Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 30.2

Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:54:41
Lượt xem: 29

Độc Cô Thiên Diệp trở lại đổi trang phục, mọi người ở bên ngoài nghị luận, có tò mò nàng mặc nữ trang là bộ dáng gì, có người tỏ vẻ mình duy trì nam trang bộ dáng của nàng, cảm thấy thực bá khí.

"Kẽo kẹt —— "

Ngay khi mọi người thảo luận khí thế ngất trời, cửa phòng Độc Cô Thiên Diệp mở ra. Mọi người đều nhìn qua, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp một thân màu trắng váy dài đi ra. Khuôn mặt tinh xảo không thể soi mói, vấn một kiểu tóc đang lưu hành, tóc hai bên rơi trước gò má, phụ trợ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng thêm xinh đẹp, một bộ váy màu trắng, nháy mắt giây sát mọi người ở đây.

"Dựa vào, huynh đệ, sao người càng kinh diễm hơn lần trước?" Đan Kinh Thiên phục hồi tinh thần đầu tiên, một câu thô khẩu kéo mọi người về .

"Trời, đây là lão đại ? !"

"Oa ngô, về sau lão đại là nữ thần của ta!"

"Ô ô, lão đại như vậy, làm cho chúng ta sống thế nào đây !"

"Chúng ta đi cầu lão đại bao dưỡng đi? !"

"Lão đại thực lực cường, có thể luyện đan, có thể luyện khí, còn là đế vương thuần thú sư, trời ơi , thượng đế sáng tạo nàng thế nào vậy ?"

"Khụ khụ, vậy, nếu không ta đi đổi lại ?" Độc Cô Thiên Diệp thấy mọi người phản ứng quá lớn, có chút dọa đến nàng .

"Không được !" Mọi người trăm miệng một lời nói, bọn Tôn Khuê thậm chí chạy chặn trước cửa phòng Độc Cô Thiên Diệp.

"Huynh đệ, ngươi đi rồi ta không được ăn đồ ăn ngươi làm, cho nên, ngươi biết ." Đan Kinh Thiên nói.

Lời nói của Đan Kinh Thiên lập tức chuyển dời lực chú ý của mọi người từ bề ngoài Độc Cô Thiên Diệp đến mỹ thực, khiến người ta cảm thán hắn dưới tình huống như vậy còn nhớ thương thức ăn , quả nhiên tên ăn hóa không phải giả .

Độc Cô Thiên Diệp không nói gì lắc đầu, đối với đại ca như vậy, nàng tỏ vẻ thực bất đắc dĩ, nhưng rất ấm áp. Kêu những người biết nấu ăn cùng nhau làm một chút cơm cho mọi người. Nghĩ đến Độc Cô Thiên Diệp phải rời khỏi, có người thậm chí rớt nước mắt.

"Khóc cái gì? !" Độc Cô Thiên Diệp bưng rượu nói với mọi người, "Nghe nói thời gian ở vị diện trên trôi qua rất chậm, tin tưởng không bao lâu mọi người có thể gặp mặt. Các ngươi tu luyện thật tốt, ta ở trên đó chờ các ngươi! Đến, uống!"

"Uống !"

Bữa cơm này Độc Cô Thiên Diệp ăn tận chiều, sau khi ăn xong mọi người rời khỏi, nói đúng ra là không nhẫn tâm nhìn Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi. Độc Cô Thiên Diệp và người của tiểu đội Lôi Đình ôm nhau, nói: "Ta tin tưởng các ngươi sẽ không để ta chờ lâu. Tiểu đội Lôi Đình vẫn phải tiếp tục, chờ lúc ta gặp các ngươi, tiểu đội Lôi Đình lại tiếp tục!"

"Lão đại, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ phấn khởi tiến lên !" Tôn Khuê nói.

"Lão đại, ta sẽ tu luyện thật tốt." Lôi Tiểu Hổ nói.

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, vỗ đầu Lôi Tiểu Hổ nói: "Ta tin tưởng các ngươi sẽ không khiến ta thất vọng ! Đúng rồi, đây phòng ở tại đế đô của chúng ta, sau này ngươi và mẫu thân ngươi cứ ở đó đi."

Độc Cô Thiên Diệp nói xong, lấy ra một bộ chìa khóa giao cho Trần Di Nhiên. Trần Di Nhiên nhận chìa khóa, cầm tay Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Phải chú ý an toàn."

"Ta sẽ." Độc Cô Thiên Diệp gật đầu.

Sau khi cáo biệt mọi người, Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Tử Khanh, Mạc Phong cùng nhau về, lúc đi được nửa đường Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên ngừng lại.

"Sao vậy?" Mạc Tử Khanh nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Độc Cô Thiên Diệp ngẩng đầu nhìn trời, nói: "Có người đến đây."

Mạc Tử Khanh còn muốn hỏi là ai, thì nhìn thấy Giáng Vực bay xuống từ không trung.

"Sao ngươi lại tới đây ?" Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy sau khi tới Giáng Vực không nói lời nào, chỉ nhìn nàng vài lần, mở miệng hỏi nói.

Giáng Vực hừ hừ hai tiếng, nói: "Ta cảm thấy ngươi xảy ra chuyện, đến xem."

Tựa hồ cảm thấy nói kiểu này không giống phong cách của mình, lại bổ sung thêm: "Dù sao ta và ngươi có khế ước, ngươi luôn xảy ra chuyện như vậy, ta cũng chịu ảnh hưởng."

"Ừ." Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, nói, "Cho nên ?"

"Cho nên ta vẫn thấy đi theo ngươi có vẻ tốt, nếu có chuyện gì, ta có thể giải quyết một chút. Vì mạng nhỏ của ta, ta không thể cách ngươi quá xa." Giáng Vực nói xong, cũng không cho Độc Cô Thiên Diệp thời gian trả lời, lắc mình vào khô lâu nhĩ đinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-30-2.html.]

