Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 97
Cập nhật lúc: 2024-11-17 12:11:15
Lượt xem: 5
Đột nhiên cô ta cầm một cái gối lên, dùng sức ném về phía tôi.
Tôi kịp thời giơ tay lên né cái gối ra, nếu không thì sẽ đập vào vết thương ở trên trán mất.
“Nào, đổi chân khác.” Tôi thả chân phải của cô ta ra, thò tay vào trong chăn đi tìm cái chân kia của cô ta.
Cô ta vẫn cứ hơi giãy giụa như kiểu cũ, sau đó ngoan ngoãn để im cho tôi xoa bóp bắp chân.
Nhưng cô ta vẫn cứ ấn chặt chăn vào chỗ đùi, không cho tôi ngắm nhìn vào chỗ sâu trên đùi cô ta.
Tôi không trêu ghẹo cô ta nữa, chuyên tâm xoa bóp bắp chân của cô ta, trong phòng chỉ còn lại tiếng tivi.
Khoảng mười phút trôi qua, lúc tôi cảm thấy cũng ổn rồi, ngẩng đầu lên thì phát hiện hai mắt của cô ta đã nhắm chặt lại, đầu dựa vào đầu giường, hình như là cô ta đã ngủ quên rồi.
Tôi thấp giọng nói một câu: “Giám đốc Bạch, tôi muốn sờ đùi của cô.
”Cô ta không phản ứng, mí mắt cũng không nhấp nháy, đúng là ngủ thật rồi.
Nhìn khuôn mặt bình thản, đã đỡ đau, lộ rõ vẻ tinh tế của cô ta, tôi không nhịn được lại nổi hứng nghĩ lung tung lên, đặc biệt là mình còn đang xoa xoa bắp chân của cô ta.
Tranh thủ lúc cô ta ngủ quên, tôi lấy cái cốc ra, kéo váy của cô ta lên, dạng hai chân của cô ta ra, ép lên người cô ta, như thế này thì cô ta không có cách nào giãy giụa được nữa.
Cho là cô ta đến tháng, thì dùng tay sờ sờ chút cũng được mà.
Hoặc là thử nếm thử bờ môi của cô ta… Môi của cô ta rất hồng hào và trơn bóng, môi trên còn hơi cong cong, dư vị chắc chắn là không tồi.
Nghĩ đến đây, xém chút nữa thì tôi đã không làm chủ được bản thân, bởi vì đã rất lâu rồi mình không đụng vào đàn bà rồi.
Cuối cùng tôi hít một hơi thật sâu mới lấy lại được bình tĩnh, sau đó chậm rãi đặt chân của cô ta xuống giường, lại còn giúp cô ta đắp chăn cẩn thận, lúc này mới nhẹ nhàng bước xuống giường, đứng ở cạnh giường tôi có chút không nỡ, ngắm nhìn cô ta đang ngủ say.
Cô ta thật sự là rất xinh đẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-97.html.]
Nhẫn nại thêm chút nữa thôi, không lâu nữa tôi sẽ chiếm được trái tim cô ta về tay tôi, đến lúc đó để cho cô ta chủ động, như kiểu ngồi lên tự mình chủ động.
Tôi chỉ bật mỗi mình đèn ngủ, còn đâu thì tắt hết tivi và những bóng đèn khác đi, sau đó bước ra khỏi phòng của cô ta.
Về phòng của mình, điều đầu tiên tôi làm đó là đi xối nước lạnh để mình bình tĩnh trở lại, sau đó bật tivi lên xem, cố gắng phân tán sức chú ý.
Nhưng nửa đêm tôi vẫn nằm mơ một giấc mơ, mơ thấy Bạch Vi ngoan ngoãn giống như một con cừu bông bé nhỏ, ngoan ngoãn phục tùng tôi, bày ra bất cứ một tư thế nào mà tôi yêu cầu.
Sau đó, tôi lại mơ thấy Văn Giai, cô ấy đứng trên một cánh đồng cỏ xanh ngát, tắm mình trong ánh mặt trời ấm áp, nụ cười tỏa nắng đang vẫy tay về phía tôi, sau đó đi về phía xa xăm.
Tôi tiu nghỉu nhìn bóng dáng Văn Giai đi xa, cuối cùng bất giác nhấc chân lên đuổi theo cô ấy.
Vào lúc càng ngày càng đến gần với hình bóng của cô ấy, cô ấy quay đầu lại, lại nở nụ cười tỏa nắng với tôi.
Nhưng không biết tại sao, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp ấy lại không phải là Văn Giai, mà lại biến thành Lâm Lạc Thủy.
Không hề trang điểm lòe loẹt, chỉ có khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, đó là Lâm Lạc Thủy của thời đại học.
Cô ấy của lúc bấy giờ vẫn đơn thuần.
Tôi ngơ ngác nhìn Lâm Lạc Thủy hồn nhiên trong sáng không chút bụi trần và hỏi: “Tại sao em lại muốn rời xa anh?”
Lâm Lạc Thủy không trả lời, mà nở nụ cười xinh tươi, sau đó quay người đi, đi trên cánh đồng mênh m.ô.n.g xanh ngát, cứ thế đi thằng về phương xa không có điểm đích.
Tôi rất buồn, cũng rất tức giận, lớn giọng gào thét lên với hình bóng của cô ta: “Tại sao em lại muốn rời xa anh?” Sau đó, tôi đột nhiên ngồi bật dậy, lúc này mới phát hiện chỉ là một giấc mơ.
Bên ngoài cửa sổ láng máng có tiếng động cơ thường nghe thấy của xe máy, trong khe hở của tấm rèm vừa dày vừa nặng cũng có một tia nắng mặt trời chiếu xuyên vào, trời đã sáng rồi.
Tôi lau mồ hôi trên trán đi, cầm điện thoại lên xem, hơn bảy giờ rồi, sau đó tôi châm một điếu thuốc, đi đến bên cửa sổ kéo rèm ra, lặng lẽ tắm ánh nắng mặt trời.
Lâm Lạc Thủy c.h.ế.t tiệt.