Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 29.2

Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:48:50
Lượt xem: 8

Mậu Ngôn nhìn Độc Cô Thiên Diệp, không biết nàng làm như thế nào giúp hắn rửa sạch oan khuất, ngay cả hắn cũng không có chứng cớ, nàng lại là người từ nơi khác đến, sao có thể có biện pháp nào.

Mọi người nhìn nàng hồi lâu nhưng không có động tĩnh gì, đang muốn thỉnh cầu Mậu Tâm hành hình, Mậu Lâm đột nhiên hành động.

Vẻ mặt nịnh nọt của hắn cười, chạy đến trước mặt Mậu Tâm, nói: "Ai nha, đại trưởng lão, sao ngươi tự mình vào đây được vậy? Ta nói sau hai ngày sẽ có tin tức, tới lúc đó ta sẽ tự mình đi tìm ngươi là được rồi."

Mọi người nhìn bộ dáng chó con của Mậu Lâm. Đây là vương tử cao cao tại thượng của bọn hắn sao? Còn có, lời nói của hắn có ý tứ gì?

Độc Cô Thiên Diệp ở một bên kêu: "Mậu Lâm."

"Ai nha Hồng gia chủ, ngươi cũng đến đây à." Mậu Lâm chạy đến bên người Độc Cô Thiên Diệp, nói, "Ngươi và đại trưởng lão là cùng vào sao? Hồng gia chủ, lần trước ngươi đồng ý với chuyện của ta cũng không thể không tính toán gì hết nha!"

Độc Cô Thiên Diệp chau mày, nói: "Ta đồng ý với ngươi chuyện gì?"

Mậu Lâm nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, kinh hãi, nói: "Hồng gia chủ, ngươi đã nói nếu ta giúp ngươi thu phục thế lực của Bộ tộc Hắc ám, ngươi sẽ để ta ngồi trên vương vị!"

"Thân thể của phụ vương ngươi còn tốt lắm mà, như thế nào, chờ không kịp sao?" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Hừ, cái lão già kia, chỉ thích Mậu Ngôn, muốn truyền vương vị cho hắn. Nếu không phải ta thiết kế để tên tiểu tử kia giúp ta gánh tội danh, làm cho lão già kia không thể không trừng phạt hắn, vương vị làm sao có phần của ta! Nếu hắn không có nhận ta là con, ta đây cũng không nghĩ tới nhận thức hắn làm phụ thân! Nếu hắn không ngoan ngoãn giao ra vương vị, thì cũng không thể trách ta tâm ngoan thủ lạt!"

Mặt của Mậu Tâm tối sầm ngay lập tức.

Độc Cô Thiên Diệp nháy mắt với Mậu Tâm, để hắn không đánh gãy bọn họ nói chuyện, tiếp tục hỏi: "Ngươi nói các ngươi cùng thế giới bên ngoài không thể liên lạc, ngươi như thế nào đi ra được, lại làm sao có thể tìm được gia tộc bọn ta? Chẳng lẽ là lừa gạt ta? Phải biết rằng, nếu xảy ra vấn đề, mệnh của toàn gia tộc ta sẽ không còn!"

"Hồng gia chủ, ta sao có thể lừa ngươi? Ta thật là vương tử của hắc ám bộ tộc!" Mậu Lâm gấp gáp giải thích nói, "Nơi đó của chúng ta chỉ có một cái mật đạo đi ra ngoài, hơn nữa cái mật đạo kia chỉ có phụ vương và mẫu hậu ta mới biết. Lần trước, trong lúc tình cờ ta nghe được hai người nói chuyện, mới biết đến mật đạo này. Ta đi ra liền gặp được đại trưởng lão, lúc này mới hợp tác với Hồng gia!"

"Xôn xao ——" người chung quanh ban đầu còn lo lắng bộ dáng của Mậu Lâm là làm sao vậy, không ngờ sau đó hắn sẽ nói ra chuyện lớn như vậy!

Hóa ra người cấu kết với bên ngoài là hắn! Đại vương tử, Mậu Lâm!

Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục nói: "Ngươi nói đệ đệ của ngươi chịu tiếng xấu thay cho ngươi sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-29-2.html.]

