Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 16: Phá trận cứu cha
Cập nhật lúc: 2024-11-17 12:08:05
Lượt xem: 8
"Tiện nữ nhân, ngươi cưỡi ở ta trên đầu nhiều năm như vậy, bây giờ còn muốn tiếp tục phong cảnh sao ? !" Phu nhân tam trưởng lão nghe thấy lời nói của Phượng Tam Muội, chửi bậy đi đến trước mặt bà, đánh qua một cái tát. Không nghĩ tới nửa đường thì tay bị một bàn tay mảnh khảnh bắt được.
"Thái nãi nãi là người ngươi có thể đánh hả ?" Độc Cô Thiên Diệp cầm tay phu nhân tam trưởng lão, lạnh lẽo nhìn chằm chằm nàng, khiến nàng ta đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Đây là ánh mắt một phế vật có thể có sao? !
Tam trưởng lão phu nhân bị Độc Cô Thiên Diệp nhìn co rụt cổ, muốn rút tay về, lại không thể động đậy. Độc Cô Thiên Thấm đã chạy tới, bắt lấy tay Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Phế vật, ai cho ngươi chạm vào thái nãi nãi của ta ? !"
Độc Cô Thiên Diệp thuận thế buông tay tam phu nhân, nhìn Độc Cô Thiên Thấm, còn có thể chạy lại đây, chắc là đã dung giải dược .
"Nhị ca, tứ đệ, sao các ngươi có thể làm vậy?" Nhị trưởng lão ngồi phịch trên ghế, đau lòng nhìn đại trưởng lão và tam trưởng lão. Tuy rằng hắn muốn mang theo một chi độc lập ra ngoài, giống như chi thứ năm vậy, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới động thủ với người chi thứ nhất!
"Tam đệ, không phải ngươi cũng muốn độc lập ra ngoài sao? Chúng ta chỉ làm chuyện ngươi muốn làm lại không dám làm thôi." Đại trưởng lão nói.
"Ta chưa từng sẽ động thủ với bọn đại tẩu! Hơn nữa giờ Âu Dương gia tộc như hổ rình mồi, các ngươi còn muốn nội chiến, các ngươi có suy nghĩ cho gia tộc hay không?" Nhị trưởng lão nhìn hai người, tức giận nói.
"Hừ, thì tính sao, ai bảo tiện nhân này không chịu giao quyền lợi ra? Nếu bà ta đồng ý từ sớm, sao chúng ta phải dung tới hạ sách này!" Đại trưởng lão nói.
Ngay từ đầu bọn họ đã bảo bà ta giao quyền lợi ra, nhưng bà ta lại không chịu. Bằng không bọn họ cũng sẽ không đi đến bước này, dù sao cũng là thân nhân đã cùng chung sống mấy trăm năm.
"Hừ, muốn tộc ấn, không có khả năng." Phượng Tam Muội lên tiếng.
Phu nhân tam trưởng lão lại muốn đi lên đánh Phượng Tam Muội, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp ở bên người bà, tay vừa giơ lên lại buông xuống. Đành trừng mắt nhìn họ nói: "Không giao hả ? Không giao chúng ta sẽ diệt tất cả những người của chi thứ nhất, g.i.ế.c ngươi xong, lại g.i.ế.c tên hoạt tử nhân trong động kia, đến lúc đó còn sợ không tìm thấy tộc ấn?"
"Tưởng tượng thì tốt, sự thật lại tàn khốc, phu nhân tam trưởng lão, ngươi đã nghe qua những lời này chưa ? Ăn trộm gà không thành thường thường sẽ mất thêm nắm gạo. Coi chừng đến cuối cùng ngay cả mệnh của mình cũng đánh mất." Độc Cô Thiên Diệp nhìn phu nhân tam trưởng lão, sâu kín nói.
Độc Cô Thiên Thấm vẫn nhìn Độc Cô Thiên Diệp không vừa mắt, giờ thấy nàng cư nhiên uy h.i.ế.p thái nãi nãi của mình như thế, lấy một cái roi ra hung hang quất Độc Cô Thiên Diệp, mục tiêu đương nhiên là khuôn mặt làm nàng ghen tị vạn phần.
Độc Cô Thiên Diệp vững vàng bắt được ngọn roi, Độc Cô Thiên Thấm còn chưa phản ứng lại đây, đã bị Độc Cô Thiên Diệp dùng sức vung, đá nàng ngã xuống đất.
"Ngươi? !" Độc Cô Thiên Thấm đứng lên, chỉ vào Độc Cô Thiên Diệp, tức giận nói không ra lời. Mình cư nhiên bị một phế vật đá bay, đây là sỉ nhục lớn cỡ nào! Nghĩ vậy, nàng bất chấp lời dặn dò không thể dễ dàng g.i.ế.c người của tam trưởng lão, một đạo linh lực đánh qua Độc Cô Thiên Diệp!
