý tứ của ta? !" Ngô Ba không hờn giận nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Vì sao? Điện chủ ngươi nói vì sao? Đương nhiên là làm cho hôm nay hắn không thể đối phó Mạc gia ! Bằng không để hắn thăng cấp thành công, không phải Mạc gia sẽ gặp tai ương sao!" Độc Cô Thiên Diệp giải thích nói.

Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hồi lâu mới nói: "Ngươi căn bản không bị tẩy não!"

Nếu ‘hắn’ thật sự bị tẩy não, sẽ không vi phạm ý tứ của mình!

"Ngươi nói là hoàng thạch quái trên tế đàn kia hả? Ta vừa vặn có một tảng đá lợi hại hơn nó một chút." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Lần trước kế hoạch thứ nhất của Phong gia cũng là ngươi nói cho Mạc gia chứ gì? Sau khi ngươi vào Thần Điện ta đối với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại phản bội ta?" Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Điện chủ, cũng không thể nói như vậy, ngươi kêu gào muốn bắt ta khắp nơi, sao lại là đối với ta không tệ ? Hôm nay ngươi còn dùng cờ xí bắt ta đến tấn công Mạc gia nữa mà!" Độc Cô Thiên Diệp dung dáng vẻ ta với ngươi không quan hệ nói.

Trừ trưởng lão Mạc gia, những người khác đều bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm hồ đồ. Hôm nay Thần Điện tới nơi này nơi này không phải vì bắt Độc Cô Thiên Diệp sao? !

"Ngươi là ai?" Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp, trong mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm.

Độc Cô Thiên Diệp cười cười, tháo mặt nạ xuống, huyễn giới vừa chuyển, từ công tử biến thành mỹ nhân.

"Độc Cô Thiên Diệp? !"

"Bách Lý Tà là Độc Cô Thiên Diệp? !"

"Trời ạ!"

"Hóa ra nàng là Độc Cô Thiên Diệp, khó trách lúc trước Thần Điện và Phong gia tìm nàng khắp nơi đều không tìm được!"

"..."

Mọi người biết rõ Bách Lý Tà, luyện đan tông sư cáp mười, hạng nhất trận đấu luyện đan sư; Độc Cô Thiên Diệp cũng là một nhân vật phong vân, vừa đến đại lục Vũ Linh đã diệt phân gia Phong gia, mấy hôm trước càng bị truyền ồn ào huyên náo vì là song hệ linh sư và lĩnh ngộ lĩnh vực. Ai cũng không nghĩ tới, hai người nhìn như không thể làm chung cư nhiên là cùng một người!

Ngô Ba nhìn nàng trên ghế thực nhân hoa, nói: "Tốt, tốt lắm! Người dám trêu đùa của ta thế giới này còn chưa có!"

"Ta rất vinh hạnh!" Độc Cô Thiên Diệp cười đáp lễ nói.

"Người trêu đùa ta, đều đã biến mất thế giới này!" Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp không hiểu được ý tứ của mình, nói càng thêm trắng ra.

"Ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ thấy bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp nói. Người đến hôm nay, nàng không tính cho bọn họ rời khỏi!

"Chỉ bằng ngươi?" Ngô Ba khinh thường nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

"Ha ha, đương nhiên không phải ta, có người rất muốn gặp ngươi một lần, cảm tạ lúc trước ngươi chặn g.i.ế.c hắn, cho hắn tìm được một nửa của hắn." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ai?"

"Phía sau ngươi." Độc Cô Thiên Diệp chỉ ngón tay, Ngô Ba xoay người sang chỗ khác, nhìn thấy một bóng dáng màu lam cao ngất đứng trên không trung.

Loading...