Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 13-2.1
Cập nhật lúc: 2024-10-31 08:30:22
Lượt xem: 13
"Ngô, huynh đến thương lượng với muội hành trình của chúng ta." Hác Bằng Du nói.
"Đại sư huynh bị thương cũng là vì muội, tuy miệng vết thương đã phục hồi như cũ, nhưng là vẫn cần điều dưỡng một chút." Độc Cô Thiên Diệp áy náy nói, "Nếu không chúng ta đi Công hội Linh sư gần nhất, dùng truyền tống trận đi thành Nấm."
"Chúng ta có thể nghỉ ngơi ở đây hai ngày lại đi. Thành thị gần nhất nơi này chỉ cần đi hai ngày là tới." Hác Bằng Du nói, sau đó ưỡn thắt lưng, "Ai, muội vừa lĩnh ngộ là một ngày, huynh ngồi đến m.ô.n.g đều đau, huynh phải đi về ngủ. Muôi có đi cùng huynh không?"
Độc Cô Thiên Diệp và Hác Bằng Du cùng trở về. Giờ Phong Khinh Nhiễm đã không có trở ngại gì, ở bên ngoài nói cái gì với Chung bá, Phong Khinh Nặc ở một bên nghe. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp và Hác Bằng Du về, tâm mọi người mới buông xuống.
Sáng hôm qua Hác Bằng Du để Tiểu Ngũ về nói bọn họ có chuyện, không biết khi nào thì về, kêu mọi người đừng gấp. Tuy biết thực lực hai người bọn họ không thấp, nhưng vẫn lo lắng.
"Đại sư huynh, thương thế của huynh thế nào ?" Độc Cô Thiên Diệp đi tới hỏi.
"Có linh đan diệu dược của muội, giờ đã không có vấn đề ." Phong Khinh Nhiễm nói.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, lại kiểm tra một lần cho Phong Khinh Nhiễm, mới yên lòng.
"Chúng ta nghỉ ngơi ở đây hai ngày, sau đó đi thành thị gần nhất dùng truyền tống trận mà về. Miệng vết thương của huynh vẫn nên tu dưỡng nhiều một chút, miễn cho khi trong truyền tống trận xảy ra vấn đề." Hác Bằng Du nói, "Ngô, ta phải đi ngủ."
Hác Bằng Du nói xong thì về lều trại của mình, ngã xuống giường lớn ấm áp mềm mại của hắn. Độc Cô Thiên Diệp không biết hắn thích ngủ như vậy, cấp bậc tăng lên thế nào, sau đó mới biết được, khi hắn ngủ sẽ không tự giác hấp thu linh khí vào trong cơ thể. Tốc độ tu luyện còn nhanh hơn khi hắn tỉnh.
Người này đúng là lợi hại! Khi ngủ sẽ lợi hại hơn, vừa vặn thích hợp tính lười này của hắn.
Bởi vì không vội đi, cho nên mọi người ngây người vài ngày trong núi. Phong Khinh Nhiễm dưỡng thương, Hác Bằng Du ngủ, Chung bá tu luyện, Phong Khinh Nặc cũng khó an tĩnh mà tu luyện, phỏng chừng là bị Độc Cô Thiên Diệp kích thích. Mà Độc Cô Thiên Diệp nghiên cứu lĩnh vực không thành hình kia của mình, mỗi người đều có việc, cũng không liên hệ với bên ngoài. Bởi vậy đối với mưa gió bên ngoài cũng không biết.
Công hội Linh sư thành Long Hoa, trong truyền tống trận có một đạo ngân quang hiện lên, bóng dáng Bách Phượng Lan và tỳ nữ xuất hiện trong trận, người trông giữ truyền tống trận nhìn thấy là Bách Phượng Lan, đang chuẩn bị đi lên hành lễ tiếp đón một chút, thì thấy các nàng trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó vội vàng đi.
"Di? Tuy rằng Bách Phượng Lan này không phải người ấm áp gì, nhưng không phải dạng hôm nay a ? Sao ta cảm thấy nàng nhìn ta như có cừu oán vậy?" Người nọ cảm thán một chút, cũng không để trong lòng. Không biết, không phải nàng có cừu oán với hắn, là có cừu oán với Công hội Linh sư.
