Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 2 - Chương 30.5
Cập nhật lúc: 2024-09-28 21:11:31
Lượt xem: 55
"Ngươi là Mạc gia Cửu tiểu thư?" Cao Lương hỏi.
"Ừ."
" Vậy Mạc Phong kia là đệ đệ ngươi rồi!" Lôi Tiểu Hổ nói.
"Ngươi không phải lớn lên ở Kỳ Phong thành sao? Vậy ngươi sao có thể là người của Mạc gia được?" Tôn Khuê hỏi.
"Mạc gia cũng có nhà ở nơi đó. Còn vấn đề gì nữa?"
"Có." Cao Lương dừng một chút, nói: " Bây giờ thực lực của ngươi rốt cuộc là bao nhiêu?"
Độc Cô Thiên Diệp nghe Cao Lương hỏi vậy, mặt trầm xuống, không biết có nên nói cho bọn họ biết hay không. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp trầm mặc, mọi người đều yên tĩnh.
Lát sau, Cao Lương nói: "Ngươi đã nói, chúng ta là chiến hữu cùng nhau sóng vai chiến đấu mà! Mặc kệ ngươi là ai, ta đã hạ quyết tâm đi theo ngươi lăn lộn rồi."
"Ta cũng vậy, ta cũng muốn đi theo ngươi. Lão đại, ngươi không thể vứt bỏ ta đâu đó." Tôn Khuê ai oán nhìn Độc Cô Thiên Diệp.
Lôi Tiểu Hổ và Tang Vũ cũng trịnh trọng gật gật đầu.
"Không phải ta không muốn các ngươi đi theo ta, mà là ta có chuyện rất quan trọng phải làm. Ta cũng không biết ta sẽ đối mặt với cái gì nữa."
"Lão đại, chúng ta không sợ." Lôi Tiểu Hổ khoẻ mạnh tinh nghịch nói.
"Đúng đó, thay vì sống một đời bình bình thường thường, không bằng oanh oanh liệt liệt một hồi tốt hơn nhiều!" Tang Vũ nói.
"Trực giác của ta nói rằng, đi theo ngươi sẽ có những việc rất phấn khích đó nha." Cao Lương nói.
Còn Tôn Khuê thì cái gì cũng không nói, chỉ là nhìn chằm chằm Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp bị mấy người hành động của mọi người làm cho không biết phải trả lời thế nào.
"Được rồi. Một khi đã vậy, chúng ta cùng nhau tiến lên phía trước đi! Chỉ cần các ngươi không phản bội ta, ta cũng sẽ không buông tay mọi người!"
"Thật tốt!" Tôn Khuê lập tức từ trên ghế nhảy dựng lên.
"Ha ha. " Cao Lương vui vẻ cười to.
"Nếu mọi người đều quyết định kề vai sát cách với nhau, chúng ta tự giới thiệu lại đi. Ta tên là Cao Lương, 16 tuổi, Huyễn Sư cấp 8. Đến từ Đồng thành, cha ta chính là thành chủ Đồng thành."
"Cái gì, ngươi chính là thiếu thành chủ con trai của thành chủ Đồng thành sao ?" Tôn Khuê đứng lên la lớn.
"Ha ha, chứ xem là vậy đi. Có điều ta còn có ba người anh nữa, ta là nhỏ nhất. Cho nên cũng không tính là thiếu thành chủ." Cao Lương cười nói.
"Ta tên Lôi Tiểu Hổ, 16 tuổi, Kiếm Sư cấp 7, là người Lôi gia Sư thành. Chúng ta là một gia tộc huyễn sư, không có gì đặc biệt."
"Ta tên là Tang Vũ, 17 tuổi, Đại Kiếm Sư cấp 1, Tang gia là gia tộc thuần thú ở Diệp thành, có điều ta là kiếm sư, cho nên ta là người lạc loài trong gia tộc." Tang Vũ bình tĩnh nói xong, có điều Độc Cô Thiên Diệp vẫn nghe được một tia khổ sở trong lời nói của nàng.
"Ta tên Tôn Khuê, 17 tuổi, Đại Huyễn Sư cấp 1, người Tôn gia Vân thành. Hắc hắc, chắc các ngươi có nghe nói qua thương hội Tôn gia rồi nhỉ."
" Thương hội Tôn gia sao có thể không biết được, là thương hội lớn nhất ngoại trừ Tiền các đó." Tang Vũ nói.
"Vậy là ngươi có rất nhiều tiền rồi ?" Hai mắt Độc Cô Thiên Diệp sáng như sao.
