Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 1 - Chương 20: Không ngừng kinh ngạc
Cập nhật lúc: 2024-09-26 20:55:10
Lượt xem: 82
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, hôm nay ở trên đường muội phát hiện ra rất nhiều đồ chơi nha.” Một cô bé 7, 8 tuổi đẩy cửa bước vào, tóc cột thành hai búi, mặc váy ngắn rực rỡ, nhìn gương mặt của nàng, lại có ba phần giống Độc Cô Thiên Diệp.
“Tiểu Hỏa, hôm nay là ai mang muội ra ngoài?” Độc Cô Thiên Diệp ôm lấy cô bé.
Tiểu Hỏa bởi vì có huyết mạch Chu tước, khi thăng cấp Thần thú liền biến hóa, lại vì kết khế ước sinh tử với Độc Cô Thiên Diệp có bộ dạng giống Độc Cô Thiên Diệp ba phần. Nàng nói với người ngoài rằng Tiểu Hỏa là cô nhi nàng gặp trên đường, cho nên đưa về. Tiểu Hỏa cũng đổi lại gọi nàng là “tỷ tỷ”. Mà tiểu Ngân không chỉ một lần oán giận Tiểu Hỏa biến hóa sớm hơn mình.
Bởi vì Tiểu Hỏa tính cách tinh quái, bộ dáng lại đáng yêu vô cùng, cho nên mọi người rất thích nàng, thường xuyên mang nàng đi chơi. Độc Cô Thiên Diệp chỉ yêu cầu nàng một việc, chính là không được tùy tiện phun lửa. Phượng hoàng kim hỏa của nàng, không phải diệt cả khu phố thì cũng không còn người sống.
Tiểu Hỏa nhìn thấy Liệt Hỏa cùng luyện đan với Độc Cô Thiên Diệp, nét mặt hung phấn lập tức trầm xuống. Lửa của nàng rõ ràng rất lợi hại, nhưng lại không thể giúp tỷ tỷ.
Độc Cô Thiên Diệp hôn má Tiểu Hỏa một cái, nói: “Tiểu Hỏa không cần buồn. Lửa của muội quá lợi hại, khi khác cũng có thể giúp tỷ tỷ mà.”
Tiểu Hỏa được Độc Cô Thiên Diệp hôn, tâm tình như ánh mặt trời.
Sau đó, Độc Cô Thiên Diệp để Tiểu Hỏa canh giữ trong phong, nàng tiến vào Luyện yêu hồ, để Đô Đô cung cấp dược liệu dựa theo đan phương của Tẩy tủy đan, nàng ngòi xuống nghỉ ngơi, khôi phục tinh thần lực và huyễn lực.
Một giờ sau, Độc Cô Thiên Diệp mở to mắt, nhìn dược liệu đã được chuẩn bị tốt, Đô Đô ngồi một bên nhìn nàng. Nàng ôm Đô Đô vào long, hôn lên gương mặt phúng phính nhỏ nhắn, sau đó đứng dậy lấy đan lô, đốt lửa chuẩn bị luyện đan.
Hai ngày sau, mấy cái lọ bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp đã chất cao thành ngọn núi nhỏ, bên trog đều là Tẩy tủy đan nàng luyện hai ngày nay.
“Vật vả cho ngươi rồi, Liệt Hỏa.” Độc Cô Thiên Diệp vỗ đầu Liệt Hỏa, nói.
Liệt Hỏa cọ cọ vào tay Độc Cô Thiên Diệp: “Chủ nhân, ta không vất vả.”
Để Liệt Hỏa ở lại trong Luyện Yêu hồ nghỉ ngơi, một mình nàng ra ngoài. Mới vừa ra đã bị Tiểu Hỏa nhào vào lòng . Có lẽ là vì vừa mở mắt đã nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, cũng có lẽ là vì khế ước sinh tử, Tiểu Hỏa đặc biệt bám lấy nàng, một ngày không gặp nàng liền không chịu được.
Độc Cô Thiên Diệp nắm tay Tiểu Hỏa đi vào thư phòng của Mạc Kiếm. Bây giờ, nàng đến cũng không cần thong báo. Gõ cửa, nghe được tiếng đáp lại, nàng bước vào.
Mạc Kiếm đang kiểm kê sổ sách, ngẩng đầu thấy Độc Cô Thiên Diệp, hỏi: “Có chuyện gì sao?” Cháu gái của hắn, không có chuyện tuyệt đối không đến tìm.
“Tình huống kinh tế hiện giờ thế nào?” Độc Cô Thiên Diệp tùy tiện tìm cái ghế ngồi xuống, ôm Tiểu Hỏa hỏi.
“Lần trước con đứng nhất trong tỷ thí, địa vị của chúng ta được bảo tồn, tiền lời của vài của hang thực không tệ. Chúng ta có thể điề động nhiều tài nguyên cho bổn gia (bổn gia: là Mạc gia ở đế đô).” Mạc Kiếm cười nói, “Con tới đây không phải là quan tâm tới vấn đề này chứ?”
