Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 5 - Chương 15-2: Cha con gặp lại (2)
Cập nhật lúc: 2024-11-11 23:36:27
Lượt xem: 6
Hỏa hạt biến dị còn trên bờ lòng sông không rời khỏi nghe thấy một trận tiếng nổ mạnh, vây lên xem. Bọn họ thật sự dẫn Độc Cô Thiên Diệp đi tới nơi trấn áp Độc Cô Dật Hiên, nhưng cũng không nói cho nàng nơi đó có một con thạch quái canh giữ. Lúc nghe thấy tiếng nổ mạnh chúng nó đều tưởng Độc Cô Thiên Diệp bị thạch quái xử lý, kết quả vừa ló đầu ra nhìn, thì thấy Độc Cô Thiên Diệp và Tiểu Hoả ở trên không trung, mà trước mặt bọn nó có một đống đá vụn!
"Thạch quái, thạch quái không có ?” hỏa hạt biến dị hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp nhìn bọn họ, nhanh chóng đào tẩu.
Độc Cô Thiên Diệp rơi xuống trên đống đá vụn. Nàng châm dẫn tuyến của bom, thừa dịp thạch quái há miệng kêu to, ném b.o.m vào trong bụng bó, làm nó từ trong ra ngoài thành một tảng đá nở hoa!
Tiểu Hoả biến hình rơi xuống bên người Độc Cô Thiên Diệp, nhìn lỗ thủng hình thành trên lòng sông do thạch quái rời khỏi, nói: "Tỷ tỷ, tỷ xem, có ánh sáng của trận pháp! Cha tỷ nhất định ở bên trong, chúng ta mau vào thôi."
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, hít sâu một hơi, kéo Tiểu Hoả vượt qua đống đá vụn, đi ra phía sau.
Phía sau thạch quái là một lỗ hổng mấy rộng chục thước, hoặc là nói, lúc trước lòng sông từng có một khúc quanh ở chỗ này, sau đó lại bị thạch quái lấp kín, mới ẩn dấu đi. Mà trên không xác thực có một trận pháp, hỏa diễm hừng hực bị trận pháp ngăn cản bên ngoài, lại không ngăn cách sóng nhiệt tập kích vào trong. Nếu tác dụng ngăn cản mất đi hiệu lực, sẽ để hỏa diễm trực tiếp thiêu hủy bên trong.
Độc Cô Dật Hiên hai chân ngồi xếp bằng ở giữa trận pháp, bị trấn áp trong trận pháp là không thể tu luyện, còn phải tiêu hao linh lực ngăn cản hỏa diễm xâm nhập vào, giờ hắn đã cảm thấy thực cố hết sức. Có lẽ không lâu nữa hắn sẽ bị hỏa diễm ập vào thiêu c.h.ế.t đúng không ? !
Bên ngoài đánh nhau hắn đã sớm biết, không biết là ai đến nơi đây. Giọng nói kia rất thanh thúy rất êm tai, còn khiến hắn có cảm giác quen thuộc.
"Phanh!"
Uy lực nổ mạnh bên ngoài làm cho bên trong cũng rung rung vài cái theo, hắn nghĩ không biết cuối cùng là ai thắng, còn chưa nghĩ ra kết quả, đã cảm thấy có hai nữ tử đạp hỏa liên từng bước một đi về phía hắn. Một người trong đó khi nhìn thấy hắn cảm xúc rất kích động, làm cho hắn vô cùng buồn bực.
"Cha." Độc Cô Thiên Diệp đi đến trước trận pháp, nhìn thấy bóng dáng người bên trong, thấp giọng kêu. Ngũ quan tương tự mình, thân thể hơi suy yếu ngồi thẳng tắp, làm cho nàng lập tức nghĩ tới đại thụ cao ngất, vì nàng che gió che mưa.
Độc Cô Dật Hiên mở to mắt, hắn không biết nàng, tuy dáng vẻ của nàng thoạt nhìn có chút quen thuộc. Ánh mắt kia, rất giống ánh mắt Thu Thủy, hắn nghĩ. Đợi chút, nàng gọi hắn là cha!
"Con, con là Thiên Diệp?" Độc Cô Dật Hiên lập tức đứng lên, đi một bước đến bên cạnh trận pháp, không dám xác định hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp đi đến bên người Độc Cô Dật Hiên, nói: "Cha, là con, con là Thiên Diệp đây!"
Độc Cô Dật Hiên nghĩ mình nhớ nhung con gái quá độ, xuất hiện ảo giác, dùng sức nháy mắt hai lần, nhìn thấy nàng còn tại, kích động muốn tiến lên sờ sờ mặt của nàng, lại bị trận pháp chặn.
"Thiên Diệp, Thiên Diệp, thật là con! Không nghĩ tới con lớn như vậy ! Sao con lại tới đây? Người vừa đánh nhau với thạch quái là con sao?" Độc Cô Dật Hiên sờ không tới Độc Cô Thiên Diệp, đành nhìn nàng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-5-chuong-15-2-cha-con-gap-lai-2.html.]