"Ha ha, đúng vậy!" Mậu Lâm cười to, nói, "Lần trước ta mang đại trưởng lão đến nơi này của chúng ta, lại bị hắn phát hiện. Hắn còn khuyên ta quay đầu, lại không biết ta căn bản không nghĩ quay đầu! Ta muốn đi ra nơi này, đi ra thế giới bên ngoài nhìn xem! Lần đó bởi vì người c.h.ế.t có vẻ nhiều, phụ vương đã hoài nghi chúng ta. Cho nên ta thiết kế để hắn xuất hiện tại thông đạo, lại cố ý đem phụ vương dẫn đi qua nơi đó. Vì vậy, hắn trở thành phản đồ! Còn có lần này hắn trốn đi, chính là ta làm cho người ta đi cướp ngục, vì muốn hắn gánh tội danh chạy trốn. Không nghĩ tới hắn lại gặp được hai người ngoại lai, cái cớ này làm cho hắn hết đường chối cãi!"

Ngay cả quan lẫn dân chúng đều bị lời nói của Mậu Lâm làm cho chấn kinh rồi, hóa ra bọn họ đều oan uổng Mậu Ngôn, trước kia hắn đối xử với bọn họ tốt như vậy, bọn họ còn đối đãi với hắn như vậy, còn ném đồ ăn vào hắn, thật là không phải mà!

"Ngươi nói tin tức lại là chuyện gì xảy ra vậy? Chừng nào thì ngươi có thể giúp ta thu phục bộ tộc của ngươi?"

Mậu Lâm giống như chìm vào thế giới của chính mình, nơi này chỉ có hắn cùng với người gọi là Hồng gia chủ, mà không nhìn tới biểu tình giống nhau của mọi người. Nghe được Độc Cô Thiên Diệp hỏi, trả lời nói: "Ta đã hạ dược với bọn hắn, dược này có hiệu quả trong hai ngày. Ta đã muốn nói tin tức này cho đại trưởng lão, đến lúc đó hắn sẽ mang theo người của các ngươi theo mật đạo tiến vào. Bất quá chỉ có thể vào được tám người! Chỉ cần người của các ngươi đem bọn họ khế ước, bọn họ liền là người của các ngươi! Nhưng ta vẫn là vương của bọn hắn!"

Độc Cô Thiên Diệp nhíu mày, nói: "Ngươi hạ dược có hiệu quả sao? Lúc người của ta vào, nếu nơi này lại xảy ra vấn đề, không phải là bọn họ đi tìm cái c.h.ế.t sao?"

"Hồng gia chủ, xin yên tâm, ta hạ dược với bọn hắn nhưng ta vì bọn họ luyện chế riêng nhuyễn kinh hóa lực tán. Đan dược bên ngoài đối với chúng ta vô dụng, nhưng do ta luyện chế, trong vòng hai ngày bọn họ không có khí lực, cũng không thể vận dụng linh lực." Mậu Lâm tự tin nói, "Tuy rằng thiên phú tu luyện của ta kém Mậu Ngôn, nhưng ta lại là cao thủ luyện đan của bộ tộc chúng ta!"

"Ngươi có thể cam đoan tất cả mọi người sẽ trúng độc sao?" Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục hỏi.

"Ta xác định. Bởi vì ta hòa thuốc bột vào con sông duy nhất ở nơi này. Tất cả mọi người đều dùng nước ở đó." Mậu Lâm nói.

"Rất tốt, ngươi làm rất tốt!" Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Cảm ơn Hồng gia chủ khích lệ."

Độc Cô Thiên Diệp nói: "Ta không có khích lệ ý tứ của ngươi." Nói xong, nàng liền huỷ bỏ khống chế đối với Mậu Lâm.

Ngay từ đầu, nàng liền đánh thức Giáng Vực đang ngủ say, để hắn thi pháp với Mậu Lâm, khống chế tâm thần của hắn, để hắn nghĩ đến người cầm đầu cấu kết với mình. Sau đó lại tiếp tục gợi lên để hắn nói ra.

Mậu Lâm đột nhiên tỉnh táo lại, buồn bực chính mình làm sao có thể ở trước mặt Độc Cô Thiên Diệp bày ra bộ dáng như vậy. Đột nhiên ý thức được chính mình vừa nói cái gì đó, quay đầu lại, nhìn một thân lãnh khí của Mậu Tâm, toàn bộ những người khác đều phẫn nộ nhìn hắn.

"Phụ vương, ta..."

"Được rồi!" Mậu Tâm đau lòng nhìn Mậu Lâm, nói: "Những gì nên nói hay không nên nói, ta đều nghe được! Không ngờ ngươi lại nghĩ muốn vương vị này như vậy, vì nó mà thậm chí phản bội tất cả mọi người!"

 

Loading...