Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 24.2

Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:44:17
Lượt xem: 12

"Được." Độc Cô Thiên Diệp đồng ý, nếu cùng phương hướng, ai trước ai sau đều giống nhau.

"Ngươi lại nói cho ta nghe một chút chuyện sau này ngươi tính làm đi." Bách Lý Như Yên nói.

Độc Cô Thiên Diệp kéo chăn đắp ngang qua hai người, nói: "Được. Sau khi ta tìm được Ngát hương hoa sẽ đi Vũ Linh đại lục cứu các biểu tỷ, sau đó đi tìm cha mẹ ta..."

Hai người nằm chung một cái chăn, nói đến bình minh.

Buổi sáng hôm sau, Độc Cô Thiên Diệp và Bách Lý Như Yên đã thu thập xong từ sớm, Độc Cô Thiên Diệp còn làm bữa sáng phong phú. Năm món rau, nồi cháo hầm xương.

Bách Lý Như Yên ngồi bàn bên cạnh nhìn bóng dáng bận rộn của Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Đã lâu rồi không được ăn đồ ngươi nấu, thật hoài niệm!"

Độc Cô Thiên Diệp múc một chén cháo đã hầm xong đặt trước mặt Bách Lý Như Yên, nói: "Cũng đã lâu rồi ta không nhìn thấy tướng ăn khoa trương của ngươi."

"Ta muốn ăn thịt nướng, ta muốn ăn nhất là thịt nướng ngươi làm." Bách Lý Như Yên nói xong, uống một ngụm cháo, cảm thán nói: "Vẫn là tay nghề của Thiên Diệp giỏi, đầu bếp ở đây làm khó ăn muốn chết."

"Kỳ thật chúng ta không ăn gì cũng sẽ không c.h.ế.t đói." Độc Cô Thiên Diệp tự bưng một chén cháo ngồi xuống bên cạnh Bách Lý Như Yên, nói.

"Ở nhà ta không ăn được! Nhưng ta tới từ thế kỷ hai mươi mốt thế kỷ, mỗi ngày ăn cơm đã thành thói quen, nếu không ăn thì thấy là lạ." Như Yên nói, "Cho nên ta quyết định sau khi trở về phải càng cố gắng tu luyện, chờ ta đạt tới yêu cầu của ca ca là có thể tự do xuất nhập, đến lúc đó ta mỗi ngày để ngươi nấu cơm cho ta ăn."

"Ca ca ngươi sẽ oán giận ta đó." Độc Cô Thiên Diệp nói.

Tối hôm qua Bách Lý Như Yên nói một vài chuyện nơi đó, tuy rằng ít nhưng nàng vẫn nghe ra được ca ca kia đối xử với Bách Lý Như Yên rất tốt, điều này làm nàng yên tâm không ít.

"Tuy rằng sau khi ta đến đây, phần lớn thời gian đều tu luyện và lịch lãm, nhưng chuyện của hắn ta vẫn biết, thường xuyên bỏ thuộc hạ lại quản lý rồi chạy ra ngoài chơi. Nếu hắn không đồng ý, ta liền tóm hắn đến đây, cam đoan sau khi hắn đến đây sẽ không muốn chạy nữa. Làm sao còn có thể để ta trở về." Bách Lý Như Yên đã sớm nhìn thấu bản chất của ca ca rồi.

Sau khi nàng đi vào thế giới này, có vẻ lạnh nhạt với hắn, vì kiếp trước của nàng vốn không có thân nhân bằng hữu, chỉ có một đồng bọn là Thiên Diệp. Hiện tại đột nhiên nhảy ra một ca ca, điều này làm nàng thật không có thói quen, không biết nên ở chung với hắn như thế nào. Trong lòng tuy đã nhận hắn nhưng cũng không thể tự nhiên giống như ở cùng Độc Cô Thiên Diệp được.

"Thơm quá!"

Tử Tiêu ra khỏi lều, vẫn là trường bào màu tím. Ở trong lều trại đã ngửi thấy mùi, vì thế hắn tự giác lấy một cái chén ra, múc cho mình một chén cháo, ngồi xuống bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp rồi ăn. Ăn mấy miếng, hắn nghiêng đầu nhìn Bách Lý Như Yên, nói: "Như Yên cô nương, ngày hôm qua giới thiệu có vẻ đơn giản, hiện tại ta chính thức tự giới thiệu. Tên ta là Tử Tiêu, là người của Tiểu Diệp Nhi."