Thả Tiểu Hỏa ra, Độc Cô Thiên Diệp đi tới trước mặt bàn của Mạc Kiếm, dọn sạch mấy thứ trên bàn, vung tay, bình ngọc chất thành núi nhỏ xuất hiện.
Mạc Kiếm cầm lấy một lọ, mở ra nhìn, không nhận ra đây đan dược gì: “Đây là?”
Độc Cô Thiên Diệp trở về chỗ ngồi: “Tẩy tủy đan.”
Cạch… Bình ngọc trong tay Mạc Kiếm rơi xuống bàn, hắn vội vàng cầm lên, kinh ngạc hỏi: “Tẩy tủy đan? Đan dược thượng cổ Tẩy tủy đan. Tẩy tủy đan có thể cải thiện thể chất, đề cao tốc đọ tu luyện?”
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu: “Nhưng con chưa thử qua công hiệu.”
Mạc Kiếm lập tức đứng dậy, sai người gọi Mạc Liên tới.
Chốc lát sau, Mạc Liên tới đây, biết được trên bàn là Tẩy tủy đan, nàng cũng kinh ngạc vô cùng.
“Lần trước ta chỉ thuận miệng nói ra, không nghĩ tới muội thật sự có được.” Mạc Liên cảm thán, “Sao muội có được nhiều như vây?”
“Tự ta luyện chế.” Độc Cô Thiên Diệp tùy ý nói, một chút cũng không ý thức được lời mình nói ra dọa người cỡ nào.
“Con / Muội là Luyện đan sư?” Mạc Kiếm cùng Mạc Liên nhất thơi kêu to.
“Hai người mau đi tìm người đến thử công hiệu của đan dược đi.” Độc Cô Thiên Diệp không muốn thảo luận chuyện mình là Luyện đan sư.
“Không cần, ta thử xem sao.” Mạc Liên nói xong, lấy một bình ngọc, đổ viên đan dược ra nuốt vào, sau đó ngồi xếp bằng trên ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-1-chuong-20-khong-ngung-kinh-ngac.html.]
Lúc đàu còn chưa có phản ứng gì. Ngay lúc Độc Cô Thiên Diệp nghi ngờ công hiệu của đan dược, thân thể Mạc Liên bắt đầu thải ra tạp chất màu đen, một cỗ không khí hôi tanh phát ra. Vì muốn chứng thực công hiệu của thuốc, Độc Cô Thiên Diệp chịu đựng, tiếp tục đứng trong phòng. Tiểu Hỏa thì đã sớm chạy ra ngoài chơi.
Sau một canh giờ, Mạc Liên đã bị một lớp bùn bao vây, hương vị thối vô cùng. Dần dần, tốc đọ thải tạp chất chậm lại cho đến khi chấm dứt. Lần này, bạch quang lóe ra, dưới chân Mạc Liên xuất hiện 4 ngôi sao màu cam, từ từ, ngôi sao thứ 5, thứ 6, thứ 7 lần lượt hiện ra.
Mạc Liên mở mắt, nhìn tinh nguyệt của mình, lớn tiếng kêu lên: “Cha, Thiên Diệp, huyễn lực của con đã tăng ba cấp.”
“Bây giờ tỷ cảm thấy thế nào?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Cảm giác rất nhẹ nhàng. Tạp chất trong cơ thể đều bị thải ra, thân thể có một loại cảm giác nhẹ nhàng. Tạp chất trong kinh mạch cũng bị đào thải, tốc độ hấp thụ huyễn lực nhanh hơn rất nhiều. Trước kia, huyễn lực trong kinh mạch bị chặn, bây giờ đã bị nguồn huyễn lực trong đan điền hấp thụ, cho nên thăng ba cấp.” Mạc Liên nói ra cảm thụ hiện tại.
“Ừ, xem ra hiệu quả không tệ lắm.” Độc Cô Thiên Diệp nói: “Nhưng mà, ta nói này, tỷ có thể đi tắm rửa thường xuyên Độc Cô không?”
Nghe Độc Cô Thiên Diệp nói xong, Mạc Liên mới phát hiện mình bị nước bùn bao vây, phát ra mùi hôi tanh, nàng quát to một tiếng, chạy ra ngoài.
Độc Cô Thiên Diệp quay đầu nói với Mạc Kiếm: “Bây giờ, cậu có thể đem đan dược này chia cho các đệ tử. Ta muốn xuất phát đi đế đô, ngày mai sẽ lên đường. Đúng rồi, bây giờ Mạc Phong là Luyện đan sư cấp 3, thiên phú của hắn không cần nói nữa, con tính đưa hắn đi Học viện Đế quốc học tập, sau đó thì ở lại bổn gia. Đến lúc đó cậu an bài một chút đi.”
Thấy Mạc Kiếm đông ý, Độc Cô Thiên Diệp xoay người bước đi.
Đi tới trước cửa, nàng dừng lai, nói: “Cậu, con sẽ bảo vệ mình thật tốt, cũng sẽ tìm được cha mẹ. Cậu tìm người tin cậy tiếp nhận chuyện làm ăn ở Kỳ Phong thành rồi mang theo các tỷ tỷ trở về bổn gia đi.”