"Nhà chúng ta có tiền, nếu sau này mọi người thiếu tiền cứ nói với ta là được. Có điều, lão đại à, bây giờ tới lượt ngươi giới thiệu rồi nha ." Tôn Khuê nói. Hắn rất tò mò với bí mật củ lão đại nha !
"Ta tên Độc Cô Thiên Diệp, 17 tuổi, người Mạc gia." Độc Cô Thiên Diệp không nói gì thêm nữa.
"Hết rồi sao ?" Cao Lương hỏi.
"Hết rồi!"
"Cấp bậc của ngươi thì sao ?" Tôn Khuê nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-30-5.html.]
"À, mấy hôm trước vừa thăng cấp Huyễn Tông cấp 1."
"Cái gì?!"
Bốn người kinh hãi, nhìn nàng như quái vật vậy. 17 tuổi đã là huyễn tông! Vậy 17, 18 tuổi là đại huyễn sư gọi là thiên tài thì tính là cái rắm gì!
"Có thật là ngươi 17 tuổi không vậy?" Tang Vũ không thể tin được hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu.
"Dựa vào, ta không muốn sống nữa đâu !" Tôn Khuê ngửa mặt lên trời gào to.
Mọi người hàn huyên xong thì đã khuya, mọi người trở về phòng liền ngủ.
Bởi vì gần đây Độc Cô Thiên Diệp nghỉ ngơi rất ít, cho nên buổi sáng ngày hôm sau thức dậy hơi trễ một chút. Nàng chuẩn bị tốt mở cửa ra liền nhìn thấy bốn ánh mắt u oán nhìn mình.
"Sao vậy ?" Độc Cô Thiên Diệp khó hiểu hỏi.
"Lão đại, hôm nay ngươi thức dậy rất trễ đó." Lôi Tiểu Hổ nói.
"Lão đại, chúng ta rất thèm ăn cơm ngươi làm nha." Tôn Khuê cười hì hì nói.
Ách, Độc Cô Thiên Diệp không nói gì. Nàng còn tưởng có chuyện gì nữa chứ. Nàng vào phòng bếp, làm một chút đồ ăn sáng đơn giản. Đồ ăn vừa đặt lên bàn, đã bị mọi người tranh nhau ăn không còn một miếng.
"Buông ra, cái này là của ta!" Tôn Khuê quát to.
"Không được, đây là ta gắp trước." Lôi Tiểu Hổ không chịu buông tay.
"Ai nha, chừa một chút cho ta nữa chứ!" Tang Vũ thấy hai người ăn gần hết mọi thứ, chạy nhanh đến kêu to.
Độc Cô Thiên Diệp không nói gì nhìn mấy người kia ăn uống.
"Vẫn là lão đại nấu đồ ăn ngon nhất nha." Ăn xong rồi, Tôn Khuê cảm khái nói.
"Lão đại, ngày nghỉ ta rất nhớ đồ ăn ngươi nấu đó." Lôi Tiểu Hổ nói.
"Lão đại à, vì an ủi thật tốt bụng của chúng ta, ngươi nấu cơm thêm vài bữa nữa đi." Cao Lương nói.
Hắn vừa dứt lời, Độc Cô Thiên Diệp liền cảm nhận được bốn ánh mắt chờ mong nhìn nàng.
"Ách, được rồi." Nàng bất đắc dĩ đáp ứng.
Ăn cơm xong mọi người đều đi học.
Bởi vì Phong gia và Cổ gia diệt môn, thế lực ở Học viện Đế Quốc cũng xảy ra một chút thay đổi. Vừa đi học, Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên phát hiện mình trở thành người được rất nhiều thế lực dựa vào mượn sức.
"Lão đại, sao ngươi không thay nữ trang đi?" Trên đường đi Tôn Khuê hỏi.
"Vì sao phải thay ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Mọi người đều biết ngươi là nữ hết rồi mà." Tôn Khuê nói.
"Sau đó thì sao?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi,
"Ách." Tôn Khuê không nói gì, này còn có sau đó sao? Thấy bộ dáng của Tôn Khuê, Cao Lương ở một bên không ngừng cười trộm.
"Thiên Diệp tiểu thư!"
Sau lưng truyền đến một tiếng kêu to, làm cho mọi người đứng lại. Bọn họ xoay người, thấy ba nam tử đang đi tới. Người đi ở giữa thấy Độc Cô Thiên Diệp thì kích động nói: "Thiên Diệp tiểu thư, khỏe chứ. Chúng ta là người của Mạo Hiểm giả xã đoàn, chúng ta tới để mời tiểu thư đến xã đoàn, không biết người có bằng lòng không?"
"Mạo Hiểm giả xã đoàn ?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc nhìn Tôn Khuê, một bộ bộ dáng cần giải thích.