Bách Phượng Lan ra khỏi Công hội Linh sư, trực tiếp đi về tổng hội Công hội Thuần thú sư. Tổng hội trưởng Công hội Thuần thú sư Bách Tân Nham đang cùng mấy thuần thú sư thảo luận nên tăng lên tinh Thần lực thuần thú sư thế nào, nhìn thấy Bách Phượng Lan, rất kinh ngạc, hỏi: "Sao con lại trở lại ?"
Bách Phượng Lan nhìn thấy Bách Tân Nham, lập tức bổ nhào vào trong lòng hắn, khóc hô: "Gia gia, ngài phải báo thù cho Phi nhi !"
"Xảy ra chuyện gì ?" Phụ thân Bách Phượng Lan – Bách Hoành Sinh nhìn thấy nữ nhi của mình đột nhiên chạy về, còn nói báo thù, hỏi.
"Gia gia, phụ thân, Kim Bằng và Phi nhi đều bị người giết! Ô ô, giờ chỉ còn lại một người là ta, ta nên sống thế nào đây, gia gia, các ngươi nên báo thù cho phu quân và con ta !" Bách Phượng Lan nói.
"Cái gì? Phi nhi bị người giết?" Bách Tân Nham hỏi, "Là ai, ai dám g.i.ế.c ngoại tôn của ta? !"
"Là Độc Cô Thiên Diệp, đồ đệ Thì Hoằng Quy mới nhận. Lúc ấy Kim gia lão tổ dẫn theo Kim Bằng và ba trưởng lão khác đi, một người cũng không về, lúc ấy chắc chắn còn có những người khác của Công hội Linh sư!" Bách Phượng Lan nói.
"Công hội Linh sư? Sao có thể có quan hệ với Công hội Linh sư?" Bách Tân Nham hỏi.
Bách Phượng Lan nói chuyện Kim Phi bị Độc Cô Thiên Diệp sát hại, Kim Nghiêu mang theo người đuổi theo, cuối cùng ngược lại bị g.i.ế.c hại, còn có tin tức hắn dùng bí kỹ truyền lại cho họ nghe.
"Buồn cười, Lan nhi yên tâm, gia gia nhất định mang con đi Công hội Linh sư đòi công đạo. Thì Hoằng Quy hắn không phải còn vài ngày là đến đại thọ 500 tuổi của hắn sao, đến lúc đó ta xem hắn mừng thọ thế nào!" Bách Tân Nham nói, "Nếu hắn không cho công đạo, đến lúc đó thù mới hận cũ, không thể trách ta phá hư hiệp nghị công hội không thể tranh đấu! Con đi xuống nghỉ ngơi trước, đến lúc đó đi theo gia gia là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-13-2-1.html.]
"Cảm ơn gia gia!" Bách Phượng Lan lau nước mắt, nói, "Đến lúc đó con muốn Độc Cô Thiên Diệp kia đền mạng!"
"Ừ, sẽ." Bách Tân Nham nói. Tuy hắn không thích Kim gia tôn nữ tế kia, nhưng nếu hắn là tôn nữ tế của Bách Tân Nham, Công hội Linh sư còn g.i.ế.c c.h.ế.t hắn như thế, thật là đáng giận! Còn có cháu ngoại Kim Phi hắn yêu thích, trước khi c.h.ế.t cư nhiên bị người cắt xuống nơi đó, vô cùng nhục nhã! Không lấy tánh mạng nàng kia, hắn thề không bỏ qua!
"Vậy Lan nhi đi xuống nghỉ ngơi trước." Bách Phượng Lan nói, mang theo tỳ nữ cùng đi ra ngoài.
"Cha, chúng ta chỉ có một nữ nhi là Lan nhi, nàng lại chỉ có một đứa nhỏ là Phi nhi, nay Phi nhi hắn..." Bách Hoành Sinh bi thương nhìn Bách Tân Nham, đây là muốn Bách gia tuyệt tử tuyệt tôn sao ?
"Công hội Linh sư!" Trong mắt Bách Tân Nham hiện lên sát ý nồng đậm."Truyền lệnh đi xuống, không cho ai thuần hóa một linh thú cho Công hội Linh sư!"
