Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 16.2

Cập nhật lúc: 2024-10-03 21:03:47
Lượt xem: 31

"Hai người là ngoại lai nhân sao?" Tiểu nam hài nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tò mò hỏi.

"Sao đệ biết chúng ta là ngoại lai nhân?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Trong thôn chúng ta có ngoại lai nhân." Tiểu nam hài nói, "Người trên đảo không nhiều lắm, đệ đi theo phụ thân đều đã từng gặp qua. Đệ chưa từng gặp ca ca."

Lúc này Độc Cô Thiên Diệp mới nhìn thấy trong tay của tiểu nam hài cầm một gốc cây dược liệu, nghĩ đến hắn nói trong thôn có ngoại lai nhân, giật mình, hỏi: "Sao đệ lại chạy đến chỗ nguy hiểm này hái thuốc vậy? Thuốc này cho ai dùng?"

"Cho gia gia trong nhà dùng." Tiểu nam hài nói.

Hóa ra là gia gia của hắn. Độc Cô Thiên Diệp tỏ vẻ thất vọng, cười nói với tiểu nam hài: "Gia gia đệ đã sinh bệnh vậy mau về đi. Sau này đừng cũng làm chuyện nguy hiểm như vậy nữa."

"Không phải là gia gia của đệ, là một gia gia khác. Chính là gia gia đến từ bên ngoài." Tiểu nam hài giải thích.

"Vậy đệ có biết gia gia kia gọi là gì không?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

Hắc Tử nói, bề ngoài của hai người kia rất giống ngoại công và hiệu trưởng, trong đó có một người là bị thương. Vậy có thể là bọn họ không?

Tiểu nam hài nhìn Độc Cô Thiên Diệp, vẻ mặt rối rắm, suy nghĩ thật lâu mới nói: "Gia gia không cho đệ nói với người khác, tuy rằng ca ca đã cứu đệ, nhưng đệ vẫn không thể nói với ca ca."

Độc Cô Thiên Diệp nở nụ cười, không nghĩ tới tiểu nam hài này còn nhỏ như vậy mà đã có nguyên tắc như thế.

"Tiểu đệ đệ, ca ca đang tìm người, bọn họ là ngoại công và hiệu trưởng của ca ca. Ca ca muốn biết có phải bọn họ chính là người ngoại lai mà đệ nói không thôi. Với lại đệ nói có người bị thương, đúng lúc ca ca biết luyện đan, có lẽ ca ca có thể trị khỏi cho gia gia kia."

"Như vậy à, vậy ca ca đi theo đệ nhìn xem thử. Ca ca đã cứu đệ, gia gia hẳn là sẽ không tức giận." Tiểu nam hài nói. Sau đó hắn chạy đến mặt sau của một tảng đá cách đó không xa rồi lấy ra một cái túi vải, bỏ dược liệu trong tay vào túi sau đó vác túi vải ở trên lưng.

"Ca ca, chúng ta đi thôi." Tiểu nam hài chạy đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, mang theo nàng đi xuống núi.

"Tiểu đệ đệ, người nhà của đệ đâu? Vì sao để đệ đi hái thuốc?"

Độc Cô Thiên Diệp và Tiểu Hỏa đi xuống núi với tiểu nam hài, nhìn dược liệu trong túi vải, hỏi.

"Đệ sống cùng gia gia. Sau khi cha mẹ sinh đệ ra thì đệ chưa từng gặp họ, hỏi gia gia nhưng gia gia không nói. Mỗi ngày để đệ xem dược liệu, học y thuật với gia gia." Tiểu nam hài nói, "Nhưng gia gia nói cấp bậc luyện đan của ông không cao, bằng không có thể cứu gia gia kia. Hiện tại vết thương của gia gia kia đã chuyển biến xấu, gia gia phải nhìn ông mỗi ngày, cho nên không có thời gian đi hái thuốc."

"Đệ thật sự là một đứa bé ngoan."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-16-2.html.]

