Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-19 12:17:14
Lượt xem: 34
Nghĩ tới đây, tôi vội vàng rời giường xuống đất.Cơ thể vẫn còn sức, nhưng mới vừa đứng lên, đầu óc cực kỳ choáng váng, cổ họng cũng rất khô, còn hơi thấy buồn nôn.Căn bản không thể đuổi theo được.
Tôi nhặt điện thoại di động của mình lên, đỡ vách tường đi vào phòng vệ sinh mở vòi nước, liên tục hất nước vào mặt, rồi lại uống vài ngụm nước, tỉnh táo hơn chút rồi mới vội vàng đuổi theo.
Đi xuống tầng dưới, mới vừa chạy ra cửa chính của khách sạn, Bạch Vi dẫn hai cảnh sát tuần tra vội vàng đi về phía khách sạn.
“Chính là anh ta!” Từ xa, Bạch Vi chỉ vào tôi rồi hô to.Tôi chưa kịp mắng thành tiếng, cũng chưa kịp giải thích, hai cảnh sát tuần tra kia đã chạy tới, động tác thành thạo đè tôi xuống đất.
“Không phải là tôi, các người bắt lầm người rồi.” Tôi ngửa đầu ra sức la lên, giãy dụa.Nhưng lại bị cảnh sát bắt chéo hai tay sau lưng đè xuống đất, tôi không thể động đậy.Mặc cho tôi kêu gào, giải thích thế nào, bọn họ cũng không thả ra.
Xung quanh có một đám người tụ tập vây xem, họ chỉ chỏ tôi, bàn tán xôn xao.Tôi cố gắng ngẩng đầu, từ trong đám người thấy Bạch Vi và một người cảnh sát bước lên chiếc xe cảnh sát dừng ở ven đường.
Rất nhanh, một chiếc xe cảnh sát khác kêu inh ỏi chạy tới chỗ tôi, mấy người cảnh sát bước xuống, tôi bị áp giải lên xe.Tôi lại bị đưa vào đồn cảnh sát, kể ra ngọn nguồn mọi chuyện, làm kiểm tra m.á.u và nước tiểu, tra được trong cơ thể có thành phần thuốc mê, nhưng vẫn tạm thời bị giam giữ.Tôi tin chắc rằng lần này mình sẽ không lại bị oan nữa, bởi vì tôi thật sự không hề chạm vào Bạch Vi.
Hơn nữa trong khách sạn cũng có camera giám sát, chắc chắn là có quay được Lôi Vân Bảo và đồng bọn của gã.Nhưng chờ ở đồn cảnh sát một ngày, cảnh sát lại đưa cho tôi thư thông báo lệnh tạm giam giữ hình sự, với lý do là kẻ tình nghi h.i.ế.p dâm.
Bởi vì camera giám sát quay được cảnh tôi phá cửa xông vào, cũng quay được cảnh đám Lôi Vân Bảo tông cửa xông ra, nhưng chứng cứ hiện có không thể trực tiếp chứng minh đám Lôi Vân Bảo muốn h.i.ế.p dâm Bạch Vi, không thể chứng minh tôi ra tay vì việc nghĩa.Mà Bạch Vi, thì cứ một mực xác định là tôi muốn cưỡng h.i.ế.p cô ta.
Sau khi cô ta tỉnh lại chỉ thấy cánh tay của tôi đặt lên n.g.ự.c cô ta, nhưng tôi cũng đã có hành động tương tự ở phòng làm việc, và cũng nói những lời như thế.Sau đó, cảnh sát dẫn tôi đến căn phòng tạm giam tối tăm bẩn thỉu.
Tôi tức giận, uất ức, liên tục nói với cảnh sát là tôi muốn gặp Bạch Vi.Có lẽ là thấy tôi quá phiền, cũng có lẽ là cảm thấy cái vụ án này quá kỳ quặc, nên cuối cùng cảnh sát đã đồng ý giúp tôi liên lạc với Bạch Vi.Bạch Vi cũng đồng ý gặp tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tieu-thu-mau-lanh/chuong-9.html.]
Rốt cuộc cũng thấy được cô ta, cô ta đứng ở ngoài song sắt, đeo chiếc kính râm màu đen trên mặt, khiến tôi không thể thấy rõ vẻ mặt của cô ta.“Bạch Vi, tôi không cưỡng h.i.ế.p cô, những lời tôi nói với cảnh sát đều là sự thật.
Cô tự nghĩ thử xem, là ai hẹn cô ra ngoài bàn chuyện công việc?” Tôi đứng bên trong, cố gắng nói với giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
“Chẳng phải người hẹn tôi ra ngoài là đồng bọn của anh hả?” Bạch Vi lạnh lùng hỏi.
“Đồng bọn của tôi?” Tôi tức giận bật cười, “Cô không xem camera giám sát hả, không thấy gã và Lôi Vân Bảo cõng cô lên phòng khách sạn hả, không thấy bọn họ bị tôi khiến cho phải rời đi hả??? Bọn họ mới là đồng bọn!”
“Tôi biết bọn họ là đồng bọn, nhưng tôi nghi ngờ ba người liên quan đến nhau.”Lời Bạch Vi nói khiến tôi tức điên lên, hai tay nắm song sắt kêu cành cạch:
“Con mẹ nó, cô mù hả? Ông đây liên quan gì đến bọn họ? Ba năm trước, vì cứu cô nên tôi mới đánh nhau với Lôi Vân Bảo, còn bị ngồi tù! Con mẹ nó sao tôi thành đồng bọn của gã ta được?”
“Bởi vì cả hai người đều có chung một mục tiêu, Lôi Vân Bảo có âm mưu dơ bẩn với tôi, anh cũng thế, anh đừng quên là chính miệng anh nói ra!”
“Mẹ kiếp cô có vấn đề hả? Ông đây chỉ thuận miệng nói thế, tưởng ông đây thật sự coi trọng cô à? Cô nghĩ mình là ai? Chỗ đó có nạm vàng hay là…”
“Phương Dương.” Cô ta đột nhiên lạnh lùng cắt lời tôi, “Ba năm trước tôi không biết chuyện anh ngồi tù, vốn dĩ tôi đã có ý định đền bù cho anh, nhưng không ngờ anh lại muốn tôi… Ha ha, anh nói đi, anh thì khác gì mấy tên đó, chẳng phải cũng là tên tội phạm h.i.ế.p dâm à!”
Dứt lời, cô ta nhấc chân đi ra ngoài.Bốn chữ “tội phạm h.i.ế.p dâm” đánh mạnh vào n.g.ự.c tôi, tôi tức giận nắm chặt song sắt:
“Bạch Vi, con mẹ nhà cô, cô phải làm rõ ràng cho tôi! Tối hôm qua tôi có h.i.ế.p dâm cô à? Cô vong ơn phụ nghĩa thì cũng thôi đi, lại còn lấy oán báo ơn!”
“Tội h.i.ế.p dâm không thành cũng đủ để khiến anh ngồi tù vài năm đấy!”Bạch Vi đạp giày cao gót đi thẳng ra ngoài, không thèm ngoảnh đầu lại.Tôi giống như một con thú hoang đang nổi giận.