Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 12-1: Vô Ưu đảo (1)
Cập nhật lúc: 2024-10-02 19:14:31
Lượt xem: 31
Đảo Vô Ưu là một hòn đảo nhỏ nằm rất xa Thánh Linh đảo, trên đảo có một nhà tù kiên cố dùng để giam giữ những tù nhân đã làm Thần điện tức giận . Bởi vì bên trong giam giữ những người có danh tiếng hoặc được tôn kính, cho nên ngoại trừ Thần Tinh Tông cùng Lôi Phượng Khởi không ai biết đảo nhỏ này nằm ở đâu. Mỗi lần muốn giam giữ một người đều do Lôi Phượng Khởi tự mình mang đi.
Đảo Vô Ưu gọi là vô ưu bởi vì những người trên đảo không còn phải ưu phiền bởi thế sự bên ngoài, người đã đến nơi này sẽ không muốn đi ra vì đi ra chỉ có người chết. Đem ngươi đi vào thì không sợ ngươi biết bên trong có người nào. Nhưng khi đi vào thì ngươi đã biết như vậy ngươi cũng chỉ có thể ở đây với bọn họ mãi mãi. Cho dù là thủ vệ đảo cũng không có tư cách rời đi đảo nhỏ.
Cho nên Thần điện nói để nàng ở lại một đoạn thời gian căn bản là đang lừa nàng. Ngay từ đầu bọn họ đã không muốn tha mạng cho nàng.
Hỏa điểu mang theo hai người đi đến Vô Ưu đảo rất nhanh. Độc Cô Thiên Diệp nhìn từ trên xuống, phát hiện xung quanh đảo nhỏ tụ tập rất nhiều hải huyễn thú, hơn nữa đều rất hung ác dọa người, tỷ như nhân ngư với hàm răng sắc nhọn. Xem ra đây là thủ vệ bên ngoài mà Thần điện chuẩn bị. Nếu ngươi không thể phi thiên như vậy cho dù ngươi có trốn khỏi nhà giam thì ngươi cũng không thể rời khỏi Vô Ưu đảo. Vậy thì, trên đảo sẽ không có khế ước thú phi hành.
Hỏa điểu đưa người đến Vô Ưu đảo rồi trở về không gian huyễn thú, Lôi Phượng Khởi mang Độc Cô Thiên Diệp đi trên kiến trúc duy nhất của đảo.
"Lôi điện chủ." Thủ vệ nhà giam nhìn thấy Lôi Phượng Khởi đi đến thì nhanh chóng chạy tới hành lễ.
"Tiểu Tam, Tiểu Nhất đâu rồi ?" Nhìn thấy chỉ có một người canh giữ ở đại môn, Lôi Phượng Khởi hỏi.
"Hồi Lôi điện chủ, bọn họ đi tuần tra phòng." Tiểu Tam đi đến trả lời.
Lôi Phượng Khởi gật đầu, nói:"Vị này là Định Quốc Hầu của đế quốc Mạc Nhĩ Tư, ngươi an bài cho nàng một chút."
Thủ vệ nhìn Độc Cô Thiên Diệp liếc mắt một cái, cảm thấy có điểm đáng tiếc, tuổi trẻ như vậy mà phải ở trong đây ngây ngốc cả đời.
Lúc này Tiểu Nhất, Tiểu Nhị và Tiểu Tứ đã trở lại, nhìn thấy Lôi Phượng Khởi thì hành lễ với hắn. Độc Cô Thiên Diệp phát hiện bốn người này là anh em sinh tư.
Tiểu Tam nói chuyện với Độc Cô Thiên Diệp trong khi Tiểu Tứ đi chuẩn bị phòng.
"Bách Lý công tử, trước hết ngươi ở đây một thời gian, chờ đại tế tự qua đi, chúng ta sẽ phái người thương nghị với những người đi cùng ngươi đến từ đế quốc Mạc Nhĩ Tư." Lôi Phượng Khởi nói: "Ta biết ngươi có huyễn thú phi hành, nhưng hy vọng ngươi có thể an tâm ở trong này. Nếu không thấy ngươi, những người đi cùng ngươi có thể nguy hiểm bất cứ lúc nào. Trên người bọn họ có khí cụ cảnh báo, nếu có chuyện gì ta có thể trực tiếp xử lý, cho nên Bách Lý công tử, chúc ngươi có khoảng thời gian vui vẻ tại đây."
Nguy hiểm, đây là muốn uy h.i.ế.p nàng đây mà !
Lôi Phượng Khởi nói xong lại nhắc nhở Tiểu Nhất vài câu, sau đó ngồi hỏa điểu ly khai đảo.
