Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 21-2: Mẹ con gặp lại (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-19 22:46:48
Lượt xem: 10

Độc Cô Thiên Diệp lắc đầu, nói: "Không có phát hiện rõ ràng, chỉ có thể cẩn thận tìm kiếm, xem tất cả những chỗ có thể bày huyễn trận."

Cổ Nga không hiểu trận pháp, chỉ có thể ở một bên nhìn nàng đi tới đi lui giữa những tảng đá, nhưng vẫn không thu hoạch được gì như cũ.

Độc Cô Thiên Diệp tìm hai ngày, vẫn không tìm ra huyễn trận. Nhưng nàng cũng không nổi giận, nàng phải tìm ra trận pháp, cứu mẫu thân ra.

Hai ngày gần đây nàng thỉnh thoảng cảm thấy n.g.ự.c đau từng đợt, nàng biết nhất định là mẫu thân đang phải cực khổ. Nàng phải mau chóng cứu mẫu thân ra!

Nhưng những tảng đá ở đây nàng đã cẩn thận nghiên cứu qua, căn bản không thể tạo thành huyễn trận! Cuối cùng nàng sai chỗ nào?

Lúc này một đám người chạy tới chỗ bọn họ, đến trước mặt Cổ Nga, hành lễ nói: "Vương hậu, vương phái chúng ta đến bảo hộ ngài!"

"Sao hắn lại bảo các ngươi đến bảo hộ bọn ta?" Cổ Nga nhìn bọn họ hỏi.

"Vương được tin tức nói tộc Kình Sa phái cao thủ lẻn vào hải vực chúng ta, lo lắng cho ngài, cho nên phái chúng ta đến đây." Thị vệ trưởng giải thích nói.

"Thì ra là thế. Tộc Kình Sa này đã bị tiêu diệt, các ngươi về đi. Tình huống chỗ Vương có vẻ khẩn cấp, các ngươi trở về tùy thời đợi mệnh!" Cổ Nga nói.

"Tiêu diệt ?" Thị vệ trưởng kinh ngạc nói. Bọn họ được tin tức nói có hơn mười siêu thần thú cao cấp, sao lại dễ dàng bị tiêu diệt như vậy? [rin: vâng, là hơn mười đấu với hơn trăm ạ]

"Đúng vậy. Ngươi về nói cho vương giờ chúng ta đã không có chuyện gì, nhưng tộc Kình Sa như thế minh mục trương đảm [*trắng trợn] lẻn vào lĩnh vực của chúng ta, có ý đồ gì nhất định phải điều tra cho rõ.”

"Nhưng thưa vương hậu, vương mệnh lệnh chúng ta bảo vệ ngài và tiểu điện hạ, chúng ta đi ngài lại xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?" Thị vệ trưởng khó xử nói.

"Sao hả, mệnh lệnh của ta các ngươi không nghe phải không?" Cổ Nga nghiêm mặt nói.

"Thuộc hạ không có ý này. Mọi người là lo lắng cho an toàn của ngài." Thị vệ nhanh chóng hành lễ giải thích.

"Nếu không để cho chúng nó lưu lại một phần, một phần khác về đợi lệnh đi." Độc Cô Thiên Diệp trở về, vừa vặn nghe thấy đối thoại của bọn họ Cổ Nga, đề nghị.

Cổ Nga sợ khi Lam Hoành cần người nhân thủ không đủ, Lam Hoành lo lắng an toàn của Cổ Nga và Lam Nguyệt, làm vậy hai bên đều không cần lo lắng.

Cuối cùng Cổ Nga nghe lời Độc Cô Thiên Diệp, để lại một phần nhỏ, còn lại đều bị nàng cho về.

Lam Nguyệt và Cổ Nga tìm một tảng đá lớn bóng loáng ngồi xuống, bọn thị vệ vây quanh bọn họ. Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục tìm kiếm huyễn trận. Sau đó Lam Nguyệt cảm thấy nhàm chán, tìm một thị vệ đánh với nhau hắn, thuận tiện để Cổ Nga chỉ điểm những chỗ hắn làm không tốt. Cổ Nga nghĩ không tệ, đồng ý, để thị vệ trưởng luận bàn với Lam Nguyệt. Phát hiện chỗ hắn không đúng thì đương trường chỉ ra cho hắn, Lam Nguyệt học được không ít kỹ năng của bộ tộc thủy long.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy Lam Nguyệt đánh tận hứng như thế, nghĩ mình vẫn quan tâm hắn quá ít. Lúc này có nhiều chuyện, nàng ít khi trao đổi với nhóm thú thú.

"Phanh!" Lam Nguyệt đột nhiên không khống chế được lực đạo của mình, đánh bay thị vệ trưởng. Vừa vặn rơi xuống phía trước Độc Cô Thiên Diệp, đập hư bụi san hô.

"Này, ngươi không sao chứ?" Độc Cô Thiên Diệp thấy hắn nằm trên mặt đất đứng không lên, đi lên đỡ hắn một chút.

"Không có việc gì." Thị vệ trưởng nhờ Độc Cô Thiên Diệp nâng đứng lên, xua tay nói.

