Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 15.1
Cập nhật lúc: 2024-10-03 18:45:32
Lượt xem: 42
Nghe Điện chủ ra lệnh, người của Thần điện triệu hồi huyễn thú, chuẩn bị tấn công người của Ám các.
“Đây là lấy nhiều khi ít sao? Các huynh đệ, chúng ta cũng lên!” Hắc Tử vẫn cười nhưng trong lòng lại rất lo lắng. Thời gian bọn họ cầu cứu không dài, không biết người giải cứu đã tới chưa. Cho dù chạy tới, cũng sợ không có thực lực địch lại Thần điện.
Hắc Tử lay động cây quạt trong tay, đột nhiên đi ra ngoài. Thừa dịp địch nhân chưa chuẩn bị liền cắt vỡ yết hầu người nọ.
“Vô sỉ, thế nhưng lại đánh lén!” Người Thần điện hét lớn.
“Các ngươi lấy nhiều khi ít mà không cho phép chúng ta đánh lén, ngươi bị ngu à?” Râu xổm cười to. Ngưng huyễn lực đánh tới người của Thần điện. Người bên Thần điện cũng bắt đầu đánh trả.
Tuy rằng thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, có lẽ bọn họ không thể nhìn thấy mặt trời ngày mai, nhưng mọi người đều không hề sợ hãi, vừa đánh vừa trêu đùa người của Thần điện.
“Oanh - -“
Người của Ám các giống như đều biết hôm nay khó có thể sống sót, nên đánh nhau mặc kệ sống chết. Mà người Thần điện lại sợ đầu sợ đuôi, cho dù nhân số gấp đôi đối phương, nhưng lại không chiếm ưu thế mấy.
Điện chủ Vũ điện đứng một bên quan sát, nhìn người của mình nhiều như vậy mà vẫn chưa bắt được đối phương, tức giận rống: “Đồ vô dụng! Cút ngay, để ta!”
Điện chủ Vũ điện và Ngưu Viêm cùng một cấp bậc huyễn lực, bởi vì được chúc phúc của thần nên sẽ điều khiển được thiên địa, nhưng hắn không phải là lôi hệ mà là phong hệ, cũng là một huyễn kỹ hiếm thấy. Mọi người của Thần điện đều có thể tập huyễn kỹ, còn có rất nhiều huyễn kỹ hiếm thấy, có thể thấy được bên trong Thần điện không giống bình thường.
Gió phù phù thổi mạnh, Điện chủ Vũ điện sử dụng Phong vận tập kích người của Ám các, không có chỗ tránh nên bọn họ không thể tránh được, quần áo có thật nhiều lỗ, gió cắt qua da, m.á.u chảy ra ngoài nhiễm đỏ xiêm y. Mọi người dùng khí lực cuối cùng ngăn cản không để gió thổi bay.
“Vẫn là Điện chủ lợi hại.”
“Điện chủ thật uy vũ!”
Nhìn vết thương của mọi người ngày càng nhiều, Hắc Tử gọi ra huyễn thú của mình – Cơn lốc.
“Cơn lốc”
Một con chim ưng màu đen xuất hiện, mở ra hai cánh bao trùm qngười của Ám các, Phong vận đều táp lên người nó.
Người của Ám các rốt cuộc cũng có cơ hội hồi sức, nhưng nhìn thấy phong vận thổi rớt lông trên người Cơn lốc, những chỗ bị mất lông bắt đầu xuất hiện vết thương. Thấy nó đã bị thương Hắc Tử phải thu hồi nó về.
“Chủ nhân, chúng ta đến đây.” Huyễn thú của người Ám các yêu cầu, một ít chạy ra bên ngoài ngăn cản Phong vận, một ít tấn công người của Thần điện, mọi người đều bị thương lắc lắc trong gió.
Điện chủ Vũ điện nhìn Hắc Tử bị vây bên trong, nói: “Làm sao vậy không dám ra đây? Hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử tư vị của ta khi đó. Giết huyễn thú của ta, hại ta xấu mặt, hôm nay ta sẽ trả lại tất cả! Ha ha.”
Nói xong, hắn làm cho gió thổi càng lợi hại, một ít cây cối đã bị nhổ tận gốc, hướng về người của Ám các.
Hắc Tử bay giữa không trung, đánh một chưởng tới gốc cây đại thụ để đỡ cho Cơn lốc đã bắt đầu không có sức chống lại.
“Ha ha ha ha, trò chơi đến đây chấm dứt!” Điện chủ Vũ điện nhìn Hắc Tử, bay lên giữa không trung, ngưng huyễn lực, chậm rãi hình thành một cái búa thật lớn. Sau đó hắn dẫn cái búa c.h.é.m tới Cơn lốc. Lúc trước Hắc Tử g.i.ế.c c.h.ế.t huyễn thú của hắn, hôm nay hắn cũng muốn Hắc Tử nhìn thấy khế ước thú của mình c.h.ế.t trước mặt mình.