Khó có thể nghe được lời nói chân tình của Độc Cô Thiên Diệp, trong lòng Mạc Kiếm rất cảm động.
Trở lại tiểu viện của mình, Độc Cô Thiên Diệp tới trước của phòng của Mạc Phong, nhìn thấy hắn đang nghiên cứu đan phương. Nàng bước vào, nhìn nam hài trước mắt, có chút cảm khái. Tiểu hài tử một năm trước giờ đây cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều.
“Tỷ tỷ, tỷ tới rồi.” Mạc Phong cảm thấy có người, ngẩng đầu nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, cười.
“Ừ.” Độc Cô Thiên Diệp lấy Tẩy tủy đan ra, nói: “Đay là Tẩy tủy đan, chắc đệ cũng đã nghe qua. Đẹ ăn nó đi, ta sẽ để Liệt Hỏa canh chừng cho đệ.” Nói xong, nàng gọi Liệt Hỏa ra, rồ đi ra ngoài.
Dùng ý niệm gọi Tiểu Hỏa, chốc lát sau, nàng đã nhìn thấy thân ảnh nho nhỏ trở lại.
“Tỷ tỷ, chúng ta đi ra ngoài sao?” Tiểu Hỏa nhào vào long Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp gật đầu gọi Thanh Loan ra, để nó xuất hiện bản thể, nói: “Ngài mai chúng ta sẽ rời đi, bây giờ đi sơn mạch Miễn Miễn tìm một vài huyễn thú cho Mạc Phong.”
Trong thời gian một ly trà nhỏ, Thanh Loan mang theo Độc Cô Thiên Diệp đi tới vùng nội vi của sơn mạch Miễn Miễn.
Bởi vì Mạc Phong là Luyện đan sư, cho nên Độc Cô Thiên Diệp tìm cho hắn một con hỏa lang, Thánh thú cấp 3. Tuy rằng nó không am hiểu tốc độ tấn công như Tiểu Ngân nhưng các mặt khác cũng không tệ. Chủ yếu là nó có hỏa diễm, có thể giúp hắn luyện đan. Bây giờ, nàng phải rời đi, cấp bậc của hỏa lang muốn bảo hộc Mạc Phong thật sự không đủ.
Lần này, nàng nên bắt cho hắn một Thần thú. Cuối cùng, nàng chọn một đại địa hùng (con gấu lớn), là Thần thú cấp hai am hiểu côn kích và phòng ngự. Có Tiểu Hỏa hỗ trợ, nó lập tức bị thu phục.
Xong xuôi, Độc Cô Thiên Diệp đến vùng trung vi bắt nhiều huyễn thú một chút, cấp bậc đều là Thánh thú cấp 2, cấp 3. Độc Cô Thiên Diệp thu phục hết tất cả.
Trở lại tiểu viện, Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy Mạc Phong hồi phục rất tốt, cười cười vui vẻ, từ Huyễn sĩ cấp 8 nhảy lên thành Huyễn sư cấp 3.
Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp trở về, Mạc Phong chạy tới: “Tỷ tỷ, đệ đã là Huyễn sư cấp 3 rồi, Tẩy tủy đan kia thật thần kì!”
Độc Cô Thiên Diệp nói: “Nhịn đệ vui vẻ chưa kìa. Về sau, tốc đọ tu luyện còn có thể nhanh hơn. Ta bắt huyễn thú cho đệ, mau khế ước đi.”
Nàng đem đại địa hùng từ Luyện Yêu hồ ra, hai viên ngọc ngũ giác làm hắn chói mắt.
Ở cùng với Độc Cô Thiên Diệp, Mạc Phong đã có thể nhận ra năng lực biến thái của nàng. Kinh ngạc một chú, hắn tiên lên, nhỏ giọt m.á.u vào giữa trán đại địa hung. Máu tươi thâm nhập, trong chốc lát, khế ước hình thành. Mạc Phong từ Huyễn sư cấp 3 tấn chức Huyễn sư cấp 6, đại đia hung thăng cấp thành Thần thú cấp 3.
Mạc Phong đã sớm biết rằng kết khế ước uocwsdx thăng cấp nên cũng không quá kinh ngạc, nhưng đại địa hung không bình tĩnh như vậy: Trời đát, chưa từng ghe nói khế ước có thể thăng cấp nha!!! Sớm biết vậy ta đã không phản kháng làm gì!”
Sau khi cho Mạc Phong khế ước với hỏa lang, Độc Cô Thiên Diệp đi tìm Mạc Kiếm, đêm huyễn thú đã được thuần phục cho hắn, để hắn phân cho các đệ tử trong gia tộc. Hắn còn chưa kịp kinh ngạc, nàng lại nghênh ngang rời đi.
Mạc Kiếm triệu tập các đệ tử, phân phát cho bọn họ Tẩy tủy đan và huyễn thú. Nhìn những nét mặt khoc tin kia, trong lòng hắn rốt cuộc cũng cân bằng lại một chút. ‘Hừ, xem đi, cũng không phải chỉ một mình ta kinh ngạc!’
Kết quả, suốt một đêm, cả Mạc phủ đắm chìm trong hào quang khế ước vào thăng cấp.