Ngay lúc Độc Cô Thiên Diệp dìu hắn đứng dậy, nàng phát hiện hoàn cảnh xung quanh giống như lắc lư một chút, sau đó sau khôi phục dáng vẻ ban đầu. Trong lòng nàng vui vẻ, đây chẳng phải là một biểu hiện khi đụng phải huyễn trận sao?

"Cảm ơn tiểu thư." Thị vệ trưởng không biết xưng hô Độc Cô Thiên Diệp thế nào, đành phải kêu tiểu thư, sau đó dung tay đỡ thắt lưng đi về.

Lam Nguyệt thấy đối phương bị mình đánh thành dạng này, ngượng ngùng ho khan hai tiếng, lấy đan dược từ nhẫn không gian mà Độc Cô Thiên Diệp chuẩn bị cho hắn ra, nói: "Vừa nãy ta khống chế lực đạo không tốt, rất xin lỗi ngươi! Chỗ ta có đan dược, ngươi dùng sẽ không sao."

Nhìn thấy tiểu điện hạ xin lỗi mình, thị vệ trưởng vội vàng xua tay nói: "Là tự ta không chú ý, không liên quan tới tiểu điện hạ, ngài đừng tự trách. Hơn nữa đan dược của nhân loại đối linh thú chúng ta không có tác dụng ."

"Đây không phải là đan dược bình thường, nó là tỷ tỷ đặc biệt luyện chế cho linh thú, rất hiệu quả." Lam Nguyệt đưa bình ngọc cho hắn, nói: "Tỷ tỷ từng nói, phạm sai lầm phải thừa nhận. Vừa nãy là ta sai, ngươi không cần an ủi ta."

Cổ Nga ở một bên nhìn, trong lòng rất là yên tâm. Tuy thân thể Lam Nguyệt không khác thiếu niên hơn mười tuổi lắm, đó cũng là vì thực lực của hắn cao. Mà thực tế tuổi của hắn cũng không lớn. Không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp dạy dỗ hắn tốt như vậy!

"Tiểu điện hạ đưa cho ngươi thì ngươi hãy nhận đi." Cổ Nga nói với thị vệ trưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-21-2-me-con-gap-lai-2.html.]

Nhìn thấy Cổ Nga lên tiếng, thị vệ trưởng cầm bình ngọc, nói: "Cảm ơn tiểu điện hạ."

"Ngươi ăn nhanh lên, đan dược rất hiệu quả. Có đôi khi bọn Tiểu Cửu ca ca bị thượng đều là ăn cái này." Lam Nguyệt thúc giục.

Thị vệ trưởng nhìn thấy vẻ mặt áy náy của Lam Nguyệt, đổ ra đan dược ăn. Ban đầu chỉ muốn trấn an Lam Nguyệt, để hắn không khó chịu như vậy, không nghĩ tới sau khi ăn không lâu thật sự hữu hiệu, thắt lưng hắn không đau !

"Thật sự hữu hiệu!" Thị vệ trưởng ngạc nhiên nói. Chưa từng nghe nói có đan dược có hiệu quả với linh thú!

"Là đi? Hắc hắc, ta đã nói của đan dược của tỷ tỷ rất hiệu quả mà !" Lam Nguyệt đắc ý nói, giống như đan dược kia là hắn luyện chế vậy.

Cổ Nga nghe nói đan dược hữu hiệu, kích động lập tức ngồi dậy từ trên tảng đá, đi đến trước mặt thị vệ trưởng, lấy bình ngọc qua, đổ đan dược bên trong ra, đặt trong tay nhìn kỹ. Sau đó xoay người hỏi Lam Nguyệt: "Đan dược này là nàng luyện chế?"

Lam Nguyệt gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, bọn tiểu Hỏa tỷ tỷ, Tiểu Cửu ca ca đều có! Nhẫn không gian này bọn họ cũng có, cũng là tỷ tỷ luyện chế."

"Là thật!” Hai mắt Cổ Nga tỏa sáng, nói, "Ngươi có thể bảo tỷ tỷ ngươi luyện chế đan dược cho chúng ta không ? Nếu có thứ này, khi chúng ta đối chiến với Kình Sa tộc càng có nhiều phần thắng!"

"Hẳn là có thể mà ? Chỉ cần tỷ tỷ cứu mẫu thân nàng ra, sẽ có thời gian." Lam Nguyệt gãi ót nói.

Cổ Nga nghe xong, nhìn về phía Độc Cô Thiên Diệp. Nếu thật sự có đan dược cho linh thú dùng, vậy bọn họ có thể giảm bớt rất nhiều thương vong. Đây là con dân bọn họ, nàng không muốn bởi vì chiến tranh mà c.h.ế.t đi nhiều tộc loại như vậy.

Mà lúc này Độc Cô Thiên Diệp đang đi tới đi lui trong bụi san hô, không nghiên cứu tảng đá nữa. Lam Nguyệt nhìn thấy thì tò mò, chạy tới hỏi: "Tỷ tỷ, ngươi đang tìm cái gì?"