"Tỷ, đây là ?" Mạc Phong tò mò hỏi.

"Không có gì, đi thôi, bọn ngoại công hẳn là chờ sốt ruột." Độc Cô Thiên Diệp nói, khẽ sờ sờ khô lâu nhĩ đinh.

Nàng không nghĩ tới Giáng Vực sẽ đi rồi quay lại, nàng thật sự tính cho hắn tự do. Nhưng vừa nãy lo lắng trong mắt hắn, lúc nhìn thấy nàng còn tốt, thoải mái trong mắt, đều khiến nàng rất ngoài ý muốn. Nàng biết hắn không cam lòng bị khế ước, không nghĩ tới hắn lại vì lo lắng nàng mà quay lại.

"Được." Mạc Phong không hỏi nữa, ba người về chỗ ở hiện tại của Mạc gia rất nhanh.

Khi Độc Cô Thiên Diệp trở về, bọn Mạc Chấn Đình đã xử lý xong hết thảy, chuẩn bị xuất phát. Nhìn thấy bọn Độc Cô Thiên Diệp trở về, nói: "Thiên Diệp mang theo bọn họ, sau đó chúng ta rời khỏi."

Độc Cô Thiên Diệp gật đầu, đi vào các phòng, thu những người còn đang hôn mê vào trong Luyện Yêu Hồ, cũng dặn Đô Đô mở cho bọn họ một không gian thời gian trôi qua thực thong thả. Sauk hi đưa tất cả mọi người đưa vào Luyện Yêu Hồ, Độc Cô Thiên Diệp trở lại đại sảnh. Khi đó phát hiện Khung Cách, Hữu Vô, Tạ Bình và Tạ Phàm đều ở đó.

"Xong rồi ?" Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp trở ra, Mạc Trì hỏi.

"Dạ. Bây giờ có thể đi." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Chúng ta xuất phát thôi." Hữu Vô nói xong thì đứng lên từ ghế.

"Hữu Vô gia gia cũng đi sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Bọn họ là đến tiễn chúng ta." Mạc Chấn Đình nói, "Chúng ta đi thôi."

Độc Cô Thiên Diệp gọi Lam Mân ra, chở mọi người bay đi sơn mạch Miễn Miễn. Bởi vì tình huống nguy cấp, mọi người đi suốt đêm, hai ngày sau, mọi người đã tới trung tâm sơn mạch Miễn Miễn.

Trung tâm sơn mạch Miễn Miễn là thông đạo giữa Huyền Nguyệt đại lục và đại lục khác, có thủ vệ canh gác. Thủ vệ không màng thế sự, chức trách duy nhất là bảo vệ thông đạo.

Độc Cô Thiên Diệp thu những người khác vào Luyện Yêu Hồ, nghe nói trong thông đạo không an toàn, bây giờ thực lực nàng mạnh nhất, miễn cưỡng có thể ngăn cản một chút, người càng nhiều, càng nguy hiểm.

Độc Cô Thiên Diệp đi đến trước một gian nhà cỏ tranh, nhìn thấy một lão giả đang ngồi.

"Đi nơi nào." Lão giả không mở mắt, hỏi.

"Đại lục Không Linh." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.

"Tất cả đều đi?"

"Chỉ một mình ta."

Lão giả mở to mắt, nhìn hai mắt Độc Cô Thiên Diệp, rồi lại nhắm lại.

"Tuổi còn trẻ, có thực lực, nói vậy có kỳ ngộ khác người. Huyễn tôn đỉnh phong, miễn cưỡng thông qua." Lão giả nói, "Thông đạo không gian không cho phép mang theo không gian, nhẫn không gian của ngươi sẽ bị dập nát trong thông đạo. Đi không gian khác, địa điểm truyền tống tùy cơ. Ngươi đi vị diện khác..."

Độc Cô Thiên Diệp cẩn thận nghe lão giả nói, ghi nhớ chuyện hắn nói phải chú ý . Không nghĩ tới lão nhân này thoạt nhìn rất giỏi giang, nói chuyện lại giống một lão thái bà. Nói liên miên cằn nhằn nửa giờ, mới kết ấn bằng hai tay, một cánh cửa bằng nước xuất hiện ở sơn mạch Miễn Miễn.

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thủ pháp kết ấn của lão giả, cư nhiên là kết ấn viễn cổ.

"Đi đi." Lão giả nói với Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp xoay người cáo biệt cùng bọn Khung Cách. Vừa nãy Hữu Vô c.h.ế.t sống muốn cùng đi với Độc Cô Thiên Diệp, Mạc Chấn Đình không lay chuyển được, để Độc Cô Thiên Diệp thu hắn vào Luyện Yêu Hồ . Cho nên giờ chỉ có Khung Cách, hai huynh muội Tạ Bình - Tạ Phàm.

"Đi thôi, đứa nhỏ." Khung Cách nói.

"Làm việc phải chú ý an toàn." Tạ Phàm nhìn Độc Cô Thiên Diệp, dặn dò nói.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, sau đó xoay người đi vào cánh cửa bằng nước, nháy mắt biến mất trong tầm mắt mọi người.

"Ai nha, chúng ta chậm một bước." Thanh âm Thất Nguyệt đột nhiên vang lên, bọn Khung Cách nhìn lại, phát hiện Tử Tiêu, Hắc Tử, Thất Nguyệt đã ở nơi này rồi.

"Vậy phải làm sao bây giờ ?"

"Còn có thể làm sao bây giờ, đuổi theo !" Tử Tiêu nói, lôi hai người nhảy vào cánh cửa bằng nước.

 

Loading...