"Vừa nãy là bọn con, con đến thăm cha. Cha chờ một chút." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, lấy thông tin thạch ra báo bình an cho bọn Hác Bằng Du, nói mình đã tìm được Độc Cô Dật Hiên rồi, bảo bọn họ đừng lo lắng, sau đó bắt đầu cách trận pháp nói chuyện với Độc Cô Dật Hiên.
"Cha, đây là Tiểu Hoả, là bản mạng khế ước thú của con." Độc Cô Thiên Diệp chỉ chỉ Tiểu Hoả ngồi ở bên người mình, giới thiệu.
"Chào thúc thúc, con là Tiểu Hoả ạ." Tiểu Hoả nhu thuận nói.
"Bản mạng khế ước thú? Con có thể tu luyện sao? Nói cho cha nghe mấy năm nay con làm gì? Có phải đã chịu rất nhiều khổ không?" Độc Cô Dật Hiên nhìn Tiểu Hoả kinh ngạc hỏi. Hắn rõ ràng nhớ rõ, con gái của mình không thể tu luyện, nhưng khế ước này...
Độc Cô Thiên Diệp lấy cái nhẫn Độc Cô Dật Hiên để lại cho mình ra, nói: "Cha đừng vội, con từ từ nói cho cha biết."
"Hảo." Độc Cô Dật Hiên nhìn thấy chiếc nhẫn trong tay Độc Cô Thiên Diệp, nhớ tới bất đắc dĩ và chờ đợi trong lòng mình lúc trước khi để lại cho nàng mấy thứ này. Dù biết nàng không thể tu luyện không dung được, vẫn để lại nhiều như vậy cho nàng.
Độc Cô Thiên Diệp lại lấy ra một chiếc nhẫn, bên trong là một ít linh quả, rượu trái cây Đô Đô ủ, nước, còn có một chút thức ăn khác, nàng để Viêm đánh thủng một lỗ nhỏ trên trận pháp, nhét chiếc nhẫn vào. Hai giây sau, lỗ thủng kia lại tự động liền lại.
"Đây là?" Độc Cô Dật Hiên cầm nhẫn hỏi.
"Cha ở đây đã thật lâu không uống nước ăn cái gì, trong đó có nước, cha uống trước chút đi. Cha uống đi, con sẽ nói cho cha nghe chuyện của con." Độc Cô Thiên Diệp nhìn môi Độc Cô Dật Hiên đã nứt nẻ, đau lòng nói.
Độc Cô Dật Hiên không nghĩ tới Độc Cô Thiên Diệp thận trọng như thế, làm theo lời của nàng uống nước xong, lại cầm linh quả lên ăn.
"Năm đó, sau khi mẫu thân đưa con về Mạc gia lại đi tìm cha , nhưng lại không còn trở về nữa. Lúc năm tuổi ngoại công thí nghiệm cho con, phát hiện con không có nguồn huyễn lực, không thể tu luyện huyễn lực. Khí toàn lại bế toàn, không thể trở thành kiếm sư, thì đưa con đến Kỳ Phong thành. Trước kia con vẫn lấy nghĩ bọn họ ghét bỏ con, sau đó mới biết được, bọn họ là vì bảo vệ con. Hóa ra lúc trước nương và Phong gia có hôn ước ..."
Độc Cô Thiên Diệp từ từ nói chuyện tiểu Thiên Diệp và mình đến từ đó về sau. Nàng cũng không nói gì tiểu Thiên Diệp đã chết, chỉ nói mình trong lúc vô ý chiếm được pháp bảo tu luyện, sau đó mới bắt đầu tu luyện. Lại lựa chọn những chuyện tốt mình làm sau khi mình có thể tu luyện mà nói ra, nói diệt Phong gia thế nào, phá hủy âm mưu thần điện thế nào, nói mình đến đại lục Không Linh tìm thảo dược, nói mình đã bái sư phó, còn nói những việc mình làm sau khi đến đại lục Vũ Linh.[rin: chị vô tình quá, không thèm nhắc tới vị hôn phu Tử Tiêu luôn]
Lúc này nàng nhớ tới lúc trước khi mình và aba ở cùng một chỗ, kể với hắn mình ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ đã gặp chuyện.
Độc Cô Dật Hiên nghe Độc Cô Thiên Diệp nói chuyện của nàng, cảm khái mình làm nàng thiệt thòi nhiều lắm. Người khác đều lớn lên dưới sự che chở của cha mẹ, nhưng nữ nhi của mình từ nhỏ lại chịu nhiều khổ như vậy, chịu nhiều xem thường như vậy, gặp nhiều nguy hiểm như vậy.
"Mẫu thân con, nàng cũng bị trấn áp hả?" Độc Cô Dật Hiên hỏi.