"Khụ khụ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-24-2.html.]

Độc Cô Thiên Diệp đang ăn cháo, do lời nói của Tử Tiêu mà bị nghẹn ho sặc sụa. Tử Tiêu nhanh chóng dùng tay vỗ vỗ lưng nàng cho thuận khí, nói: "Đã lớn vậy rồi, ăn thôi mà cũng không cẩn thận."

Độc Cô Thiên Diệp vừa ngừng lại một chút, lại nghe Tử Tiêu nói, đúng lúc gió thổi qua, ho khan càng thêm lợi hại, dọa sắc mặt của Tử Tiêu lập tức thay đổi.

"Ngươi có khỏe không?" Tử Tiêu khẩn trương hỏi.

"Nếu hiện tại ngươi rời xa ta, ta liền tốt." Cuối cùng cũng không ho khan nữa, Độc Cô Thiên Diệp trừng mắt nhìn Tử Tiêu, oán hận nói.

"Chuyện này không thể được, ta đã là người của nàng, không đi theo nàng thì đi theo ai? Hơn nữa nàng cũng đã đồng ý cho ta đi theo. Nàng không thể ăn xong không chịu trách nhiệm, không muốn ta nữa chứ?" Tử Tiêu đáng thương nhìn Độc Cô Thiên Diệp, để nàng nghĩ đến chính mình phạm vào sai lầm lớn gì đó.

"Ha ha." Bách Lý Như Yên nhìn bộ dáng của bọn họ, không khỏi nở nụ cười.

Kiếp trước Độc Cô Thiên Diệp bị muội muội và bạn trai phản bội, tuy rằng nàng không thích mà mới ở chung với hai người bọn họ, nhưng có vẻ đau xót. Nàng hy vọng không ai có thể chạm vào vết thương của Độc Cô Thiên Diệp.

"Thiên Diệp, sao ngươi lại ăn người ta xong rồi không chịu trách nhiệm?" Bách Lý Như Yên hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp u oán nhìn Bách Lý Như Yên, thế mà nàng còn giúp vui!

Thấy Độc Cô Thiên Diệp không để ý tới mình, Bách Lý Như Yên lại nhìn về phía Tử Tiêu, nói: "Ngươi quen thuộc với Thiên Diệp nhà ta sao?"

"Đương nhiên rất quen thuộc." Tử Tiêu mặt không đỏ khí không suyễn (thở không tắc nghẽn) nói, tuy rằng chỉ gặp qua vài lần, nhưng hắn giống như là đã quen biết nàng rất lâu rất lâu rồi nàng, cho nên vô cùng quen thuộc.

"Quen thuộc bao nhiêu?" Bách Lý Như Yên không nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tiếp tục hỏi.

"Ta đều là người của nàng, ngươi nói chúng ta quen thuộc bao nhiêu?" Tử Tiêu tiếp tục bịa chuyện.

"Khụ khụ." Độc Cô Thiên Diệp cảm giác mình có xúc động muốn g.i.ế.c người!

"Vì sao ngươi muốn Thiên Diệp nhà ta? Thoạt nhìn điều kiện của ngươi không sai, lớn lên lại như hoa như ngọc, chắc có không ít nữ nhân nhỉ?" Bách Lý Như Yên nói, nếu đối phương thật là một hoa hoa công tử, nàng là người thứ nhất đánh bay hắn khỏi Độc Cô Thiên Diệp.

"Người ta rất non nớt! Trước khi ta gặp Tiểu Diệp Nhi, một nữ nhân ta cũng chưa từng chạm qua, thậm chí còn chưa nắm tay bao giờ!" Tử Tiêu hô to.

Lúc này không biết Thứ Hồn ở đâu mà đi ra, vẻ mặt hắn kỳ quái nhìn Tử Tiêu, nói: "Lần trước ngươi còn nói đi xem mỹ nữ với ta mà, còn tốt nhất là trêu chọc một con nhóc xinh đẹp đi ngang qua nữa chứ, lần trước còn nói cảm giác sờ sờ xúc cảm không sai, tốt nhất tốt nhất..."

"Cút, khi nào thì lão tử đã làm nào? !" Tử Tiêu một cước đá văng Thứ Hồn còn muốn lại đây ăn, rít gào nói.

Loading...