Cái búa ngày càng lại gần, Hắc Tử đi lên phía trên Cơn lốc. Một tay cầm búa, gắt gao chống cự không cho nó giáng xuống. Nhưng thực lực quá chênh lệch, cho dù hắn cố gắng hết sức, vẫn không ngăn được cái búa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-15-1.html.]
“Nhị Các chủ!”
Búa chuẩn bị c.h.é.m tới Hắc Tử và Cơn lốc.
“Phanh!”
Đột nhiên một đạo huyễn lực đánh tan cái búa.
Huyễn kỹ do huyễn hoàng ngưng ra chỉ có cấp huyễn lực hơn mới có thể đánh vỡ, đánh nát búa, chứng tỏ người đến ít nhất là cấp huyễn hoàng!
“Chậc chậc, rừng cây này đã bị các ngươi nhổ tận gốc, tội lỗi tội lỗi! Các ngươi không sợ linh vị trách cứ sao?”
Một giọng nói thanh thúy vang lên, Độc Cô Thiên Dệp và mấy người Mạc Trì xuất hiện trên không.
“Các ngươi là ai? Dám đối nghịch với Thần điện!” Điện chủ Vũ điện nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Bách Lý Tà là ta.” Độc Cô Thiên Diệp mặt không đỏ nói. (- . -)
Hắc Tử nhịn không được cười lên tiếng, tên Bách Lý Tà chắc chắn là giả!
“Bách Lý Tà?” Điện chủ Vũ điện nhìn Độc Cô Thiên Diệp, nói: “Ngươi không phải ở Vô Ưu đảo sao? Sao có thể xuất hiện ở đây?”
“Tại sao ta xuất hiện ở đây không cần ngươi quan tâm. Hiện tại chuyện ngươi cần quan tâm là các ngươi sẽ có kết cục gì.” Độc Cô Thiên Diệp cười khinh nói.
“Hừ, ngươi có thể g.i.ế.c Ngưu Viêm vì thực lực của hắn không đủ mạnh, không có nghĩa là ngươi có thể thắng được ta.” Điện chủ Vũ điện không xem trọng Độc Cô Thiên Diệp.
Mấy tháng nay hắn vẫn luôn ở bên ngoài, chuyện Ngưu Viêm bị giết, hắn cũng chỉ nghe đệ tử Vũ điện nói. Nhưng đối phương chỉ kể lại một cách đơn giản, căn bản không nói cho hắn biết Độc Cô Thiên Diệp khi đó đã là cấp huyễn tôn.
“Phải không?”
“Không biết ngươi dùng phương pháp gì rời khỏi Vô Ưu đảo, ngươi không sợ Thần điện xử phạt, có ý mạo phạm linh vị, cho nên ta sẽ dùng m.á.u của ngươi để rửa sạch tội lỗi của ngươi. Sau đó sẽ báo chuyện này với Điện chủ.
“Ngươi thật là ngu.” Độc Cô Thiên Diệp nói: “Nếu ta dám xuất hiện ở đây, ngươi cảm thấy ngươi còn có mạng để trở về sao?”
“Ha ha, huynh đệ, tri âm! Xem ra quan điểm của chúng ta giống nhau, người của Thần điện đều ngu ngốc!” Râu xồm hưng phấn hô, nếu không phải hắn có thương tích thì hắn đã nhảy dựng lên chạy tới bắt tay Độc Cô Thiên Diệp.
Hắc Tử nhìn thấy bộ dáng râu xồm, khóe miệng trừu rút. Ngay cả đối phương là ai còn chưa biết vậy mà đã xưng huynh đệ.
Nhìn Độc Cô Thiên Diệp giữa không trung, không biết vì sao nàng lại xuất hiện ở đây. Cấp bậc thế nhưng lại là huyễn hoàng! Nếu không phải hắn từng gặp qua nàng, căn bản sẽ không tin tưởng trong khoảng thời gian ngắn mà nàng đã tăng cấp nhanh như vậy.
“Cuồng vọng!” Điện chủ Vũ điện quát lớn: “Ta sẽ giáo huấn ngươi!”
Nói xong, hắn ngưng huyễn lực, thiên địa biến hóa, liệt phong hướng tới Độc Cô Thiên Diệp. Mạc Trì muốn tiến lên, bị Độc Cô Thiên Diệp ngăn lại. nói: “Đại cữu cữu, để cháu, vừa vặn xem thử thực lực ta đã tăng đến đâu.”
Nghe Độc Cô Thiên Diệp nói như vậy, mọi người đáp xuống đất, giao chiến trường lại cho nàng. Bất quá khi xuống dưới thuận tay giải quyết người của Thần điện. Người Ám các phát hiện cư thế nhưng những người này lại là cấp huyễn tôn! Một đám bị dọa ngây người. Mà mấy người Mạc Trì mặc kệ việc bọn họ làm khiến người khác bị kinh hách, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở không trung.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn Điện chủ Vũ điện, trực tiếp ngưng huyễn lực tấn công đối phương.