"Thiên Diệp tỷ tỷ cẩn thận!" Độc Cô Thiên Lân nhìn thấy linh lực sẽ đánh tới trên người Độc Cô Thiên Diệp, đứng dậy muốn đi giúp nàng, bị Phượng Tam Muội một phen ôm lại.
"Thái nãi nãi, sao lại giữ con lại chứ ?" Độc Cô Thiên Lân vội vàng muốn tránh ra.
"Tỷ tỷ con có thể ứng phó ." Phượng Tam Muội nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-16-pha-tran-cuu-cha.html.]
Khi linh lực cách Độc Cô Thiên Diệp không đến hai thước, bị một đạo linh lực khác đánh tan. Mọi người vừa thấy đã hiểu, kia là linh lực là của Độc Cô Thiên Diệp vọng lại!
"Ngươi không phải phế vật? !" Độc Cô Thiên Thấm kinh ngạc kêu lên !
Độc Cô Thiên Diệp lấy tay chống cằm, cười nói: "Ta chưa từng nói mình là phế vật mà ? Đều do các ngươi tự nói."
"Tiện nhân, không nghĩ tới ngươi che dấu đủ sâu !" Phu nhân Tam trưởng lão nhìn Độc Cô Thiên Diệp, trong mắt là ánh sáng ác độc. Độc Cô Thiên Diệp này, xem các nàng như khỉ mà đùa giỡn!
"Các ngươi chưa từng hỏi ta có thể tu luyện không, chỉ kêu phế vật phế vật, ta có vẻ lười, không thích giải thích gì đó." Độc Cô Thiên Diệp nhún nhún vai, tỏ vẻ mình rất vô tội.
"Cho dù ngươi không phải phế vật, cũng chỉ là tiểu nha đầu hai mươi tuổi!" Đại trưởng lão cũng không để Độc Cô Thiên Diệp vào mắt, "Chẳng lẽ ngươi còn có thể nhảy ra cái gì? Đại tẩu, ta nói một lần cuối cùng, tộc ấn, ngươi giao hay không giao? Ta đã phái người đi chỗ đại ca, nếu ngươi không giao, tánh mạng đại ca có thể có điều lo lắng."
"Ta còn không biết, hóa ra nhị đệ quan tâm tánh mạng của ta như vậy." Một giọng nói hùng hậu truyền đến từ bên ngoài, khiến mọi người đều lắp bắp kinh hãi.
Đây, đây không phải giọng của gia chủ sao?
Lập tức, bóng dáng Độc Cô Vân Hằng xuất hiện trong tầm mắt mọi người, mọi người sợ hãi muốn rớt con mắt. Hắn bình phục khi nào vậy?
"Đại, đại ca?" Đại trưởng lão kinh ngạc hô.
"Ngươi còn không biết xấu hổ kêu đại ca ? Ta thực không nghĩ tới ngươi sẽ làm ra chuyện như vậy với Tam Muội và người chi thứ nhất, hừ!" Độc Cô Vân Hằng đi đến bên người Phượng Tam Muội, Phượng Tam Muội đứng dậy nghênh đón hắn, nói: "Đừng tức giận, coi chừng chọc tức thân thể, nha đầu Thiên Diệp sẽ đau lòng dược thiện của nàng."
"Khụ khụ." Độc Cô Thiên Diệp giả ý ho khan, thái nãi nãi còn có tâm trạng đến trêu chọc nàng!
"Hừ, không nghĩ tới ngươi tỉnh lại cũng không cho chúng ta biết, xem ra các ngươi đã sớm biết chúng ta sẽ làm như vậy ?" Tam trưởng lão nhanh mồm nhanh miệng, nói thẳng ra nghi vấn trong lòng.
"Thì thế nào? Lúc trước khi các ngươi hạ độc thái nãi nãi không phải luôn chờ một ngày này sao? Sau chúng ta có thể không cho các ngươi đã nghiền chứ?" Độc Cô Thiên Diệp cười nói.
"Các ngươi đã sớm biết." Đại trưởng lão nói nhỏ, đột nhiên nhìn về phía Phượng Tam Muội, "Như vậy độc trên người ngươi cũng giải ?"
"Ha ha, ít nhiều nha đầu Thiên Diệp hiểu chút y thuật, trị thương cho đại ca ngươi, cũng thuận tiện giải độc của ta." Lời nói của Phượng Tam Muội làm cho ánh mắt của mọi người đều tụ trên người Độc Cô Thiên Diệp, nàng còn biết y thuật? Phế vật không chỉ có thể tu luyện, còn có bản lĩnh như vậy!
"Hừ, cho dù hai người các ngươi đã tốt lắm, chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn so ra kém hai người các ngươi?" Tam trưởng lão vẫn tràn đầy tin tưởng như trước.
"Sai, là ba người, còn có ta nữa!" Độc Cô Thiên Diệp nói.