"Không phải mà!" Tiểu nam hài nghe Độc Cô Thiên Diệp khích lệ mình nên hơi ngượng ngùng, nói, "Hiện tại rất nhiều dược liệu đệ đều không phân biệt được, lúc hái mang về đều bị gia gia ném xuống đất hơn phân nửa."

"Vậy gia gia kia là một người tới sao?" Độc Cô Thiên Diệp lại hỏi.

"Không phải, còn có một gia gia đi cùng nữa. Nhưng gần đây gia gia kia hình như đi ra ngoài, thật lâu rồi chưa trở lại."

"Người trong thôn của đệ có biết người ngoại lai tới không?"

"Biết. Bọn họ vốn muốn đi nói với người của Thần điện, nhưng bị gia gia rất lợi hại kia dọa sợ nên không ai dám đi. Đúng rồi, ca ca nói ca ca biết luyện đan, ca ca có thể luyện ra cấp bao nhiêu? Gia gia nói chỉ có luyện đan sư cao cấp mới có thể cứu gia gia kia."

...

Trên đường đi Độc Cô Thiên Diệp nói chuyện với tiểu nam hài trò, đường núi quanh co lòng vòng, cuối cùng cũng tới thôn của tiểu nam hài.

"Đồng Đồng, sao cháu lại mang ngoại nhân về đây vậy? !"

Vừa vào thôn đã có người nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp. Người trong thôn rất bài xích ngoại lai nhân, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp liền đến đuổi nàng đi ra ngoài.

"Ba Lang đại thúc, ca ca không phải là người xấu. Lúc nãy cháu hái thuốc ngã xuống vách núi đen là ca ca đã cứu chái." Đồng Đồng chạy nhanh tới giải thích.

"Vậy cũng không thể nói ca ca không phải là người xấu." Ba Lang nói, "Với lại Điện chủ yêu cầu tất cả đảo nhỏ không thể thu lưu ngoại lai nhân, nếu bị bắt được thì chúng ta sẽ bị trừng phạt. Cháu nhìn bức tường nước kia đi, huyễn thú bạo động là do linh vị đang trừng phạt chúng ta thu lưu ngoại lai nhân!"

"Nhưng cháu đáp ứng với ca ca muốn dẫn ca ca tới nhà của cháu nhìn thử." Đồng Đồng rối rắm nói, "Nếu không cháu để ca ca nhìn xong liền nói ca ca đi, có được không? Nếu nói không giữ lời thì linh vị sẽ vứt bỏ cháu."

"Nếu không nhìn gia gia cháu thường xuyên xem bệnh cho người trong thôn..." Ba Lang liếc mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp một cái, nói, "Cháu để ca ca đi nhanh về nhanh, bằng không người trong thôn mà phát hiện ra thì rất phiền toái."

"Dạ, cháu biết rồi, cảm ơn Ba Lang thúc thúc." Đồng Đồng nói xong lôi kéo hai người Độc Cô Thiên Diệp chạy đi.

"Ba Lang là ai vậy?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Ba Lang thúc thúc là thôn trưởng của chúng ta. Nhưng đệ không gọi thúc ấy là thôn trưởng, chỉ gọi thúc ấy là thúc thúc." Đồng Đồng nói.

Thôn rất nhỏ, rất nhanh Đồng Đồng liền mang Độc Cô Thiên Diệp và Tiểu Hỏa đi tới trước nhà của bọn họ.

"Ca ca, tới rồi." Tiểu nam hài đẩy cổng đi vào trong sân, sau đó đi vào trong viện thả túi vải xuống, mang hai người đi tới trước một phòng rồi đẩy cửa ra hô, "Gia gia, cháu đã về rồi."

Độc Cô Thiên Diệp đi theo tiểu nam hài vào phòng, lúc nhìn thấy tình cảnh bên trong, đồng tử (con ngươi) hơi co rụt lại.

 

Loading...