Tiểu Tứ dẫn Độc Cô Thiên Diệp đi đến một dãy phòng ở, dọc đường đi Độc Cô Thiên Diệp quan sát hoàn cảnh nơi đây một chút. Lúc trước nghe Phong Giản nói đến nơi này, còn tưởng rằng đây là một nhà tù âm u, không nghĩ đến nơi này còn có một cái sân tinh xảo có núi giả, lương đình, hồ nước còn có cá và sen.
Nhà ở là một phòng nhỏ sạch sẽ, được sắp xếp chỉnh tề, thậm chí bên ngoài phòng còn có một chậu hoa tươi. Khi nhìn thấy chậu hoa này, ánh mắt của nàng lóe lên một đạo ánh sáng rồi biến mất. Xuyên qua hành lang dài, Độc Cô Thiên Diệp đi đến phòng của nàng.
" Bách Lý công tử, đây chính là phòng của ngươi. Có gì cần phân phó có thể ấn nút này rung chuông, chúng ta sẽ phái người tới." Tiểu Tứ chỉ vào một cái nút trên cửa rồi nói với Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.
" Vậy cơm mỗi ngày là đưa đến nơi này hay ngươi đi nhà ăn cùng với mọi người ?" Tiểu Tứ lại hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-12-1-vo-uu-dao-1.html.]
"Còn có thể đưa cơm đến phòng ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Đây là đãi ngộ của phạm nhân sao ?
"Giống ngươi thì có thể." Ý là, ngươi thân phận cao quý, bây giờ còn chưa phán định, thì có thể hưởng thụ đãi ngộ này.
"Ta đi nhà ăn cùng với mọi người." Độc Cô Thiên Diệp nói. Như vậy có thể nhìn xem nơi này có những người nào.
"Ta đây đi về trước." Nghe Độc Cô Thiên Diệp trả lời Tiểu Tứ nói.
"Ừm. Sau này phiền toái các ngươi chiếu cố." Độc Cô Thiên Diệp nói. Khiêm tốn có lễ, điểm ấy lúc này cũng cần thể hiện một chút.
Tiểu Tứ rời đi, Độc Cô Thiên Diệp đi đến cửa sổ, đẩy cửa ra nhìn thấy đại dương vô tận. Phòng nàng ở trên vách núi đen, bên dưới còn có một nhân ngư thỉnh thoảng lại nhô đầu lên, răng nanh phát ra âm thanh khách khách.
Tiểu Hỏa đi ra, nhìn thấy nhân ngư phía dưới, vẻ mặt khinh bỉ nói: "Xấu ngư."
"Ha ha, xấu hay đẹp cùng ta không quan hệ. Muốn ăn chúng ta, đời này bọn họ đừng nghĩ tới." Độc Cô Thiên Diệp nói. Xem ra Thần điện cố ý an bài nàng trong này, là muốn hù dọa nàng, để nàng buông tha ý định chạy trốn đây mà.
Đáng tiếc bọn họ không biết gan của nàng cũng không phải chỉ như vậy là có thể dọa được.
"Tỷ tỷ chúng ta phải ở trong này bao lâu ?"
"Không lâu." Độc Cô Thiên Diệp trả lời.
Nghỉ ngơi hồi phục một chút liền đến giờ cơm chiều, Tiểu Hỏa không thích ở trong phòng một mình nên vào Luyện Yêu Hồ tu luyện. Độc Cô Thiên Diệp dựa theo chỉ dẫn mà Tiểu Tứ nói lúc trước đi vào nhà ăn.
Lúc này trong nhà ăn đã có hơn mười người, đang nhìn Độc Cô Thiên Diệp đi đến chỗ bọn họ.
"A, người mới đến." Có người nói.
"Ta mới đến buổi chiều hôm nay." Độc Cô Thiên Diệp đi đến bàn người này và ngồi xuống, hỏi: "Các ngươi đến lúc nào."
"Ha ha, chúng ta đã đến đây thật lâu." Người nọ cười lớn.
"Thật lâu là bao lâu ?" Độc Cô Thiên Diệp giả như ngây thơ hỏi.
"Thật lâu là, ách, ta nghĩ không ra, dù sao thật lâu là được. Ha ha !" Người nọ tiếp tục cười to. Hắn giống như rất yêu cười, cho dù đã ngây người ở nơi này không biết bao nhiêu năm cũng không mài mòn tính yêu cười của hắn.
"Tiểu tử kia sao ngươi lại đến đây ?" Người kia hỏi. Ý là sao ngươi đắc tội với Thần điện.