"Dạ, hội trưởng!"
Mà bên Công hội Linh sư, Phong Khinh Nhiễm nói chuyện ngày đó với Thì Hoằng Quy, nói bọn họ đã g.i.ế.c lão tổ tông Kim gia và Kim Bằng, có mang đến phiền toái cho Công hội Linh sư hay không.
"Phiền toái gì đó đều là mây bay, khi nào các ngươi có thể về mới là trọng điểm!" Thì Hoằng Quy nghe thấy tin tức Phong Khinh Nhiễm nói, cũng không nổi trận lôi đình, trách bọn họ nhấc lên quan hệ với Công hội Thuần thú sư.
Kỳ thật người của hai công hội vẫn không đối nghịch lắm, tuy có nhiều lúc xem đối phương không vừa mắt. Giờ xảy ra chuyện này, đối với quan hệ vốn như miếng băng mỏng, có khả năng trực tiếp xé rách mặt . Hơn nữa trừ Phong Khinh Nhiễm, ngay cả Hác Bằng Du cũng không biết, gia chủ Kim gia kia cư nhiên là tôn nữ tế của Bách Tân Nham!
"Chúng ta sẽ về rất nhanh, đến lúc đó nhất định đi Công hội Thuần thú sư bồi..."
"Bồi cái rắm chứ, bọn họ muốn g.i.ế.c đồ đệ của ta, ta còn muốn tìm bọn họ tính sổ đây. Các ngươi nhanh về đi, khi về chớ quên quà sinh nhật của ta!" Thì Hoằng Quy nói.
"Đã biết." Phong Khinh Nhiễm nói, "Lão nhị lão tam đã đồng ý về, ngài nhàm chán có thể tìm bọn họ tiêu khiển tiêu khiển."
"Ngươi cũng không phải không biết, hai người kia căn bản không cho ta cơ hội tiêu khiển ! Ai, ta nhớ tiểu đồ đệ của ta, vẫn là nàng chơi vui a !" Thì Hoằng Quy nhịn không được cảm thán một chút.
"Vậy thôi, sư phó, con có chút việc, cứ như vậy nha!" Phong Khinh Nhiễm lập tức cúp thông tin thạch. Thực sợ lát nữa hắn lại nói ra lời nói kinh thiên động địa gì đó.
"Muội nghe thấy huynh bán đứng nhị sư huynh và tam sư huynh nga." Độc Cô Thiên Diệp đi ra từ sau lưng Phong Khinh Nhiễm, cười nói.
"Có sao ? Sao ta không biết?" Phong Khinh Nhiễm ha ha nói.
"Đại sư huynh, huynh nói cho ta nghe một chút mâu thuẫn giữa Công hội Linh sư và Công hội Thuần thú sư đi." Độc Cô Thiên Diệp đi đến bên người Phong Khinh Nhiễm ngồi xuống, yêu cầu. Vừa nãy nàng nghe lời nói của Phong Khinh Nhiễm, hình như là giải quyết người Kim gia, lại chọc phải phiền toái càng lớn hơn ?
"Cụ thể là nguyên nhân gì huynh cũng không biết, huynh chỉ biết là Công hội Thuần thú sư và Công hội Linh sư có không thể mâu thuẫn điều hòa. Mà cháu gái của hội trưởng Công hội Thuần thú sư gả cho gia chủ Kim gia Kim Bằng."
"Cho nên chúng ta g.i.ế.c c.h.ế.t bọn Kim Bằng, là sẽ gặp rắc rối với Công hội Thuần thú sư." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Phong Khinh Nhiễm gật gật đầu, nói: "Bách Tân Nham và sư phó luôn nhìn đối phương không vừa mắt, lần này sinh nhật sư phó, chỉ sợ bọn họ sẽ đến nháo sự."
"Nếu hắn dám đến nháo thọ yến của sư phó, ta sẽ c.h.ặ.t c.h.â.n hắn!" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Chỉ mong ngày sinh nhật của sư phó đó sẽ xảy không ra trạng huống gì." Phong Khinh Nhiễm nói.
Nhưng, có phiền toái thể* Độc Cô Thiên Diệp này ở đó, sao có thể không có trạng huống? (ý là thể chất thu hút phiền toái đóa)