"Ta phát hiện, có lẽ huyễn trận cũng không phải dùng tảng đá bày, mà là dùng thứ này." Độc Cô Thiên Diệp chỉ chỉ bụi san hô bên người.

"Nó?" Cổ Nga cũng đi theo lại, nghe nói dung bụi san hô tùng bày trận, cảm thấy rất mới lạ.

"Đúng vậy." Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, "Lúc trước ta đi sai đường, nghĩ rằng trận pháp đều phải dùng tảng đá mới có thể bày. Kỳ thật chỉ cần phương vị đúng, thứ gì cũng có thể dùng để bày trận! Vừa nãy Lam Nguyệt đánh hắn lại đây, vừa vặn làm hỏng mấy bụi san hô, toàn bộ hoàn cảnh hơi chuyển động nhẹ nhàng. Ta mới phát hiện."

"Thì ra là thế." Cổ Nga hiểu rõ nói.

"Hơn nữa những bụi san hô này rất phổ biến, bày trận trong này, căn bản là không dễ dàng làm người ta chú ý. Giờ chỉ cần nghiên cứu bụi san hô một chút, hẳn là có thể tìm được phương pháp phá trận rất nhanh." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, lại tiếp tục chuyển động trong san hô.

Muốn phá trận, phải nắm được toàn bộ trận pháp, vậy nhất định phải tìm được tất cả những bụi san hô dùng bày trận. Mà trận pháp có thể che dấu cả ngọn núi chắc chắn rất lớn.

Nghĩ đến đây, nàng hỏi Cổ Nga diện tích đại khái của ngọn núi này, sau đó bay lên độ cao trên trăm mét, nhìn một lần những bụi san hô trong phạm vi Cổ Nga nói, quả nhiên phát hiện dấu vết trận pháp.

Đã phát hiện trận pháp thì dễ rồi, chỉ cần tìm được phương pháp tiến vào huyễn trận, hoặc là tìm được mắt trận, tiêu hủy nó là được. Nhưng vì trận pháp thật sự quá lớn quá phức tạp, Độc Cô Thiên Diệp dùng thời gian một ngày mới phá giải trận pháp.

"Lam Nguyệt, lát nữa ta nói cho ngươi, thì ngươi hủy san hô này." Độc Cô Thiên Diệp nói, nhìn thấy Lam Nguyệt gật đầu, mình lại bay đến một nơi khác.

Này trận pháp có hai mắt trận, nếu chỉ phá hủy một mắt trận, toàn bộ trận pháp sụp xuống, lại không thấy ngọn núi. Hơn nữa mắt trận này còn phải hủy diệt cùng lúc, bằng không cũng sẽ thất bại trong gang tấc!

Độc Cô Thiên Diệp hít sâu một chút, liếc mắt nhìn Cục cưng Lam Nguyệt, trong lòng phát lệnh: "Động thủ."

Hai người đồng thời đánh san hô phía trước, nghe răng rắc một tiếng, san hô trước mặt Độc Cô Thiên Diệp phân thành hai nửa, mà san hô trước mặt Cục cưng Lam Nguyệt thì bị c.h.é.m thành mảnh nhỏ.

Cổ Nga và bọn thị vệ chỉ nhìn thấy hai người đồng thời ra tay, san hô đồng thời bị hủy, sau đó cảm thấy tầm mắt của mình lung lay hai cái, tiếp theo một ngọn núi cao cao xuất hiện trước mặt bọn họ. Ngọn núi cao như vậy, chỉ sợ nó đã trồi lên mặt biển*. [đảo ý]

Độc Cô Thiên Diệp nhìn ngọn núi chậm rãi xuất hiện, ức chế kích động trong lòng, dạo một vòng quanh nó, phát hiện một hang động bên trái chân núi. Cửa động không phải rất lớn, chỉ có thể cho một người đi qua, còn phải cúi đầu mới được.

Độc Cô Thiên Diệp đi vào cửa động, không phát hiện có trận pháp khác, mới xoay người đi vào. Đi vào thì nhìn thấy chân núi trống rỗng và Mạc Thu Thủy nằm giữa trận pháp.

Nhìn thấy người suy yếu bên trong, nước mắt Độc Cô Thiên Diệp không tự chủ được tràn ra. Nàng đi bước một đến chỗ trận pháp, muốn nói chuyện, yết hầu lại như bị ngăn chận.

Độc Cô Thiên Diệp vừa đến, Mạc Thu Thủy đã biết, nàng tưởng là Lục Viễn Sương lại tới, bởi vì những năm này trừ nàng vốn không có người khác tới. Nhưng đối phương vẫn không lên tiếng, thực không giống phong cách của nàng, hơn nữa sau đó còn có thiệt nhiều người lục tục vào. Lúc này nàng mới mở mắt, muốn nhìn xem là chuyện gì xảy ra, lại bỗng nhiên nhìn thấy một đôi mắt tương tự mình, còn có khuôn mặt tương tự người nàng ngày đêm mong nhớ.

"Nương." Độc Cô Thiên Diệp nhìn Mạc Thu Thủy mở to mắt nhìn mình, thấp giọng hô.

 

Loading...