Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 96

Cập nhật lúc: 2024-11-16 20:19:59
Lượt xem: 5

“Cô cảm thấy tôi có gì không dám nào?” Cô ta tức đến nỗi lồng n.g.ự.c nhấp nhô không ngừng phập phồng, cắn răng lại, nổi điên lên trừng mắt nhìn tôi.

 

Tôi lạnh nhạt cười, đột nhiên tay tôi dùng sức kéo chân của ta đến trước mặt.

 

Nói thật, tôi chưa bao giờ thích chân của người khác, cảm giác buồn nôn, đặc biệt là chân của đàn ông, chỉ cần có người cởi giày trước mặt tôi, tôi sẽ liền cảm thấy không thoải mái.

 

Đương nhiên, con gái thì ngoại lệ.

 

Trước đó, tôi cũng không biết chân của con gái phải như thế nào mới được xem là đẹp, nhưng chân của Bạch Vi lại cho tôi một cảm giác đường cong đẹp mềm mại, lại còn tinh tế lung linh nữa.

 

Đây đại khái chính là cái gọi là bàn chân đẹp của con gái nhỉ, chả trách có nhiều người đàn ông lại thích chân của con gái như thế.

 

Đương nhiên tôi không có cái gọi là sở thích quái gở với bàn chân, càng không muốn đi gặm đôi chân mặc dù không có mùi gì nhưng vừa nãy không hề rửa ráy của cô ta.

 

Tôi chỉ nhìn ngắm một chút thôi, sau đó tôi đè cô ta xuống giường, dùng đùi của mình đè c.h.ặ.t c.h.â.n cô ta.

 

Cô ta tiếp tục ra sức giãy giụa một lúc.

 

“Giám đốc Bạch, cô mà còn động đậy nữa thì sẽ đụng vào chỗ đó của tôi đó.” Tôi dùng sức đè chặt cô ta lần nữa, chỉ vào phần dưới của mình và nói.

 

Quả nhiên là cô ta không dám cựa quậy nữa, chỉ một tay cầm cốc nước, một tay thì sống c.h.ế.t ấn chặt cái chăn che phần dưới lại, đồng thời gương mặt đỏ ửng cắn răng cắn lợi trợn trừng mắt nhìn tôi.

 

Tôi tóm chặt lấy cái bắp chân thon thả đó của cô ta, tìm đúng chỗ xương bên của khớp gối xuống rộng bằng bốn ngón tay, dùng ngón tay cái ấn xuống dưới, từ từ ấn vào huyệt vị qua lớp tất đó.

 

Chỗ này chính là huyệt tam lý ở chân, bình thường ấn vào chỗ này rất có lợi cho cơ thể.

 

Trong nhà tù ẩm thấp và tối tăm, tôi luôn nhờ vào việc ngày ngày kiên trì xoa bóp ấn huyệt và tập thể dục mới tránh khỏi các loại bệnh vặt vãnh.

 

Bạch Vi không giãy giụa nữa, nhưng hơi thở vẫn gấp gáp và vẻ mặt ửng đỏ như cũ, chỉ là không còn nghiến răng nghiến lợi nữa mà là cắn môi.

 

Cắn lớp son môi nhạt còn sót lại ở môi dưới, nét mặt vô cùng quyến rũ.

 

Cộng thêm cả cái bắp chân thon dài của cô ta, đặc biệt là lớp tất cực kỳ mềm mại, khiến tôi lại suy nghĩ lung tung.

 

Rất muốn thò tay lên trên, thò đến chỗ sâu trên đùi cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-96.html.]

 

Nhưng đúng lúc cô ta lại đến tháng.

 

Kỳ đến tháng đáng ghét.

 

“Anh…” Đột nhiên Bạch Vi trợn tròn hai mắt, ngón tay chỉ vào đũng quần của tôi, vô cùng căng thẳng nói.

 

Tôi có chút ngượng ngùng, sớm đã biết là cậu nhỏ của mình cựa quậy rồi, nhưng mãi không dám làm bừa, sợ bại lộ mất.

 

Không ngờ là quần lại không thể giấu giếm được, bị Bạch Vi nhìn thấy rồi.

 

Trong lúc bối rối, rồi ngượng ngùng cười: “Giám đốc Bạch, không cần để ý, cô xinh đẹp và cuốn hút như vậy, tôi còn sờ vào đùi của cô nữa, nếu còn không có tí phản ứng nào thì không phải là đàn ông nữa rồi, cô nói đúng chứ.

 

Ngoài ra tôi cũng nhắc nhở cô lần nữa, đừng có cựa quậy đó, nếu không sẽ đụng vào nó đấy.

 

”“Lưu manh! Vô liêm sỉ!”Bạch Vi vội vàng ngoảnh đầu sang một bên, không dám xem trò đó của tôi, trong miệng liên tục phát ra vô số câu chửi bới tôi vào tối nay.

 

“Đừng chỉ có biết chửi người, nhanh uống hết cốc nước đó đi, nếu không thì đổ hết ra mất.” Cô ta không phản ứng, cũng không uống cốc canh táo đỏ gừng đó.

 

Tôi đoán, vừa rồi cô ta không đặt cốc nước này xuống vốn dĩ là muốn dùng để hắt vào mặt tôi, nhưng lại sợ tôi phát điên lên xé rách quần áo của cô ta, thế nên không hắt nữa.

 

Nhưng làm đổ không ít nước ra chăn rồi, đúng là lãng phí.

 

Mãi đến khi tôi không trêu chọc cô ta nữa, chuyên tâm ấn bóp chân của cô ta, mãi hồi lâu sau cô ta mới ngửa đầu lên uống hết cốc nước đó.

 

Sau đó cô ta nằm tựa lên đầu giường, lại không mắng tôi nữa, cũng không giãy dụa, chỉ lạnh lùng xem tivi.

 

“Đỡ hơn chút nào chưa? Còn đau không?” Đột nhiên tôi hỏi một câu.

 

Cô ta không trả lời, nhưng nhìn vẻ mặt của cô ta đỡ hơn khi nãy rất nhiều, cốc nước đó và ấn bóp huyệt tam lý ở chân chắc là có tác dụng rồi.

 

“Thoải mái không?” Tôi lại hỏi thêm một câu nữa.

 

Cô ta vẫn không lên tiếng.

 

“Nếu thoải mái thì rên mấy tiếng đi, không cần lườm liếc tôi, rên mấy tiếng thì sẽ cảm giác càng dễ chịu hơn.”

Loading...